Truyện Vợ Ta Là Thánh Nữ - Giang Tả (full) : chương 84 - cung điện biến dị
Vợ Ta Là Thánh Nữ - Giang Tả (full)
-
Hoa Tiến Tửu
Chương 84 - Cung Điện Biến Dị
Nói tới Phá Thiên thương, Lục Nguyệt Tuyết mới nhớ tới, bản thân cũng có một thanh thần khí nha.
Nhưng thần khí này bị đặt ở sư môn, cho người khác sao chép truyền thừa rồi, tạm thời không thể cầm ra ngoài.
Cho nên Lục Nguyệt Tuyết chỉ có thể lắc đầu.
Liễu Y Y bất đắc dĩ nói:
- Thật là, vậy Biên Hải Đao Khách đạo hữu đâu?
- Vào trong rồi!
Lục Nguyệt Tuyết hiếm khi mở miệng.
Đúng vyậ, Biên Hải Đao Khách có thực lực Tam giai, cho nên đã sớm vào trong.
Như vậy, còn ai lợi hại nữa không?
Liễu Y Y nghĩ mọt chút, trong nhóm đúng là có người lợi hại hơn, nhưng giờ ở đây chỉ có hai người các cô, mà các cô lại không có cách nào đi qua.
Lúc này, Tĩnh Nguyệt đã nắm được đồ, một thân một mình đi tới trước Huyết yêu đại trận.
Người khác không vào được, vào được cũng chỉ là cản trở, cho nên một mình cô vào là được.
Tài liệu thể hiện, chỉ có thể để một người thử.
Bất luận người khác khuyên thế nào, Tĩnh Nguyệt đều không nghe.
- Thánh nữ, cô quá tùy tiện!
Thanh niên trắng trẻo giận dữ hét:
- Sư thúc nói, không thể để cô mạo hiểm!
Nghe được câu này, Tĩnh Nguyệt liền dừng lại, sau đó khẽ cười:
- Để mặc tôi lần này đi, chỉ một lần!
Sau đó, Tĩnh Nguyệt biến mất trước mặt đám người, lần này cô muốn tùy tiện một phen, không ai ở đây có thể ngăn cản cô cả.
Muốn trách, vậy phải trách họ quá yếu.
Bạch Mộ Hoa, đệ tử Thánh địa, là một nam thanh niên duy nhất.
Hắn có thể trở thành đệ tử Thánh địa, hoàn toàn là sự trùng hợp.
Nghe nói là một vị tiền bối Thánh địa ra ngoài du lịch, thấy một tiểu cô nương hết sức đáng yêu, cho nên nhất quyết muốn thu đồ.
Cuối cùng thành công câu thông với gia đình đứa nhỏ, mang đứa nhỏ đi.
Nhưng sau khi đưa đứa nhỏ về Thánh địa một thời gian, bà mới phát hiện, đây là con trai, là một cậu nhóc.
Mà hắn, tự nhiên mà trở thành đệ tử Thánh địa.
Thánh địa không có quy định không nhận nam đệ tử, chẳng qua truyền thống toàn là nữ, nên đều hạn chế nhận nam.
Mà cậu nhóc khi đó, chính là Bạch Mộ Hoa hiện tại.
Hắn nhìn theo hướng Tĩnh Nguyệt biến mất, hận không thể đuổi theo, nhưng lý trí nói cho hắn biết, hắn cần tỉnh táo, xung động sẽ dẫn tới hỏng việc.
…
Sáng sớm.
Trong biệt thự của Tĩnh Nguyệt, Tô Kỳ vốn đang bế quan, đột nhiên tỉnh lại.
Sau đó đầy bất đắc dĩ nhìn Tai Ác tiền tệ bên cạnh:
- Đồng tiền này còn có thể làm báo thức sao? Nhưng giờ vẫn quá sớm a!
Tô Kỳ nhìn thời gian, bây giờ mới hơn năm giờ.
Sau đó liền định qua tìm sư phụ cùng sư tỷ tán gẫu.
Thế nhưng Tô Kỳ đi khắp biệt thự, lại phát hiện không có bóng người nào, một cảm giác không ổn nhanh chóng dâng lên.
Tô Kỳ lập tức gọi cho Tiêu Tiểu Mặc, mà Tiêu Tiểu Mặc cũng vừa mới tỉnh ngủ.
Nhưng rất nhanh hai người đã ý thức được:
- Rạng sáng Thánh địa đã tấn công cứ điểm Huyết yêu, sao có thể?
Tiêu Tiểu Mặc kinh ngạc, Tô Kỳ cũng cảm thấy như sập trời.
Sư phụ cùng sư tỷ lừa cô đi đánh Huyết yêu, hơn nữa còn cố ý không để cô đi.
Tô Kỳ không chút nghĩ ngợi, trực tiếp lao về phía cứ điểm Huyết yêu.
- Cửu Tịch, chờ tôi ở cửa vào, tôi có đồ cần cho cô, rất quan trọng!
Tắt điện thoại, Tiêu Tiểu Mặc liền gọi đánh thức Trần Ức cùng Lưu Vũ:
- Hai tên phế vật này, tối qua phát sinh chuyện lớn như vậy mà không ai biết sao? Lúc nên ngủ sớm thì lại đi thức đêm, lúc nên thức đêm thì ngủ còn sớm hơn lợn!
