Truyện Võng Du Tranh Bá Yriel Đại Lục. : chương 128: khu đầu tiên thất thủ.
Võng Du Tranh Bá Yriel Đại Lục.
-
LOD_Centerrer
Chương 128: Khu đầu tiên thất thủ.
Elias Cildori dùng kiếm chém bay đầu một con Dread cuối cùng, thở phào một cái, dùng tay lau lau mồ hôi trên trán, trong miệng mắng chửi:
- Đám Dread chết tiệt này cũng không biết ở đâu ra mà nhiều vậy. Hôm qua đến giờ, ta phải giết hơn một trăm con rồi đó Hoàng Tử.
Hoàng Tử Bernat Nero cũng ngồi bệt xuống đất, thở dốc nói:
- Mới đi có nửa tháng, đã gặp nhiều phiền thoái như vậy, cứ bị kéo dài thời gian thế này, thì bao giờ mới tới được khu Seval a.
Vừa lúc nãy, năm thành viên đoàn đội Hoàng Tử Bernat Nero gặp phải hơn ba mươi con Dread đang vất vưởng lung tung.
Nếu ít Dread, thì nhiệm vụ tiêu diệt Dread sẽ do Hoàng Tử Bernat Nero và gã cận vệ nát rượu Elias Cildori.
Mặc dù ông Will là người có thực lực cao nhất nhóm người, nhưng dù sao ông cũng đã già, không thích hợp cho việc chiến đấu liên tục như vậy. Ông Will chỉ có nhiệm vụ bảo vệ nữ tu sĩ Rowan Valerien.
Còn Rody lông đen, im mồm không sủa để bớt dụ Dread lại là được rồi.
Con chó lông đen này được Rowan Valerien chiều chuộng, ăn nhiều nhất đám, thân hình càng ngày càng béo, bộ lông đen vô cùng mượt mà.
Elias Cildori cảm giác vô cùng mệt mỏi, hắn thì ra sức chém giết, thanh lý Dread, còn con chó kia thì đang được nữ tu sĩ Rowan Valerien vuốt ve, an ủi. Nhịn không được nói:
- Rody a, chúng ta cũng sắp hết lương thực a, ngươi có thể hi sinh một chút không. Ngươi béo như vậy, chắc hẳn được rất nhiều thịt. Đúng không Hoàng Tử?
Hoàng Tử Bernat Nero cũng gật đầu đồng ý, hắn với Elias Cildori ra sức thanh lý Dread, mệt còn hơn cả chó, mà được ăn uống ít hơn một con chó chỉ ngồi không, đúng là không công bằng. Cho dù thân phận Hoàng Tử cao quý, cũng phải thấy ghen tị với con chó này.
Rody lông đen nghe vậy, vô cùng sợ hãi núp sau lưng Rowan Valerien.
Rầm rập, rầm rập.
- Chuyện gì?
Elias Cildori nhíu mày, sao tiếng động này cảm giác giống như dã thú đang chạy.
Hoàng Tử Bernat Nero không để ý mệt mỏi, bật người đứng dậy hét:
- Nhanh chạy, là Lang Kỵ Binh của Orc.
Orc, hết Dread đến Orc.
Orc là tộc loài vô cùng nóng tính, bọn họ cực kỳ ghét người Mer, nên hiện tại không chạy, thì chỉ có chết.
Cả đoàn người vội vàng chọn đại một hướng chạy trốn.
Hoàng Tử Bernat Nero đôi mày nhíu chặt lại, hiện tại bọn họ vẫn đang ở trong khu Civic, vậy mà lại gặp Lang Kỵ Binh của Orc, đúng là không bình thường.
Hiện tại Dread tấn công khắp nơi, làm gì có ai rảnh rỗi đi tổ chức chiến tranh nữa. Đánh Dread còn không xong.
Hiện tại xem như Nhân Loại, Night Elve, Light Elve, Orc bốn tộc lớn đều có chung kẻ thù là Dread, không có lý nào Orc khu Akeza lại đi xâm lấn Civic.
Hầu hết các thế lực hiện tại đều bỏ những khu vực gần biên giới, co cụm trong các thành trì to lớn, nhờ vào thành trì tiêu diệt Dread.
Nhưng cho dù tốc độ của bốn người Hoàng Tử Bernat Nero và Rody lông đen có nhanh thế nào, cũng khó lòng mà so với Lang Kỵ Binh được.
Dẫn đầu Lang Kỵ Binh là một nữ nhân tộc Orc cưỡi Sói Khổng Lồ, cơ thể cũng không cơ bắp như Orc bình thường. Phía sau nữ nhân Orc này là hơn một nghìn Lang Kỵ Binh.
