Truyện Vô Tận Đan Điền - Nhiếp Vân (full) : chương 3409 - thú vương (thượng) (2)
Vô Tận Đan Điền - Nhiếp Vân (full)
-
Hoành Tảo Thiên Nhai
Chương 3409 - Thú Vương (thượng) (2)
Nghe được lời của đối phương, nhìn thấy chúng nó nóng lòng muốn thử, Nhiếp Vân đau cả đầu, vội vàng nói.
- Tự sát?
Đám thú vốn còn muốn động thủ ngừng lại, từng cái từng cái hai mặt nhìn nhau.
- Đừng tưởng rằng ta không dám, ngược lại sống không bằng chết, còn không bằng chết thống khoái!
Sợ bọn họ không tin, Nhiếp Vân lần thứ hai quát.
- Quên đi, đừng làm rộn, mau dẫn đến trước mặt Vương, ngược lại Vương sớm muộn gì cũng sẽ giết hắn, cũng coi như báo thù cho các huynh đệ, không cần lại làm điều thừa, vạn nhất bởi vậy để hắn tự sát, Vương trách cứ xuống, chúng ta ai cũng không chịu nổi!
Bị hắn uy hiếp, rốt cục một con Phần Thiên Thú dáng dấp đầu lĩnh hô lên.
- Vẫn đúng là dễ lừa.
Vốn tưởng rằng ăn vị đắng là khó có thể chạy trốn, không nghĩ tới tùy tiện nói vài câu đối phương liền tin tưởng, Nhiếp Vân không nhịn được lắc đầu.
Tuy thực lực của những Phần Thiên Thú này mạnh, nhưng vẫn dừng lại ở Phần Thiên khu, không tiếp xúc qua ngoại giới, đầu óc vẫn tương đối đơn thuần.
Nếu như mình gặp phải có người lấy cái chết uy hiếp, nhất định sẽ để hắn đi chết.
Treo cái chết ở bên mép, nhất định là không muốn chết.
Phần Thiên Thú không dám giết hắn, lại lo hắn tự sát, một đường cẩn thận từng li từng tí bảo vệ, chỉ lo xảy ra vấn đề, Nhiếp Vân không những không bị dằn vặt, còn hưởng thụ đãi ngộ trước nay chưa từng có.
Rất nhanh, lần thứ hai đến sơn mạch trung tâm.
Đi một đường, giờ khắc này Nhiếp Vân cũng biết ngọn núi này ở trong miệng Phần Thiên Thú xưng là Thánh Sơn, là chỗ ở của chúng nó, Vương giả ở trong hang núi to lớn nhất của Thánh Sơn.
- Giải hắn vào!
Một âm thanh to lớn vang lên, nghe được âm thanh này, hết thảy Phần Thiên Thú đều cúi đầu, đưa Nhiếp Vân vào trong hang động.
Hang động âm u ẩm ướt, cùng tình cảnh bên ngoài hoàn toàn khác nhau, làm cho người ta có một loại cảm giác âm hàn.
- Làm sao nhiều khung xương Nhân loại như vậy?
Đi một hồi, Nhiếp Vân cau mày.
Trong huyệt động này đầy là khung xương nhân loại, không cần nhìn liền biết ở đây tử vong không ít nhân loại.
Vạn Giới Động Thiên thí luyện, mỗi lần đều có rất nhiều người thí luyện chết ở trong đó, không thể đi ra, cụ thể chết ở nơi nào, bởi vì ý chí của Đại Đế cũng không thể tiến vào nên không rõ ràng, bất quá, từ nơi này hài cốt đầy đất có thể thấy được, tất nhiên có không ít người chết ở nơi này.
Có thể tới tham gia Vạn Giới Động Thiên thí luyện, từng cái đều là thiên chi kiêu tử, Hoàng cảnh viên mãn giới vực nhất phẩm chỗ nào cũng có, chết ở chỗ này nhiều như vậy, mặc dù Nhiếp Vân tự nhận thực lực cao cường, trong lòng cũng không nhịn được phát lạnh.
Không đúng, thực quá không đúng!
- Vương, đã dẫn nhân loại này tới!
