“Dì đang nói cái gì vậy? Nhà họ Trì bị Hoắc Tư Tước diệt rồi?”
"Đúng vậy, thiếu gia không nói với cô sao? Lần này cô gặp chuyện không may, tất cả đều là do người nhà họ Trì làm, bọn họ mua chuộc phóng viên truyền thông, sau đó còn tìm người cố ý hãm hại cô, thiếu gia tra ra được thì rất tức giận, không chỉ thu về toàn bộ sản nghiệp của nhà họ Trì, còn đưa chứng cớ đến cục cảnh sát, cuối cùng cảnh sát bắt hết mấy người đứng đầu nhà họ Trì, ngay cả… bà cô Hoắc cũng không ngoại lệ!”
"Hửm—-"
Ôn Hủ Hủ như bị sét đánh!
Cô khó tin nhìn người giúp việc, cái thìa trong tay rơi vào trong bát canh!
Hoá ra là nhà họ Trì làm?
Tại sao? Tại sao họ lại làm thế? Có lợi gì cho họ?
Đúng vậy, Ôn Hủ Hủ cô có thù với nhà bọn họ, thù mới hận cũ cộng dồn lại đã đủ lý do để bọn họ giết chết cô ở đó.
Nhưng mà Hoắc Tư Tước không có thù với bọn họ?
Hoắc Tư Tước ngã xuống có lợi gì với nhà họ Trì của bọn họ? Nhà họ Trì hoàn toàn nhờ vào nhà họ Hoắc ở sau lưng chống đỡ, nếu Hoắc Tư Tước ngã xuống, Hoắc thị lớn như vậy ở trên có ông cụ nhiều tuổi, ở dưới có hai đứa con trai lại còn quá nhỏ, nhất định sẽ bị các cổ đông khác ngồi vào vị trí nắm quyền.
Vì vậy, họ có thể nhận được gì? Không phải họ tự đào mộ chôn mình sao?
Ôn Hủ Hủ vừa sợ vừa giận, cô hoàn toàn không tin sự thật là vậy!
"Cô Ôn? Cô Ôn?”
“......”
Ôn Hủ Hủ ép buộc mình bình tĩnh lại, rốt cục lần nữa ngẩng đầu nhìn về phía người giúp việc: "Dì Vương, dì tìm Trì Úc giúp tôi, bảo anh ta đến gặp tôi có được không?”
"Cô... Còn muốn gặp Trì Úc?”
"Sao vậy? Anh ta cũng bị bắt sao?” Ôn Hủ Hủ thay đổi sắc mặt.
Cũng may người giúp việc này lập tức nói cho cô biết, Trì Úc không bị dính líu trong vụ tai nạn này.
"Là ý của ông cụ, ông ấy cũng cố gắng bảo vệ Trì nhị thiếu gia, hơn nữa trong tay anh ta có cổ phần của Hoắc thị, nhà họ Trì có rung chuyển cũng sẽ không ảnh hưởng đến anh ta."
Dì Vương nhìn thấy cô quyết tâm muốn gặp Trì Úc, hơn nữa cũng luôn giải thích thay nhị thiếu gia nhà họ Trì này, cuối dùng dì ta cũng đồng ý thông báo cho Trì Úc đến bệnh viện gặp cô.