Nhưng thật kỳ lạ là những từ ngữ trong đó rất khó nghe như vậy, vị tổng tài đại nhân lại không có phản ứng gì cả.
Ngoại trừ câu "Rất nhiều đàn ông xếp hàng làm ba dượng cho con trai anh" ở bên trong rống lên, bước chân người đàn ông này lảo đảo một chút, những thứ khác, căn bản vẫn thờ ơ.
Chậc, mắng nhiều rồi, miễn dịch rồi.
Ôn Hủ Hủ cuối cùng vẫn đồng ý đi theo về thành phố A.
Không phải vì cái gì khác, chỉ vì cô thật sự không vứt bỏ được mấy đứa nhỏ. Cô cân nhắc một chút, nếu như cô muốn trở về Clear, trong cục diện ấy cô không thể nào đưa theo con trai lớn về được.
Cho nên, trở về thành phố A là lựa chọn tốt nhất hiện nay của cô.
Sau khi nghe mẹ đồng ý trở về, ba đứa nhỏ đều chạy vào, làm cho Ôn Hủ Hủ rất bất ngờ.
“Mẹ, mẹ thật sự đồng ý cùng ba trở về sao? Vậy thì thật tốt quá, Nhược Nhược còn tưởng rằng mẹ không muốn.”
Nhược Nhược là người đầu tiên chạy vào, sau khi nhìn thấy mẹ, lập tức chui vào trong lòng mẹ.
Ôn Hủ Hủ hết sức kinh ngạc: "Con cũng hy vọng mẹ và ba cùng nhau trở về sao?”
Nhược Nhược: "Đúng vậy mẹ, con không thích ở nhà trẻ lại bị các bạn hỏi về ba của Nhược Nhược. Tuy rằng ba vẫn chưa nhận ra Nhược Nhược, nhưng Nhược Nhược cũng rất vui.”
Tâm tư của cô bé luôn rất đơn giản, chỉ cần có chút hơi ấm là có thể làm cho cô bé thỏa mãn.
Mũi Ôn Hủ Hủ cay cay, lập tức ôm lấy cô bé.
Mặc Bảo cũng tới, cậu trịnh trọng nói với mẹ: "Mẹ, con cũng cảm thấy mẹ nên cùng ba trở về, chúng ta không thể bỏ lại anh trai."
Cậu nắm lấy bàn tay nhỏ của anh trai bên cạnh.
Hoắc Dận: "......”
Hoắc Dận cũng không biết nên nói cái gì, đành cúi đầu trước mặt mẹ, hốc mắt nhỏ xinh đỏ hoe.
Ôn Hủ Hủ cảm thấy có chút đau lòng, ngồi xổm xuống ôm đứa con lớn vào trong lòng.
bỏ chạy, dì ta lập tức nhận được tin tức vội vàng nói cho Cố Hạ.