Đi qua sơn động âm u, đi tới một động phủ càng to lớn hơn, Phần Thiên Thú mang Nhiếp Vân vào cúi đầu, tràn đầy cung kính.
- Ngươi đi ra ngoài đi!
Thanh âm của Thú Vương vang lên.
- Vâng!
Phần Thiên Thú này xoay người rời đi, một khắc cũng không lưu lại.
Nhiếp Vân ngẩng đầu nhìn về phía trước, chỉ thấy trước mắt là cái ao thật lớn, bên trong tràn đầy chất lỏng đỏ tươi.
- Huyết dịch?
Nhìn rõ ràng loại chất lỏng này, Nhiếp Vân sầm mặt lại.
Trong hồ tràn đầy huyết dịch, hơn nữa đều là máu nhân loại.
Xem ra những xương bên ngoài kia đều là bị Thú Vương này chém giết, huyết dịch chứa ở nơi này.
Phì phò!
Đang kinh ngạc, một ngọn gió vang lên, tâm thần Nhiếp Vân hơi động, đang muốn trốn tránh, bất quá còn chưa kịp, liền cảm thấy ngực tê rần, một luồng lực lượng khổng lồ tập kích tới.
Oành!
Phun ra một ngụm máu tươi, cả người bay ngược đến phía trên Huyết Trì, bất cứ lúc nào cũng sẽ rơi xuống.
Giẫy giụa trôi nổi ở trên không trung, Nhiếp Vân nhìn về phía trước.
Chỉ thấy một quái vật xuất hiện ở trước mắt.
Đầu Nhân loại, thân thể Phần Thiên Thú.
Nửa người nửa thú!
- Ngươi chính là Thú Vương?
Nhiếp Vân biến sắc.
Cái tên này chính là Thú Vương? Làm sao dáng vẻ ấy?
- Đúng vậy, ta chính là Thú Vương...
Khóe miệng Thú Vương nứt ra, trong mắt màu đỏ tươi, liên tục đánh giá thân thể Nhiếp Vân, đầu lưỡi liếm môi:
- Không tệ, không tệ... Lại lĩnh ngộ Đại Đạo mới, không hổ là nhân loại! Ta chỉ cần hòa Đại Đạo của ngươi vào bản thân, có thể trực tiếp đột phá ràng buộc, thành tựu Đế thú!
- Ngươi có thể nhìn ra ta lĩnh ngộ Đại Đạo mới?
Con ngươi của Nhiếp Vân co rụt lại.
Đại Đạo dung hợp khác biệt với ba ngàn Đại Đạo, cẩn thận nói, đích xác là Đại Đạo mới, chỉ bất quá hắn vì phòng ngừa Thiên Đạo phát hiện, ẩn giấu ở trong cơ thể, dựa theo đạo lý, là không thể nào bị phát hiện... Làm sao tên này liếc mắt liền nhìn ra?
- Khà khà, ta đương nhiên có thể nhìn ra, coi như ngươi không lĩnh ngộ Đại Đạo mới, chỉ cần đặt máu của ngươi ở trong ao, ta cũng có thể hoàn thành tế tự, thành công nuốt lấy hạch tâm của Phần Thiên khu, xung kích Đế cảnh... Bất quá, ngươi lĩnh ngộ Đại Đạo mới, đối với ta mà nói liền đơn giản hơn rồi!
Thú Vương kiệt kiệt nở nụ cười.
- Tế tự? Nuốt lấy hạch tâm Phần Thiên khu?
Nhiếp Vân không rõ vì sao.
- Có thể đi vào thí luyện đều là hậu nhân của Đại Đế, Đại Đế là cái gì? Tồn tại vượt qua Thiên Đạo, là kẻ địch của Thiên Đạo! Nếu là kẻ địch, giết hậu bối của bọn họ, tự nhiên sẽ thu được Thiên Đạo nhận đồng... Lấy máu của bọn họ tế tự, Thiên Đạo tự nhiên sẽ vô cùng cao hứng, hạ thấp trừng phạt là nhẹ, làm không cẩn thận, trực tiếp mở ra cánh cửa Thiên Đạo, để cho ta lên cấp thành Đế thú a!
Danh Sách Chương: