Nhà trẻ?
Hoắc Tư Tước lại nhìn con trai một cái, nhìn thấy khuôn mặt nhỏ của cậu tràn đầy mong chờ. Hắn rất sảng khoái gật đầu: "Đương nhiên, các con xong chưa?"
“Còn chưa đâu, em gái chưa chải tóc, ba biết chải không?”
“……”
Hoắc Tư Tước không biết.
Hắn đã từng chăm sóc trẻ nhỏ, nhưng Hoắc Dận là một cậu bé, mà cậu bé thì không cần chải tóc.
Nhưng cuối cùng, bởi vì trong nhà cũng không có người lớn khác, Nhược Nhược được anh trai mặc đồ chỉnh tề dắt ra ngoài, dù cô bé vẫn sợ hãi nhưng vẫn cố gắng đi theo sau anh trai.
Lúc mới tỉnh dậy thật ra Nhược Nhược có nghe anh trai nói ba đến, cô bé không tin.
Sao ba lại tới đây?
Nơi này phòng ở cũng không lớn, ba và mẹ quan hệ cũng không tốt, luôn cãi nhau, ghét bỏ mẹ, ba làm sao lại tới nơi này chứ?
Nhược Nhược không tin.
Cho đến bây giờ, khi cô bé nhìn thấy bóng dáng cao lớn thực sự xuất hiện ở nhà mình.
"Cô bé, lại đây!"
Hoắc Tư Tước cúi đầu nhìn cô bé vẫn trốn ở phía sau anh trai rụt rè nhìn chằm chằm mình. Tâm tình hắn khá tốt nên ra hiệu cho cô bé tới gần.
Vì thế Nhược Nhược chầm chậm tiến lại gần hắn.
Khác với hai đứa con trai, cô bé trắng hồng này thực sự ngốc nghếch. Cô bé đến trước mặt Hoắc Tư Tước rất lâu sau mới dám dùng đôi mắt to như hạt thủy tinh nhìn hắn.
Cô bé nhìn hắn làm gì? Là muốn để cho hắn biết mắt cô bé rất to sao?
ghế, để ba buộc tóc.