Trần Ức bất đắc dĩ:
- Sếp, chớ mắng, làm việc trước. Chúng tôi lập tức tới tập đoàn, chị cầm đồ gặp Cửu Tịch tiên tử đi, không tìm được thì chúng tôi sẽ hỗ trợ tìm.
Tiêu Tiểu Mặc:
- Lần này mà làm hỏng, coi chừng tôi xử lý hai cậu!
Mà lúc này, Giang Tả đang đứng trước thiên quân vạn mã, hắn đã đứng nửa buổi trời.
Sở dĩ đứng đây lâu như vậy, là vì hắn cần hiểu rõ đại thế nơi này trước.
Không sai, trong cung điện tồn tại đại thế, đại thế này, có thể trấn áp thậm chí là thay thế đại thế ban đầu.
Mà nếu hắn đoán không sai, gốc rễ của đại thế, chính là thiên quân vạn mã này!
Chỉ cần nhìn rõ đại thế của thiên quân vạn mãn, Giang Tả có thể mô phỏng lại đại thế.
Mà hắn, tốn gần như một buổi, rốt cục mới nhìn thấy quy luật hoàn chỉnh của đại thế.
Hiện tại, muốn ra ngoài cũng chỉ là chuyện một cái vung tay.
Nhưng sau khi xem hiểu nơi này, Giang Tả lần nữa nhìn về phía vương tọa, ánh mắt hiện một tia tiếc nuối.
Tiếc nuối không phải cho bản thân, mà là cho tập thể đại thế này.
Đại thế nơi này không hoàn chỉnh, bởi vì mọi thứ, đều có một tia tiếc nuối.
Bọn họ muốn bổ túc nó, nhưng lại vĩnh viễn không làm được.
Đó là một tiếc nuối khiến người không thể quên nổi, đó chính là sự tiếc nuối khi mất đi tín niệm trụ cột.
Giang Tả thở dài, chậm rãi đi về phía vương tọa.
Đi vào trong thiên quân vạn mã, cũng tương tự như đi vào giữa Thiên Địa đại thế, hơi không cẩn thận, sẽ bị đại thế nghiền thành thịt vụn.
Nhưng Giang Tả đã nắm được quy luật của đại thế, hắn có thể tự do ra vào nơi này.
Có điều, tình huống thực sự lại không giống hắn dự đoán lắm, đại thế không ngăn được hắn, nhưng thiên quân vạn mã lại đang căm thù hắn.
Trong lúc Giang Tả đi vào trong phạm vi đội ngũ, hắn có thể cảm nhận được đám tượng đá đang nhìn chằm chằm hắn, súc thế đã xong, tùy thời có thể tiêu diệt kẻ xâm phạm uy nghiêm của vương tọa.
Giang Tả lạnh nhạt nhìn đám tượng đá, cuối cùng lấy ra Tần Vũ vương linh vị từ trong kggv.
Linh bài vừa xuất hiện, toàn bộ tượng đá như trúng định thân thuật, kinh ngạc tới ngây người.
Trong chốc lát thất thần, toàn bộ tượng đá lại như biến trở về vị trí cũ.
Toàn quân thành hàng, nhìn thẳng phía trước, tựa như tướng sĩ xuất chinh, tùy thời đợi lệnh.
Tượng đá vẫn là tượng đá, nhưng lại có quân kỷ, quân uy, thậm chí là quân hồn.
Trong nháy mắt này, toàn bộ cung điện xuất hiện chấn động.
Đám người ở ngoài cũng bản năng dừng giao chiến.
Lính canh đi tuần ở ngoài cũng trở lại vị trí, bắt đầu từ bây giờ, kẻ tùy tiện bước vào cung điện, giết không tha!
Thậm chí, đôi tuần tra vòng ngoài cùng nhất đang bị áp chế, cũng đột nhiên bộc phát khí tức khiến người sợ hãi.
Loại biến hóa này, hoàn toàn vượt qua dự đoán ban đầu của Thánh địa cũng như Huyết yêu.
Nhất là Ngũ trưởng lão, hắn vốn dựa vào trận văn trong cung điện để gia trì cho bản thân, lấy lực đánh một trận với Thánh nữ đời trước, mà bây giờ, gia trì đột nhiên giảm mất một nửa.
Ngũ trưởng lão hổn hển la lên:
- Lão Lục, thứ ngu xuẩn nhà ngươi, đại địch không giết, lại đi chơi với đám cá con? Cô bị ngu sao? Còn không tới giúp tôi, chờ tôi chết rồi, cô cũng không khá hơn được đâu!
Lục trưởn lão đang xách Tĩnh Nguyệt đang trọng thương, bất mãn kêu to:
- A a a, chờ một chút, tôi còn đang muốn lột bộ da này ra để dùng đây. Thật là, tiểu Thánh nữ, chờ một chút nha, tỷ tỷ đi giúp người ta giết sư phụ của muội trước, sau đó lại tới lấy mặt của muội nha, đến lúc đó, dung mạo của muội nhất định có thể lưu truyền lại. Không cần cảm ơn!
------------
Phóng tác: xonevictory
Danh Sách Chương: