Truyện Vợ Ta Là Thánh Nữ - Giang Tả (full) : chương 94 - không thể tháo dây buộc tóc
Vợ Ta Là Thánh Nữ - Giang Tả (full)
-
Hoa Tiến Tửu
Chương 94 - Không Thể Tháo Dây Buộc Tóc
- Xem ra là quấy rầy chuyện tốt của con bé rồi, lại còn tắt nguồn? Cần gấp gáp như vậy sao?
Lúc này, Tĩnh Nguyệt đang trong bộ dạng bình thường, cô quay sang nhìn sư phụ trên giường:
- Thánh nữ đúng là chán, không thể làm bậy được, đúng là cần nhanh chóng tống cái vị trí Thánh nữ này cho người khác, sau đó mới có thể làm bậy, đúng không sư phụ? A, quên mất, ngài kém chút làm bậy mà chết, bây giờ không tiện nói chuyện.
Nguyệt Tịch: “…”
Trở về, bà muốn đánh chết nha đầu thối này.
Sau đó Tĩnh Nguyệt nhìn ra ngoài cửa, lẩm bẩm:
- Những, con vẫn có cảm giác không khoa học, rõ ràng hai đứa nó đang chiến tranh lạnh, sao đột nhiên không cãi nhau nữa đây? Rõ ràng là đang muốn ly hôn, giờ lại quấn lấy nhau không buông, tựa như chẳng có chuyện gì vậy?
Tĩnh Nguyệt đột nhiên sáng mắt lên:
- Chẳng lẽ Giang Tả biết bí mật của sư muội rồi? Sao đó cố ý không vạch trần? Nhưng, tiểu tử họ Giang này, có trí tuệ lớn vậy sao?
Tĩnh Nguyệt lại lắc đầu:
- hẳn là không, không thể nào!
…
Sớm ngày thứ hai.
Giang Tả nằm trên giường, lúc này Tô Kỳ đang nằm úp trên người hắn mà ngủ.
Trong đầu hắn không ngừng cảnh tỉnh bản thân, phải tỉnh táo, không thể vì việc này mà ảnh hưởng tới chỉ số thông minh được.
Có điều.
Thế giới thực biến hóa, hắn đã trở lại, hết thảy bắt đầu lại, hơn nữa còn phát triển theo triều hướng tốt.
Lúc này, Tô Kỳ đã tỉnh lại, cô híp mắt nhìn Giang Tả, vui vẻ nói:
- Anh cần bồi bổ thân thể nha!
Giang Tả: “…”
Sau đó Tô Kỳ đứng lên, vừa ngâm nga vừa mặc lại đồ:
- Muốn ăn gì, để em đi nấu.
Giang Tả không lên tiếng, chỉ nhìn Tô Kỳ, từ lúc Tô Kỳ mặc đồ, đánh răng rửa mặt, tới lúc đi làm đồ ăn, một chút xui xẻo cũng không có.
Vấn đề này, Giang Tả đã bắt đầu quan sát từ tối qua.
Sau đó hắn lại lấy đồng xu, lăn qua lăn lại một hồi, sau đó liền cười.
Có lẽ Song su đại pháp của lão đạo kia thực sự hữu dụng, nhưng song tu chẳng qua chỉ là quy trình, thứ thay đổi tai ách, là chính bản thân hắn.
Phải biết, hắn là người may mắn cỡ nào, đi lạc vào Tiên Linh động phủ, lại vào chiến trường Viễn Cổ, Ngộ Đạo quả, Ngộ Đạo thạch… một đống tuyệt thế đạo cơ, có cái nào mắt hắn thiếu?
Thẳng đến đại đạo đỉnh phong, có bao giờ hắn thiếu kỳ ngộ?
Tính ra, vận may của hắn đúng là không bình thường, có hắn ở bên, một viên Tai Ách tiền tệ có là gì?
Song tu chỉ là cách, thậm chí chỉ cần hắn nắm tay, Tô Kỳ cũng có thể tránh xa tai ách.
Nếu ngày ngày ở nhà, có lẽ chỉ cần ở quanh hắn, Tai Ách tiền tệ cũng không thể phát huy được tác dụng.
Đương nhiên, cái gọi là song tu mới có thể kéo dài lâu, để Tô Kỳ tránh được Tai Ách tiền tệ ảnh hưởng.
Lúc này, Tô Kỳ lại tới hỏi:
- Anh muốn ăn gì?
Tùy tiện trả lời, Giang Tả lại nằm xuống.
Thân thể mới bị móc sạch.
Gần đây, có vẻ là hắn thức đêm nhiều, cho nên thận không được tốt a.
…
Nhóm Cảm Tri số 1.
Tiêu Tiểu Mặc:
- Đại lão không online sao?
Lục Nguyệt Tuyết gửi icon gật đầu:
- Tối qua Sơ Thanh nhắc hắn cả đêm, Phá Hiểu đạo hữu lại không chút phản ứng.
Liễu Y Y gửi một like:
- Sơ Tình sao vậy? Sơ Thanh còn sống không?
Lục Nguyệt Tuyết:
- Chưa chết, Sơ Thanh có thể chất đắc thù, không chết được, nhưng bóng ma trong lòng thì biến lớn rồi. Hây giờ nó đang ở chỗ tôi, Ma Tu Mặc Ngôn có thể tạm thời trấn an nó.
Mặc Ngôn Tiên Tử gửi sticker lật bàn:
- Tôi là ma tu, cô lại muốn tôi làm bác sĩ tâm lý, bộ ma tu không có sĩ diện sao?
