Truyện Vô Tận Đan Điền - Nhiếp Vân (full) : chương 1443 - thiên tiên cảnh trung kỳ.
Vô Tận Đan Điền - Nhiếp Vân (full)
-
Hoành Tảo Thiên Nhai
Chương 1443 - Thiên Tiên cảnh trung kỳ.
Tiếu Đằng đạo nhân nói.
Tâm tình của Nhiếp Vân tiêu dao thế giới, còn chưa bắt đầu hấp thu thì Tiếu Đằng đạo nhân đã tường rằng công pháp hắn tu luyện quá thấp, hấp thu không được tiên lực của hắn.
- Vậy làm sao bây giờ?
Hứa Hinh Thiến sốt ruột.
- Không có biệ npháp, ta và hắn không cùng một sư môn, có thể hấp thu bao nhiêu, có thể tấn chức hay không đành phải xem tạo hóa. Ta cũng không có biện pháo.
Tiếu Đằng đạo nhân còn chưa nói hết thì đột nhiên sững sờ.
Bởi vì thân thể thiếu niên ở giữa đại sảnh đột nhiên nhẹ nhàng lơ lửng, toàn thân tỏa ra một đoàn kim quang ấm áp, kim quang tựa như xúc tu lan tràn, một lát sau hội tụ thành màu thất thải.
- Đây là... Đại đạo thất huyền? Chuyện này.. Làm sao có thể?
Nhìn thấy màu thất thải trên người Nhiếp Vân, khuôn mặt vốn trầm tĩnh của Tiếu Đằng đạo nhân không khỏi biến đổi, toàn thân run rẩy.
- Đại đạo thất huyền? Đó là cái gì vậy?
Hứa Hinh Thiến có chút không rõ cho nên kỳ quái hỏi.
Trong ấn tượng của nàng, sư phụ tu luyện bí pháp Đạo môn Huyền Huyền quyết, cả người trầm ổn, cho dù khi gặp chuyệng nguy hiểm, khó khăn cũng không có một chút biểu lộ đặc thù nào, sao hôm nay lại đột nhiên biến thành như vậy, quá thất thường a.
- Thiên địa đại đạo đại biểu cho vô cực, vô dục, vô hạn, vô cầu. Là không có sắc thái. Nhưng mà cường giả lợi hại nahast đạo môn lại chia nó thành thất huyền chi sắc, đó chính là Đại đạo thất huyền. Đây là chuyện khi tu luyện công pháp đạo môn đỉnh tiêm, hơn nữa lại lĩnh ngộ tới cảnh giới rất sâu mới có thể hoàn thành... Không ngờ Nhiếp Vân này lại có lý giải như vậy về công pháp Đạo mông.
Tiếu Đằng đạo nhân như đang giải thích.
- Pháp môn đạo tộc đỉnh tiêm? Chẳng lẽ so với Huyền Huyền quyết mà sư phụ tu luyện còn lợi hại hơn sao?
Hứa Hinh Thiến có chút không tin.
- Huyền Huyền quyết so với pháp quyết hắn tu luyện quả thực như đom đóm so với mặt trời, như là giọt nước so với dòng sông. Cả hai hoàn toàn không thể so sánh. Ài, công pháp cao siêu như vậy, tu luyện có thể diễn sinh ra cảnh giới đại đạo thất huyền, Nhiếp Vân này thực sự là thiên tài. So sánh với hắn, tất cả những nhân vật yêu nghiệt trước kia ta từng gặp đều là rác rưởi.
Hai mắt Tiếu Đằng đạo nhân tỏa sáng nhìn chằm chằm vòa Nhiếp Vân trong đại sảnh, một mặt cảm khái.
Hắn đánh giá như vậy Nhiếp Vân cũng không nghe được, lúc này toàn thân Nhiếp Vân có quang mang bảy màu lập lòe, không ngừng thôn phệ, trong nháy mắt lực lượng ngập trời đã bị hắn nuốt vào trong bụng.
- Quá nhanh, hỏng bét.
Nhìn thấy tốc độ thôn phệ lực lượng của Nhiếp Vân, Tiếu Đằng đạo nhân đang cảm khái co giật da mặt, không dám ngừng tay, hai tay vung vẩy về phía trước, tiên lực bành trướng, lần nữa dũng mãnh tiến ra.
Ầm ầm.
Nhiếp Vân thôn phệ, hấp thu, tiên lực trong cả đại điện xoay tròn, khí lưu cuồng bạo càn quét bốn phía, dường như muốn chấn cho cả gian phòng sụp xuống.
Không biết qua bao lâu, Nhiếp Vân trong đại sảnh rốt cuộc cũng có biến hóa, lực lượng trên người giống như bay lên, ầm ầm phá tan gông cùm, dẫn động, làm cho tất cả tiên lực trong đại điện đều sôi trào lên.
- Thiên Tiên cảnh trung kỳ, thành công. Sư phụ, Nhiếp Vân thành công đột phá...
Nhìn thấy trạng thái này của Nhiếp Vân, Hứa Hinh Thiến biết rõ đối phương nhất định đã thành công tấn cấp, lúc này sắc mặt nàng vui vẻ, vội vàng nhìn về phía sư phụ. Vừa mới nhìn qua nàng không khỏi ngây ngốc.
Chỉ thấy sư phụ vẻ mặt bình tĩnh trước đó lúc này sắc mặt tái nhợt, không ngừng vặn vẹo, toàn thân không ngừng run rẩy, dường như tùy thời đều có thể ngã xuống mặt đất mà hôn mê.
- Sư phụ, người sao vậy?
Vội vàng đi tới trước mặt Tiêu Đằng đạo nhân, ôm lấy người hắn. Lúc này Hứa Hinh Thiến mới phát hiện ra sư phụ pháp lực hùng hậu trước đó lúc này đã suy yếu, dường như lực lượng toàn thân đã tiêu hao sạch sẽ.
- Tiền bối, ta thành công tấn cấp, tuy nhiên vẫn chưa ổn định. Người rót thêm cho ta chút lực lượng, để tu vi ta triệt để vững chắc a...
Vừa mới đỡ lấy Tiếu Đằng đạo nhân thì đột nhiên nghe thấy thiếu niên ở giữa sảnh hưng phấn lên tiếng. Nghe hắn nói như vậy sắc mặt Tiếu Đằng đạo nhân thoáng cái trắng bệch, lảo đảo, thiếu chút nữa ngất đi.
Hắn khóc không ra nước mắt.
Vốn hắn cho rằng mình là cường giả Huyền Tiên cảnh, đối phương bất quá chỉ là Thiên tiên, giúp đối phương tấn cấp là chuyện đơn giản. Thế nhưng cho dù nằm mơ hắn cũng không ngờ rằng số lượng chân khí đối phương cần lại nhiều như vậy, quả thực là một đầu cự thú, hấp thu toàn bộ tiên lực của hắn, mới khiến cho tiểu tử này tấn cấp một cấp bậc nhỏ. Sự thực này khiến cho hắn tức điên lên.
Đây không phải là người... Đây là quái vật hình người a.
Trước đó bị người khác đánh lén chặt đầu nhất định sẽ chết, mà bây giờ cho dù chỉ dung hợp một tia khí tức bất tử, cho dù mất đầu thì cũng sẽ một lần nữa phục sinh, sẽ không xuất hiện tình trạng nguy hiểm tới tính mạng.
Danh Sách Chương: