Truyện Vô Tận Đan Điền - Nhiếp Vân (full) : chương 2320 - bôn lôi thú (2)
Vô Tận Đan Điền - Nhiếp Vân (full)
-
Hoành Tảo Thiên Nhai
Chương 2320 - Bôn Lôi Thú (2)
Nhìn thấy loại tình huống này, Phù Ám Triều ngưng trọng sau đó thả người bay tới.
Trong những người nơi đây hắn thực lực mạnh nhất, lại không ra tay, tỷ muội Quỷ Mị Yêu Cơ gặp chuyện không tốt sẽ chết tại nơi này, tuy thực lực hai tỷ muội này trong lôi trì không tốt lắm nhưng có thể tiếp xúc âm hồn, còn có rất nhiều nơi cần dựa vào, tuyệt đối không thể vẫn lạc tại đây.
- Để ta đánh đi, ngươi mang theo mọi người rời đi trước.
Còn chưa lao ra bả vai Phù Ám Triều bị người đè lại, quay đầu nhìn sang, đã thấy Di Tương uy hiếp lớn nhất đang đứng sau hắn.
- Ngươi?
Phù Ám Triều sững sờ.
- Tất cả mọi người đều muốn thành chúa tể, thời điểm này đừng phân nhiều như thế, hợp tác lẫn nhau mới là vương đạo.
Nhiếp Vân cười nhạt một tiếng, hắn nhảy lên như cá bơi vào trong biển, hắn lao thẳng về phía Bôn Lôi Thú to lớn.
- Đi!
Nhìn thấy Nhiếp Vân ra tay, Phù Ám Triều do dự nhưng sau đó cắn răng một cái, khu động toà sen tiếp tục bay thẳng về phía trước.
- Việc này...
Nhiếp Vân chủ động xin đi giết giặc, không riêng Phù Ám Triều ngạc nhiên không thôi, ngay cả Đoạn Diệc cũng không rõ xảy ra chuyện gì.
Dựa theo hắn hiểu về Nhiếp Vân, hắn là người không hành động theo cảm tính, tại sao lại ra tay?
- Hắn khẳng định có ý nghĩ của mình, không có việc gì!
Tuy không biết Nhiếp Vân vì sao quyết định như thế, xuất phát từ tín nhiệm cho nên Đoạn Diệc không nói gì.
Đúng như hắn dự đoán, Nhiếp Vân thật sự có ý định của bản thân.
Dựa theo tính cách của hắn, chỉ cần Phù Ám Triều không chết, kẻ khác chết hay không cũng chẳng sao, tuyệt đối không quản khỉ gió sống chết của bọn chúng, sở dĩ ra tay cũng không phải đồng tình tràn lan, mà là lúc tia sét màu đen đánh lên người của hắn, với hắn mà nói chẳng những không có cảm giác đau đớn, ngược lại còn có cảm giác rèn luyện thân thể.
Ban đầu ở đại lục Phù Thiên, khi còn chưa có thiên phú lôi điện sư, hắn thông qua lôi điện tôi thể, sáng chế tuyệt chiêu Lôi Đình Cửu Châu, hiện tại có thiên phú lôi điện sư trong người, tuy những lôi điện này đáng sợ nhưng không xúc phạm căn bản của hắn.
Vèo!
Lao ra toà sen, Nhiếp Vân trực tiếp lao thẳng về phía Bôn Lôi Thú to lớn, thân ảnh như lâm vào trong biển lôi đình màu đen.
Xì xì xì xì... Tư!
Lôi điện màu đen đánh lên người, toàn thân Nhiếp Vân bị dòng điện bao phủ, cơ bắp toàn thân nhức mỏi từ trong tới ngoài, cốt cách linh hồn có hương vị mục ants.
Oanh!
Nhìn thấy động tác của hắn, trong mắt Bôn Lôi Thú mang theo hung quang, một trảo vừa thô vừa to đánh thẳng xuống.
- Ân?
Cảm nhận được lực lượng này đánh xuống, hai tay Nhiếp Vân giơ lên muốn ngăn cản, chỉ cảm thấy thiên địa lâm vào trầm luân, hắn có cảm giác bị giam cầm trong hắc ám.
- Gia hỏa thật lợi hại.
Tinh thần rung động, hắn thoát khỏi bóng tối, thái độ Nhiếp Vân ngưng trọng.
Có thể làm cho linh hồn và tinh thần của hắn tiến vào trạng thái mê huyễn, mặc dù Bôn Lôi Thú không có linh trí nhưng thủ đoạn chiến đấu phi thường cường đại.
Khó trách có thể làm cho Phù Ám Triều cảnh giác như thế, thằng này quả nhiên đáng sợ!
- Hắc hắc, chỉ cần ngươi không có linh trí, ta có biện pháp đối phó, nạp vật thế giới, thu!
Tinh thần khẽ động, linh hồn cấp bậc chúa tể lập tức bao phủ quái vật vào bên trong, một tiếng hừ nhẹ vang lên, Bôn Lôi Thú bị hắn thu vào trong nạp vật thế giới.
Chỉ cần đối phương không có linh trí thì chính là tử vật, đối với tử vật, chỉ cần linh hồn đầy đủ cường đại là hoàn toàn có thể thu vào nạp vật thế giới.
Lúc này nạp vật thế giới đã phi thường chắc chắn, đối phó Bôn Lôi Thú quá dễ dàng.
Hô!
Bôn Lôi Thú bị hắn thu vào trong nạp vật thế giới, chung quanh nó cũng có lôi điện đầy trời bao phủ nên người khác không cách nào nhìn thấy xảy ra chuyện gì.
Vèo!
Nhiếp Vân cùng xuất hiện với Bôn Lôi Thú trong nạp vật thế giới.
- Đã tới nơi này cũng đừng giãy dụa, ngoan ngoãn con cừu nhỏ đi!
Thấy Bôn Lôi Thú cuồng bạo không thôi, dường như nó còn không biết xảy ra chuyện gì, Nhiếp Vân nhẹ nhàng cười cười, ngón tay điểm về phía trước.
Phần phật!
Lực lượng cuồng bạo của Bôn Lôi Thú biến mất, dịu dàng ngoan ngoãn như cừu non.
- Lực lượng rèn luyện thân thể!
Vào lúc này Bôn Lôi Thú biến thành từng đạo sợi dây lôi điện và chui vào trong người của hắn, không ngừng rèn luyện thân thể.
- Về sau tu luyện trong nơi này sẽ an toàn hơn nhiều...
Nhiếp Vân nhẹ nhàng cười cười.
Nếu như ở bên ngoài, cho dù có thể đánh thắng Bôn Lôi Thú nhưng muốn dung nhập nó vào trong thân thể cũng cần tốn hao cái giá to lớn, ở nơi này lại khác hoàn toàn.
Nạp vật thế giới này là địa bàn của hắn, chỉ cần đi vào nơi này, đối phương sẽ bị hắn bóp nắn tùy ý.
Xì xì xì xì...
Lôi điện vừa thô vừa to không ngừng chảy xuôi, lúc này hoàn toàn dung nhập vào mỗi tế bào.
Bị những lôi điện cuồng bạo này bao phủ, mỗi một tế bào đều trong suốt như ngọc, sáng chói như kim cương.
- Thực lực lại tăng thêm không ít, tuy khoảng cách thân thể chúa tể còn kém một đoạn nhất định nhưng không kém nhiều lắm.
Phun ra một ngụm trọc khí, Nhiếp Vân mở to mắt, hắn nhìn thân thể biến hóa mà sợ hãi thán phục.
Hắn chiến đấu với Bôn Lôi Thú thời gian ckhông dài, chỉ qua một lúc đã đáp xuống tòa sen của đám người Phù Ám Triều đang phi hành cách đó không xa.
Danh Sách Chương: