CHƯƠNG 322
Cửu Thiên ở đó lặng lẽ thương lượng, đứng ở đó giống như một khúc gỗ, bất động.
Tĩnh Như đợi hắn tới mà sắp tức ói máu, mắt thấy Cửu Thiên sắp tới, có quỷ mới biết hắn tại sao đứng bất động ở đó.
Khoảng cách này, cũng vừa hay khiến Tĩnh Như không thể ra lệnh đánh lén được.
Thứ nhất, cô ta cũng không biết Cửu Thiên có phát giác rồi không. Một khi Cửu Thiên phát hiện không đúng, xoay người chạy, lúc truy sát là một chuyện phiền phức, nói không chừng sẽ còn có biến số gì đó. Tốt nhất phải làm được, một kích chết ngay.
Thứ hai, phương thức đánh lén và khoảng cách đánh lén của khôi lỗi Mộng Yểm, cô ta vẫn biết.
Khi chấp nhận truyền thừa của Vũ Hoàng, cô ta từng dùng cơ thể của mình trải nghiệm tốc độ của khôi lỗi Mộng Yểm.
Khôi lỗi Mộng Yểm Ngoại Canh đỉnh phong, khoảng cách đại khái để một kích chết ngay, cô ta rất rõ.
Chỉ cần Cửu Thiên đi thêm trăm bước nữa, Tĩnh Như dám trực tiếp dẫn khôi lỗi Mộng Yểm xông ra.
Tay của cô ta nắm chặt viên ngọc, trong lúc tinh thần tập trung cao độ, ngay cả mắt cũng không dám chớp.
Chỉ cần trăm bước, anh động đi!
Con ngươi của Tĩnh Như đỏ lên, cô ta hận không thể trực tiếp xông lên cho Cửu Thiên một đao.
Ai kêu anh đứng bất động ở đó!
Có thể là tiếng rít gào trong lòng cô ta có tác dụng, Cửu Thiên cuối cùng đã cử động. Tĩnh Như lập tức trở nên vô cùng phấn khích, chuẩn bị hạ lệnh bất cứ lúc nào.
Một bước, hai bước, ba bước.
Sau khi đi mười bước, Cửu Thiên lại dừng lại.