“Công tử, chỉ bằng để ta, thực lực của ta còn chưa tới Hóa Thần Cảnh nên không thành vấn đề”, Cố Tiên Nhi nói.
“Tuy ngươi thiếu kinh nghiệm thực chiến nhưng ở đây không thích hợp cho ngươi ra tay”.
“Vẫn nên để ta”.
Tu vi của Trần Trường An chỉ có Siêu Phàm Cảnh tầng thứ nhất, hơn nữa còn là Siêu Phàm Cảnh tầng thứ nhất hàng thật giá thật, điểm này không cần phải nghi ngờ.
Chẳng qua là chiến lực thực sự mạnh đến cỡ nào thì bây giờ Trần Trường An cũng không rõ, còn cần kiểm chứng một phen mới biết được.
Một đêm trôi qua.
Sáng sớm hôm sau, Trần Trường An đi tới chiến trường huy chương.
Không thể không nói, e rắng chiến trường huy chương này là nơi náo nhiệt nhất thành Bất Quy.
Có thể hình dung cảnh tượng ở đây như biển người mênh mông bởi vì nơi đây không chỉ thấy chiến đấu mà còn có thể tham gia đặt cược.
Rất nhiều người muốn dựa vào cách này để kiếm một ít linh thạch, dù sao ở trong thành Bất Quy ngày nào cũng phải trả linh thạch, không có thì sẽ bị đuổi đi.
Khi Trần Trường An tiến vào tiền thính, bên trong đã chật kín người.
“Chao ôi, người mới nè”.
“Hôm qua ta có nghe nói về tên này, mới tới mà vẫn còn sống khỏe nhỉ?”
“Hôm qua mới tới ư? Thú vị đấy, lẽ nào hẳn định tham gia thi đấu tại chiến trường huy chương sao?”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.tamlinh247. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!