CHƯƠNG 307
“Đồ nhát gan!”
Huyền Tâm mỉa mai Diêm Từ Vũ một câu, ánh sáng luôn nhìn về phía của Cửu Thiên.
Nghịch bím tóc đuôi ngựa của mình, Huyễn Tâm cười rất vui.
Tinh Uyên sự tôn liếc nhìn Huyễn Tâm mấy lần, cũng không nói gì nhiều.
Trên lôi đài, Sở Chính đã đi xuống, Bàng Cát cũng được mấy người hướng dẫn khiêng đi chữa trị.
Hoành Sơn viện thua liên tiếp hai trận, đã bị ép tới bên rìa của sự thất bại. Bây giờ chỉ xem, Hoành Sơn viện có muốn liều một ván cuối hay không.
Nhất Thanh sự tôn nở nụ cười, nói với Sở Chính đi trở lại: “Làm rất tốt. Không ngờ đao tay phải của con cũng luyện ra rồi.
Sở Chính cười điềm nhiên, giống như một đao vừa rồi chỉ là chuyện nhỏ nhặt.
Hàn Liên cười hì hì ghé đầu qua: “Sở Chính sư huynh, đao vừa rồi thật là quá ngầu. Huynh xem, cho tới tận bây giờ chị dâu Ngọc Lan vẫn nhìn huynh.
Sở Chính hơi sững người, quay đầu nhìn về phía của Lâm Ngọc Lan.
Bốn mắt nhìn nhau, hai người cùng lúc nhìn đi chỗ khác. Sở Trực cười nói: “Xem ra chuyện này ổn rồi. Có cô gái nào có thể chống đỡ được nam tử bá khí như này”
Sở Chính khẽ họ một tiếng, bình tĩnh ngồi xuống, vội vàng chuyển chủ đề, nói: “Cửu Thiên sư đệ, trận thứ 3, đệ lên đi. Đánh xong sớm chút, chúng ta còn trở về ăn cơm”
Cửu Thiên mỉm cười đứng dậy, cất bước lên lôi đài.
“Cửu Thiên của Nhất Nguyên viện!”
Mắt thấy Cửu Thiên đi ra, tiếng cười của Thân Đồ sự tôn không dứt.
“Kiều Chinh, giao cho con rồi. Hôm nay Hoành Sơn viện của chúng ta thua Nhất Nguyên viện không sao cả. Nhưng Cửu Thiên này, con nhất định phải cho ta thấy
được thực lực của cậu ta.
Kiều Chinh nắm chặt nắm đấm của mình, nói: “Sư tôn, không coi trọng con vậy à? Con không tin cậu ta còn có thể thắng con”
Nói xong, Kiều Chinh trực tiếp nhảy lên lôi đài, lớn giọng nói: “Kiều Chinh của Hoành Sơn viện.
Cửu Thiên rút trọng kiếm sau lưng ra, nói: “Sẽ không làm anh thất vọng.”