Không như suy nghĩ của Hoàng Tử Bernat Nero, nữ nhân Orc kia đuổi sát bọn họ, cũng không tấn công, mà nói:
- Nữ tu sĩ kia lên Sói Khổng Lồ của ta, những người còn lại tùy ý chọn một Lang Kỵ Binh đi.
Biết không chạy được, Hoàng Tử Bernat Nero hỏi:
- Các ngươi có ý gì?
Nữ nhân Orc vội vàng nói:
- Không có thời gian giải thích, mau lên Sói Khổng Lồ, đằng sau có mười tên Dead Knight đang đuổi theo. Nếu các ngươi không muốn, thì bọn ta đi trước.
Không đợi Hoàng Tử Bernat Nero quyết định, nữ tu sĩ Rowan Valerien leo lên lưng Sói Khổng Lồ của nữ nhân Orc, rồi nhẹ nhàng nói:
- Hoàng Tử, nhanh quyết định đi, bọn họ muốn hại chúng ta, không cần phải rắc rối như vậy.
Hoàng Tử Bernat Nero cảm thấy cũng đúng, cắn răng nói:
- Lên.
Nữ nhân Orc kia thấy mọi người đã vào vị trí, lên tiếng hô:
- Hướng về phía khu Mountwind, chạy.
Là chạy, chính xác là chạy trốn.
Nữ tu sĩ Rowan Valerien nhịn không được hỏi:
- Có chuyện gì, mà mọi người vội vậy?
Nữ nhân Orc nói:
- Đế Đô của người Orc tại khu Akeza bị phá rồi, chúng ta phải chạy, để bảo toàn mạng sống.
Rowan Valerien kinh ngạc hỏi:
- Phá, ý ngươi là?
Nữ nhân Orc gật đầu:
- Đế Quốc của người Orc, đã thất thủ dưới tay đám Dread.
Rowan Valerien hỏi:
- Thế Half God của Đế Quốc các người đâu? Không ra tay sao?
Nữ nhân Orc cười thảm một tiếng:
- Đến cả Vị Thần Ether còn bị giết, nói gì là Bán Thần Half God.
Vị Thần bị giết, quả thật là lần đầu tiên Rowan Valerien nghe được tin này.
Tộc Orc cũng có một Vị Thần Trinity, giống như Thần Chiến Tranh Zeta của tộc Nerz. Ngài gọi là Thần Bảo Hộ Ether.
Nữ nhân Orc kia giống như thấy chạy không thế này cũng nhàm chán kiền kể tiếp.
Một tuần trước, một gã Kỵ Sĩ Khải Huyền gọi là War, xuất hiện tại Đế Đô của tộc Orc tại khu Akeza, Đế Quốc Otc.
Gã Kỵ Sĩ Khải Huyền War này vô cùng mạnh, một mình đại chiến cùng bảy vị Half God của người Orc, trong đó có một vị Half God tột cùng (cấp 499).
Kỵ Sĩ Khải Huyền War mất ba ngày, chém chết bốn vị Half God của tộc Orc, đến mức Thần Bảo Hộ Orc Ether phải xuất hiện.
Nhưng đó đơn giản là cái bẫy, chỉ đợi Thần Bảo Hộ Ether xuất hiện, Thần Hủy Diệt Ariana Jiera.
Chỉ dùng ba đòn, Vị Thần có vẻ ngoài vô cùng xinh đẹp này liền giết chết Thần Bảo Hộ Ether.
Thần Bảo Hộ Ether chết, Đế Quốc Otc của người Orc cũng sụp đổ, ba vị Half God còn lại chạy được hai, vị Half God tột cùng bị Kỵ Sĩ Khải Huyền War giết chết. Hai người kia thì chạy qua phía tây, hướng đến khu Vizcer và Ezcer.
Cây đổ, bầy khỉ tan.
Dưới sự chỉ đạo của Kỵ Sĩ Khải Huyền War, hàng trăm tỉ Dread càn quét khắp khu Akeza. Vô số người Orc rời bỏ nơi mà họ phải vất vả lắm mới chiếm được từ tay người Mer.
Cả chục tỉ người Orc bị giết chết, vô số người Orc khác thì ra sức chạy trốn, giống như đám Lang Kỵ Binh hiện tại.
Tin tức Đế Quốc Otc sụp đổ, chẳng mấy chốc sẽ lan ra khắp Yriel thế giới. Đến lúc đó, các Đế Quốc, Vương Quốc khác sẽ phải xem xét cẩn thận lại lần kiếp nạn này. Nó không phải là thử thách, mà là một kiếp nạn thật sự. Chỉ cần không cẩn thận, thì rất có thể sẽ phải theo bước người Orc.