Tiêu Tiểu Mặc:
- Khổ cực tiên tử, Sơ Tình vì không thể dùng Lôi Ngân chùy mà lại động thủ với Sơ Thanh. Có điều, không ai có cách sử dụng Lôi Ngân chùy sao? Cái này không phải là pháp bảo bình thường thôi sao?
Xích Huyết Đồng Tử gửi một sticker lắc đầu:
- Vô dụng, cách thì có, nhưng có vẻ bên trong còn có một tầng phong ấn, cho nên Sơ Tình không thể nào dùng được.
Tiêu Tiểu Mặc thở dài:
- Ủy thác đã lên, nhưng vẫn không có người có thể giải quyết.
Biên Hải Đao Khách cũng lập tức nói:
- Tôi đã tìm mấy người bạn là Đoán Tạo sư, hai ngày sau sẽ tới, có điều tôi đề nghị tìm Phá Hiểu đạo hữu thì tốt hơn.
Mặc Ngôn Tiên Tử:
- Tôi cũng thấy vậy, Phá Hiểu đại lão dù hơi kiêu, mặc dù khiến người chán ghét, nhiền lúc muốn làm chết hắn, nhưng hắn đúng là lợi hại nha.
Tiêu Tiểu Mặc thở dài:
- Nhưng không tìm được, không biết Phá Hiểu đại lão chạy đi đâu rồi.
Đây là sự thực, bọn họ đều biết, Phá Hiểu rất hay chạy đi lung tung.
Tiên Linh động phủ, đi trước người một bước.
Cứ điểm Huyết yêu, cũng tìm ra trước mọi người.
Hơn nữa, hai chỗ này ban đầu đều không thể truyền tin, cho nên việc không liên lạc được này cũng thường thấy.
Về phần số điện thoại, rất ít người biết, biết đã gọi, gọi cũng không được.
Mà hiện tại, Giang Tả không đi đâu mạo hiểm cả, hắn đang đứng trên sân thương chơi với Hồng Thự.
Hồng Thự sải cánh luyện thể dục, thi thoảng lắc lắc cái mông, thi thoảng lại tiến về trước, lùi về sai.
Giang Tả hỏi:
- Ngươi đang làm gì vậy? Rèn luyện để lộn mèo sao?
Giang Tả gật đầu một cái:
- Cạc!
Giang Tả hiếu kỳ nói:
- Học cái này làm gì? Học xong lại đi phá bình hoa? Sau đó không cần lo Tô Kỳ sẽ bắt phạt?
Hồng Thự ngoẹo đầu, cạc một tiếng không rõ.
Được rồi, Giang Tả cũng không hiểu nó nói gì, có điều, muốn tìm chết thì cứ việc.
Giang Tả lại nhìn lại Tô Kỳ đang trong bếp, phát hiện bây giờ Tô Kỳ cũng không bị xui nữa, như vậy, chắc chắn trong người Tô Kỳ có Tai Ách tiền tệ.
Lúc này, Tô Kỳ lại hô:
- Tả ca, tới thái thịt.
- Đây!
Giang Tả ứng tiếng đi vào.
Trên thực tế, ở nhà không nói chuyện làm việc, bây giờ, Giang Tả không cãi nhau với Tô Kỳ nữa.
Trừ phi, bây giờ Tô Kỳ phát hiện Tai Ách tiền tệ là hắn gây ra.
Có điều, nếu một trận chiến tranh lạnh có thể hóa giải được việc này, vậy hắn không ngại làm một trận.
Đi tới phòng bếp, Tô Kỳ đưa dây buộc tóc cho Giang Tả.
Giang Tả: “…”
- Buộc cho em.
- Em không biết tự buộc sao?
- Nhưng không chắc như anh làm, hơn nữa, anh không thể lãng mạn một chút sao? Buộc tóc cho bà xã của mình mà khó thế sao?
“…”
Sau đó Giang Tả nhận lấy dây buộc tóc:
- Nhớ, sau này bất luận đi đâu, bất kể làm gì, cũng không thể tháo dây buộc tóc này xuống.
- Gội đầu cũng không được sao?
“…”
- Vậy lúc ngủ thì sao? Như tối qua vậy đó. A, không thể tháo, xóa tóc sẽ không nhìn rõ “đồ”. Được rồi, nhất định sẽ luôn buộc.
Giang Tả nhìn Tô Kỳ, nghiêm túc nói:
- Anh nói nghiêm túc!
Tô Kỳ trịnh trọng gật đầu:
- Tuân lệnh, sau này dây buộc tóc này chính là bùa hộ mệnh của bà xã anh, được chưa?
Đây vốn là bùa hộ mệnh, Giang Tả thầm nghĩ, nhưng cũng không nói ra.
Bởi, việc này sẽ dẫn tới rất nhiều vấn đề không cần thiết.
Có điều hắn vẫn giúp Tô Kỳ buộc chắc, sau đó thái thức ăn.
Lúc này, Tô Kỳ nhìn Giang Tả, nói:
- Vừa rồi chị họ gọi tới, hai ngày nữa em phải về nhà một chuyến. Anh cũng biết rồi đấy, mỗi hai năm có một lần tế tổ, năm nay em phải về.
Giang Tả thái đồ ăn, tâm không chút động:
- Anh nhớ, mỗi lần về hình như đều cần một tháng?
-----------
Phóng tác: xonevictory
Danh Sách Chương: