Bà ta không kiềm chế được cơn giận của mình, ánh mắt hiện lên sát khí, dường như hận không thể lập tức bắt Ôn Hủ Hủ lại rồi chém cô thành ngàn mảnh vậy.
''Ôn Hủ Hủ! Đi, đi với mẹ đến Hoắc gia một chuyến.''
Bà ta đằng đằng sát khí đứng lên, lập tức muốn đến Hoắc gia tìm ông cụ Hoắc giải quyết chuyện này, đúng lúc này có người hầu tiến vào thông báo.
''Lão phu nhân, bên ngoài có một phu nhân họ Cố đến, bà ấy nói muốn gặp ngài một chút.''
Họ Cố? Lại còn là phu nhân?
Hoắc Anh Nga đang tức giận, vừa lên tiếng đã nói: ''Người từ đâu xuất hiện vậy, không gặp!''
''Chuyện này...''
''Mẹ, họ Cố, có phải là... vị hôn thê của Hoắc Tư Tước không? Hình như cô ta cũng họ Cố.''
Trì đại thiếu gia đang đứng một bên đột nhiên lên tiếng, ông ta nghĩ đến chuyện gì đó mà nhắc nhở mẹ mình một câu.
Người phụ nữ họ Cố đúng là có quan hệ với Hoắc Tư Tước.
Vì vị hôn thê của hắn tên Cố Hạ!
Cuối cùng Hoắc Anh Nga vẫn cho người kia đi vào, trước đó bà ta nói mọi người trong phòng khách lui xuống, đại sảnh to lớn như vậy chỉ còn một mình bà ta, bà ta ung dung cao quý ngồi trên ghế, khí thế chủ nhà không thể khinh thường.
Lúc Cố Thanh Liên đi vào đã thấy cảnh này.
Trong lòng dì ta thầm lạnh lùng chế giễu.
''Không phải chỉ dựa vào vỏ bọc của Hoắc thị mà diễu võ giương oai thôi sao, ra vẻ cái gì chứ? Nếu không phải cần dùng đến con cờ này thì bà ta nghĩ nhà họ Cố sẽ tìm đến đây sao?''
Trong lòng Cố Thanh Liên vô cùng khinh thường.
Nhưng khi bước chân vào phòng khách, dì ta vẫn nở nụ cười nhiệt tình: ''Bà Hoắc, đã lâu không gặp, gần đây sức khỏe bà thế nào? Vẫn tốt chứ?''
Nói thật, xét về năng lực giao tiếp, Cố Thanh Liên thuộc hạng nhất.
Nhưng Hoắc Anh Nga căn bản cũng không chịu thua.
Hiểu lầm?