''Haiz... Được rồi được rồi, mẹ tôi tìm cho tôi một mối hôn sự trước tiệc mừng thọ của bà ấy, đồ ngốc, cô có thể đóng giả bạn gái tôi rồi đến giúp tôi không?''
Trì Úc cuối cùng cũng đầu hàng, anh ta ngoan ngoãn nói ra ý đồ thật sự của mình.
Nhưng trong lòng anh ta vẫn rất vui vẻ.
Vì cuối cùng đồ ngốc này cũng nói chuyện với anh ta.
''Anh nói cái gì?''
Ôn Hủ Hủ đang ngồi xổm trên mặt đất nghe xong còn tưởng tai mình có vấn đề: ''Tôi giả vờ làm bạn gái anh? Có phải đầu anh bị chập điện không?''
Trì Úc lập tức vươn đầu mình ra: ''Cô nhìn thử xem có vấn đề không.''
Ôn Hủ Hủ: ''...''
Một lúc sau, cô nghiến răng cười lạnh: ''Bệnh không nhẹ đâu, tôi làm bạn gái của anh? Tôi là ai? Anh quên tôi là ai rồi à?''
''Vợ trước của Hoắc Tư Tước nha, không sao, tôi không quan tâm, hơn nữa ở đây ai biết cô là vợ cũ của Hoắc Tư Tước đâu?'' Trì Úc ngắt lời cô.
''Năm đó lúc hai người kết hôn chỉ có người thân hai bên ăn cơm, cũng không nói cho ai biết, bây giờ ai biết quan hệ vợ chồng của hai người đâu, nếu không thì cô nghĩ vì sao mấy năm nay Cố Hạ luôn cho rằng bản thân là nữ chủ nhân tương lai của Hoắc thị?''
''...''
Lời này chọc đúng nỗi lòng của Ôn Hủ Hủ.
Gần như lập tức, bàn tay cầm kéo của cô bị siết đến trắng bệch.
Đúng vậy, ai biết quan hệ của cô và Hoắc Tư Tước chứ? Năm đó cô yên lặng gả đến đây, tuy rằng bây giờ người đàn ông kia nói không li hôn với cô...
Nhưng cô đi ra ngoài đường, ai biết cô mới là vợ chính thức có tên trong hộ khẩu của hắn đâu?
Ánh mắt Ôn Hủ Hủ trầm xuống.
''Cho nên cô giúp tôi chắc chắn không có vấn đề gì, theo tôi biết, biết người bọn họ cũng sẽ tham gia, cô không muốn nhìn xem bọn họ sẽ làm gì trong bữa tiệc sao?''
Đột nhiên Trì Úc đang ngồi vắt chéo chân trên ghế nói thêm một câu như vậy.
Ôn Hủ Hủ lập tức ngẩng đầu lên: ''Bọn họ? Bọn họ là ai?''
Trì Úc vô cùng kinh ngạc, anh ta không hiểu nổi, vì sao ở chung một nhà mà người phụ nữ này lại không biết tin này.