Cuối cùng hắn thay đổi sắc mặt, cúp điện thoại đi ra khỏi bàn làm việc.
“Ơ? Tổng giám đốc, ngài định ra ngoài sao?” Đúng lúc này trợ lý Lâm Tử Dương cầm một văn kiện đi vào, nhìn thấy BOSS đại nhân định ra ngoài thì vô cùng kinh ngạc.
Hoắc Tư Tước lười phải giải thích với anh ta.
Chỉ lên mặt bàn ra hiệu cho anh ta để đồ lên đó, ngắn ngủi vài phút cả người hắn đã bao trùm một lớp không khí lạnh thấu xương, cầm chìa khóa xe bước nhanh ra ngoài.
Lâm Tử Dương có chút mù mờ.
Đây là có chuyện gì? Sao đang yên đang lành lại đột nhiên rời đi?
Mà, hơi thở trên người còn đáng sợ đến vậy.
Lâm Tử Dương chỉ có thể để văn kiện lên bàn, sau đó cũng đi ra ngoài.
Vừa ra ngoài thì nhìn thấy các nhân viên văn phòng tổng giám đốc đều mở video máy tính, đang xem buổi tiệc sinh nhật của nhà họ Trì vừa được giới thiệu là được xem nhiều nhất gần đây.
“Wow, nhà họ Trì này cũng rất đáng gờm nhỉ, tổ chức một buổi tiệc sinh nhật mà còn mời cả truyền thông.”
“Có gì đáng ngạc nhiên chứ, nhà họ Trì vốn có quan hệ với Hoắc thị chúng ta, ngay cả ông cụ cũng đi mà có thể không chấn động sao? Cậu nhìn cảnh tượng này đi, tất cả các nhân vật có máu mặt của thành phố này đều đến đông đủ đấy.”
Có nhân viên vừa xem vừa chỉ ra rõ ràng.
Vì thế những người khác cũng bật cười, xôn xao xem ở đó, thấy vậy Lâm Tử Dương cũng đi qua xem: “Thật là, tổng giám đốc cũng không đi, những người này xem cái gì cơ chứ?”
“Nói cũng phải, tổng giám đốc của chúng ta mới là đỉnh lưu chân chính, nếu ngài ấy đi thì mỗi phút đều có thể lên đầu đề, ngài ấy không đi thì những truyền thông này có gì hay để quay?”
“Có lẽ họ nghĩ rằng tổng giám đốc cũng sẽ đi? Ha ha ha ha…”
Tiếng cười vui vẻ bỗng chốc lan khắp văn phòng tổng giám đốc.
Quả thực, buổi tiệc của nhà họ Trì, nếu chỉ dựa vào những nhân vật có máu mặt trong thành phố thì hoàn toàn không đủ để mời được truyền thông đến trực tiếp, cho dù có ông cụ ở đó cũng vô dụng.
Nhưng, Ôn Hủ Hủ là người rất thông minh, cô phát hiện trong lúc gọi cô thì ông ta không để cho Cố Hạ ngồi bên cạnh mình rời đi, cô có lẽ đã hiểu là có chuyện gì.