Lúc này, toàn bộ Thái Huyền giới, mọi ánh mắt đổ dồn lên bầu trời.
Sau khi bay lên cao, Nhân Bảng giống như một cuộn tranh vẽ từ từ mở ra.
Dường như muốn trải khắp cả bầu trời, nhưng bên trong vẫn trống trơn, không có một chữ.
"Cái… cái này là sao? Các ngươi có ai biết không?” "Không rõ, chưa từng thấy tình huống này." "Không phải đã xảy ra chuyện gì lớn chứ?"
"Nói thừa, còn phải hỏi sao? Chắc chăn là có chuyện lớn rồi"
Trong nháy mắt, toàn bộ người ở Thái Huyền giới bàn tán sôi nổi, cuối cùng những ai thực sự biết về sự tồn tại của
Nhân Bảng cùng tác dụng của nó thì không nhiều.
"Không ngờ sau bao năm, Thiên Địa Nhân Tam Bảng cuối cùng cũng xuất hiện."
"Nhân Bảng mở ra, đồng nghĩa một lần luân hồi nữa!"
"Lần này, ai sẽ nổi lên, ai sẽ rời khỏi sân khấu lịch sử đây?"
Lúc này trong hoàng cung Đại Chu, Trần Trường An nhìn Nhân Bảng trải dài trên bầu trời, nghi hoặc hỏi Đại Hoàng:
"Đại Hoàng, ngươi từng thấy cái này chưa?”
"Chưa từng thấy, nhưng… cảm giác rất không đơn giản."
"Võ nghĩa, đứa ngốc cũng biết không đơn giản."
Thấy Đại Hoàng cũng không rõ, Trần Trường An không hỏi thêm, mà chờ xem hiện tượng kỳ lạ trên trời còn thay đổi gì nữa không.
Một lát sau, trên Nhân Bảng bắt đầu hiện lên những hàng chữ nhỏ.
Chữ không lớn, lại ở trên cao nhưng kỳ lạ thay, dù là người tu luyện hay bình dân, ai cũng nhìn rõ ràng.
"Nhân Bảng trước đây không phức tạp như thế này."