.......
Sau khi nghe phân tích của Trần Văn Lâm, về việc có lẽ là có một con Dread sở hữu khả năng kêu gọi những Dread khác, Agatha Maskin quyết định tự mình ra ray.
Một con Dread có khả năng như thế, chắc chắn có cấp bậc không hề thấp hơn một trăm.
Mà con đầu lĩnh kia đúng là cấp một trăm thật.
Trong khi đó, mạnh nhất Thị Trấn Markham là Tony Gelatin cấp tám mươi bảy.
Tiếp đến là Alisia Garnett cấp tám mươi lăm.
Titus Septim cấp tám mươi.
Rồi mới đến Trần Văn Lâm, cấp bảy mươi tám.
Mấy ngày qua, vì tiêu diệt đám Dread này, Thị Trấn Markham thiệt hại không hề nhỏ, nhưng bù lại một cái, cấp của Trần Văn Lâm tăng lên rất nhanh, không lâu nữa, hắn sẽ phải trở về sử dụng Đài Tinh Văn, để có thể đạt cấp tám mươi.
Rồi sau đó nữa, sẽ phải tìm cách nâng cấp Đài Tinh Văn lên cấp hai, thì mới có thể dùng tiếp cho hai mốc cấp bậc sau.
Cái nguyên liệu gọi là Đá Mặt Trăng gì đó, hắn cũng không biết phải kiếm ở đâu.
Tạm thời bỏ qua chuyện Đài Tinh Văn, bốn người mạnh nhất Thị Trấn Markham, không có người nào đạt cấp chín mươi. Nếu con Dread kia cấp lớn hơn một trăm, thì bốn người liên thủ, cũng chưa chắc đánh thắng được.
Cấp một trăm, là một nấc thang, không chỉ với Dread, mà với cả Nhân Loại. Lên đến cấp một trăm, ngươi sẽ mạnh hơn cấp chín mươi chín rất nhiều. Có thể nói là thuế biến.
Chính vì thế, Agatha Maskin mới quyết định tự mình ra tay. Nàng đến đây để giúp đỡ Trần Văn Lâm, chứ không phải đến chơi, nếu như có việc cần, thì nàng chắc chắn sẽ ra tay.
Trần Văn Lâm cũng không ngại "bám váy" Agatha Maskin lắm, một chút mặt mũi đó, so với việc thiệt hại thực lực của Thị Trấn Markham, quả thật chẳng là gì. Người khác muốn bám váy, chưa chắc đã bám được a. Ngươi có giỏi thì đi kiếm một Dragon Slayer cấp hai trăm chín chín mà bám a.
Mà Trần Văn Lâm cũng không phải đợi lâu.
Agatha Maskin ngay khi quyết định ra tay, liền cưỡi Đại Bàng Khổng Lồ rà soát phía trên đại quân Dread, và nàng tìm được một con Dread hơi kỳ lạ, không hề nóng nảy, điên cuồng như đám Dread còn lại. Tên Dread này đang dần dần hồi phục cơ bắp khi còn là sinh vật sống, hơn nữa, trong đám Dread khổng lồ này, chỉ có một mình nó sử dụng vũ khí: Một cây chùy gai.
Agatha Maskin nhảy xuống khỏi lưng Đại Bàng Khổng Lồ, nhẹ nhàng hạ xuống ngay bên cạnh con Dread kia.
Gã đầu lĩnh Dread thấy có người xuất hiện bên cạnh, giật mình mở mắt ra, gã gầm thét, dùng chùy gai tấn công, không một chút thương hương tiếc ngọc nào.
Từ khi biến thành Dread, tư duy thẩm mỹ cũng biến đổi.
Phốc.
Thanh kiếm phép trong tay Agatha Maskin khẽ đảo, đầu lâu gã Dread rơi xuống. Tiện thể, nàng còn giết luôn mấy con Dread xung quanh, trong đó còn có một tên Dread cấp chín mươi.
Cấp hai trăm chín chín, quả thật giết đám Dread này như giết kiến.
Mất hai tên Dread có khả năng điều khiển, đại quân Dread hơn một triệu con lại trở nên điên cuồng, chúng lao về phía Agatha Maskin, lao về phía khu vực phòng thủ của Bộ Binh.
Agatha Maskin dễ dàng hoàn thành mục tiêu, trở lại Đại Bàng Khổng Lồ rồi rời đi.
Danh Sách Chương: