"Anh đang thách thức sự kiên nhẫn của tôi?”
“......”
"Được, vậy tôi sẽ tác thành cho anh."
Sau đó, Trì Úc nghe thấy trong điện thoại truyền đến tiếng gào khóc dữ dội của Trì Thiên Thuỵ: "Đừng, đừng, A Úc, A Úc cứu mạng ...".
Trì Úc: "!!!!”
Tên khốn kiếp này! !
Cuối cùng Trì Úc chỉ có thể tức giận cầm di động chạy đi tìm Ôn Hủ Hủ.
Ôn Hủ Hủ lúc này đang chờ ở phòng nghỉ.
Cô đã thu dọn xong mọi thứ, chỉ chờ Trì Úc trở về, sau đó hai người sẽ xuất phát.
Thế nhưng Trì Úc trở về với khuôn mặt u ám.
Ôn Hủ Hủ: "Có chuyện gì? Xảy ra chuyện gì?”
Đôi mắt hoa đào xinh đẹp của Trì Úc lập tức đỏ lên: "Đồ ngốc, xin lỗi, bọn họ tìm được chúng ta rồi.”
Ôn Hủ Hủ: "..."
Cô sững sờ trong giây lát, ngay sau đó cô vội cầm lấy đồ đạc bỏ chạy!
"Anh điên à, bây giờ mới đến nói cho tôi biết, không phải anh nói chỗ này của anh rất an toàn sao? Tín hiệu đều bị chặn, sao bây giờ còn bị hắn tìm được?”
Ôn Hủ Hủ gấp đến độ vừa chạy, vừa chửi ầm lên.
Trì Úc nào dám trả lời, chỉ đành đi theo ở phía sau.
Kết quả hai người vừa từ phim trường đi ra, đã nhìn thấy một chiếc Bentley màu đen, phía sau còn mang theo vài chiếc xe Suv xếp hàng dài ở trước cửa.
Trận thế kia giống như dã thú há to miệng đang chờ con mồi như cô tự chui đầu vào lưới!
Mẹ kiếp!
Sắc mặt Ôn Hủ Hủ trong nháy mắt trắng bệch.
Cô tuyệt vọng, cô ném toàn bộ đồ đang xách trong tay xuống đất.