Cô có nghĩ nát óc cũng không có cách giải quyết.
Tuy nhiên, Nhược Nhược cũng được đi nhà trẻ thì cô vẫn còn thời gian để nghĩ cách đi xoay sở tiền.
Ôn Hủ Hủ mở máy tính, chuẩn bị lên mạng xem, có nơi nào cần tuyển dụng bác sĩ hay không?
Nhưng lúc này, điện thoại hiển thị là số của Kiều Thời Khiêm gọi tới.
"Nancy, hôm qua em không sao chứ?"
“Không sao.”
Trong điện thoại Ôn Hủ Hủ nhẹ nhàng trả lời.
Bây giờ cô cảm thấy nên giữ khoảng cách với anh ta, vì ngày hôm qua anh ta đã tự tay đâm thủng phòng tuyến cuối cùng giữa bọn họ.
Nhưng Kiều Thời Khiêm hiển nhiên không muốn như vậy, anh ta phấn khích khi nhìn thấy cô nhận điện thoại của mình.
“Vậy là tốt rồi, vậy hôm nay em có đi phỏng vấn không? Anh đã nói chuyện với người bạn kia rồi, em cứ trực tiếp đi làm là được.”
“Không cần, tôi đã tìm được việc làm trong bệnh viện thành phố.”
Ôn Hủ Hủ đang mở trang web tìm kiếm việc làm không ngờ lại bị câu hỏi quấy rầy, vừa vặn cô nhìn thấy một bệnh viện đang tuyển dụng y tá, cô không hề nghĩ ngợi liền nhấn vào gửi sơ yếu lý lịch của mình qua.
Kiều Thời Khiêm: "......”
Bệnh viện thành phố?
Điều đó là không thể, đây là trong nước không phải nước ngoài.
Đa phần các bác sĩ trong nước đi ứng tuyển tối thiểu đều tốt nghiệp thạc sĩ.
Bệnh viện thành phố?
Kiều Thời Khiêm thất vọng.
Với năng lực và trình độ của cô đi ứng tuyển vào bệnh viện loại này là chuyện không dễ dàng.
Kiều Thời Khiêm không còn lựa chọn nào khác đành miễn cưỡng cúp điện thoại.
Tại sao cô luôn không nghe lời như vậy? Không thể ngoan ngoãn ở bên cạnh anh sao?
——
Ôn Hủ Hủ chọn gửi sơ yếu lý lịch thật ra cũng chỉ là tùy tiện gửi.
Cô chưa từng nghĩ sẽ làm việc ở đây, cô còn phải quay về Clear.
kia nghe được, có chút bối rối.