Cả phòng bệnh lập tức chìm vào yên tĩnh.
Không ai có thể ngờ dưới cơn nóng giận Diệp Hi Hòa đã trực tiếp khiến Sầm Nhất Minh bốc hơi tại chỗ, hóa thành cát bụi.
Mấy nữ y tá đều trợn trừng mắt nhìn Diệp Hi Hòa, giống như gặp quỷ.
Người này lúc trước tát bay Sầm thiếu thì thôi đi, vậy mà lại giết luôn gã ta rồi?
Hắn thật sự xem nhà họ Sầm như vật trang trí sao?
Mặc dù Long Lăng Vân cũng không ngờ Diệp Hi Hòa lại bỗng nhiên ra tay, nhưng cô ấy không hề lo lắng, trong lòng ngược lại còn thấy ngọt ngào.
Dù sao sư đệ ra tay vì cô ấy mà, sứ giả hộ hoa đó, cô ấy càng thấy thích hơn.
"Dọn dẹp vũng máu dưới đất đi, đừng làm ô nhiễm không khí phòng bệnh của Nguyệt Vận."
Long Lăng Vân lập tức chỉ huy mấy người của quân đội vào đây quét dọn gian phòng.
Nhóm nữ y tá càng thêm lo lắng đề phòng, có thể thấy Long Lăng Vân vẫn muốn bảo vệ vị sư đệ vô pháp. vô thiên này của cô ấy, cho dù làm mất lòng nhà họ Sầm cũng không tiếc.
Có điều thần tiên đánh nhau thì không phải loại nhân vật nhỏ như bọn họ có thể nhiều lời.
Rất nhanh mấy người của quân đội đã tiến vào quét dọn phòng, tẩy sạch vết máu, mọi thứ coi như chưa từng xảy ra.
Hai người Diệp Hi Hòa và Long Lăng Vân đi tới một quán nước đối diện bệnh viện, tùy tiện tìm một chỗ
khuất nắng rồi ngồi xuống.
Long Lăng Vân gọi hai cốc nước giải khát, sau đó cứ như vậy chống má, tươi cười nhìn Diệp Hi Hòa.
Trên người cô ấy vẫn còn mặc chiếc váy trắng kia, lộ ra da thịt hoàn mỹ trắng như tuyết, hai chân thon dài tuyệt đẹp bắt chéo nhau, hai chân còn nhàn nhã nhấc lên hạ xuống.