''Quên rồi sao? Đêm qua sau khi đi ngủ, là ai vẫn luôn vừa ôm vừa hôn tôi vậy, tôi không đồng ý cũng nhất quyết muốn hôn tôi xong mới bỏ qua.''
Người đàn ông bên cạnh bình thản nói ra những lời này như đang thuật lại một chuyện vô cùng bình thường.
Nhưng Ôn Hủ Hủ nghe xong lại giống như mới nghe thấy sét đánh ngang tai, ''ầm'' một tiếng, đại não lập tức trở nên trống rỗng.
Cô vừa ôm vừa hôn hắn?
Sao có thể chứ, cô cũng đâu phải biến thái, sao cô có thể làm chuyện này với hắn được chứ?
Trừ khi, trừ khi cô nghĩ hắn thành mấy đứa nhỏ.
Ôn Hủ Hủ đột nhiên nghĩ đến một chuyện vô cùng đáng sợ, sau đó tất cả máu trong người đều chảy ngược lên đỉnh đầu, cô bị hắn giữ trong lồng ngực nên không thể trốn tránh, khuôn mặt đỏ như máu.
''Nhớ rồi?''
''...Không, không phải, anh nghe tôi giải thích, có lẽ tôi... có lẽ tôi nghĩ rằng anh là Nhược Nhược, sau đó... sau đó mới như vậy.'' Cô vội vàng giải thích, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng đến mức sắp nhỏ được máu.
Nhưng đúng lúc này, cánh tay đang ôm lấy cô của người nào đó đột nhiên xiết chặt.
''Ô...''
Ôn Hủ Hủ lập tức dừng lại, cô theo bản năng ngẩng đầu, đúng lúc này người đàn ông cũng cúi người xuống, đôi môi mềm mại nóng hổi đặt lên môi mềm của cô.
''!!!''
Ôn Hủ Hủ hóa đá.
Hắn đây là... có ý gì? Rõ ràng cô đã nói mình không cố ý rồi, sao hắn lại làm thế này?
Tiếp xúc thân mật đến quá bất ngờ, bất ngờ đến mức cô không dám tin đây là thật.
Nhưng đây là bất ngờ sao?
Cũng không phải, tối hôm qua đúng là có người cưỡng hôn, nhưng không phải Ôn Hủ Hủ, mà là con cáo già này.
Ôn Hủ Hủ cạn kiệt sức lực nhìn hắn một cái.