Truyện Vũ Động Càn Khôn : chương 182: phù tổ

Trang chủ
Tiên hiệp - Tu chân
Vũ Động Càn Khôn
Chương 182: Phù Tổ
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Khi Lâm Động đã đi xa, nhưng trong thạch điện vẫn yên tĩnh, tất cả mọi người đều khiếp sợ vì Lâm Động chịu đựng được khí thế chèn ép của cường giả Tạo Khí cảnh.

Nguyên Đan cảnh Đại Viên Mãn, tuy rằng chỉ kém Tạo Khí cảnh 2 cấp độ, nhưng mà chênh lệch giữa chúng giống như trời và đất.

Cường giả Nguyên Đan cảnh Đại Viên Mãn có thể là cường giả đứng đầu ở địa phương giống như là Viêm Thành, nhưng mà nếu ra ngoài, nó chẳng đáng là gì.

Chỉ khi nào thực sự bước chân vào hàng ngũ cường giả Tạo Hóa Tam Cảnh, mới có thể có danh tiếng ở vương triều Đại Viêm.

Một gã bước vào cảnh giới đầu tiên trong Tạo Hóa Tam Cảnh, đó là cường giả Tạo Hình Cảnh, cũng có thể dễ dàng đánh bại mười tên cường giả Nguyên Đan cảnh Đại Viên Mãn liên thủ, sự chênh lệch giữa hai cấp độ không thể lấy số lượng mà bù đắp.

Lâm Động có thể dùng tu vi Nguyên Đan cảnh Đại Viên Mãn để chống lại khí tức của cường giả Tạo Khí cảnh, đã là rất khó rồi.

Cho nên, khi hắn đứng vững trước khí thế của Lâm Lang Thiên, đi ra khỏi thạch điện, trong lòng ai nấy đều cảm thấy khiếp sợ, nghị lực như vậy rất khó có thể có ở trên người của một thiếu niên vẫn còn ngây ngô.



Nhìn dấu chân máu trên mặt đất, hai mắt Vương Viêm híp lại, chợt cười nói. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

Nghe thấy vậy, Lâm Lang Thiên từ chối cho ý kiến cười, thản nhiên nói:



Vương Viêm cười cười, ánh mắt của hắn nghiêm túc nhìn dấu chân máu trên đất, hai mắt lại một lần nữa híp lại.

Lúc này, Lâm Động đang ngồi xếp bằng trên một tảng đá ở trên một ngọn núi của Thiên Viêm sơn mạch, máu tươi trên người đã đông lại, loại thương thế này khiến cho người khác phải sợ hãi, nhưng mà nó không nghiêm trọng.

Lâm Lang Thiên muốn ép cho hắn phải quỳ xuống, nhưng chưa được toại nguyện, mà Lâm Động cũng không cho phép chuyện đó xảy ra.

Hắn lạy trời, lạy đất, lạy cha mẹ, nhưng không vì một tên Lâm Lang Thiên mà quỳ gối!

Tiểu Viêm ghé sát vào phía sau Lâm Động, dường như nó cũng biết tâm tình của Lâm Động không tốt, thay vì ầm ĩ, nó chọn cách yên lặng ngồi một bên.



Ở trước mặt Lâm Động, Tiểu Điêu mới hình dáng của một đạo ánh sáng xuất hiện, nó không cười nhạo giống như trước kia, mà lại giơ móng vuốt về phía hắn quơ quơ.



Lâm Động cười, có vẻ tự giễu nói.

"Tiểu tử, nếu lúc đó ngươi liều mạng tới tên kia, người khác cũng coi là người có dũng khí và quyết đoán, nhưng mà sẽ chẳng ai tới viếng ngươi cả. Sau đó, cha mẹ ngươi sẽ thương tâm mà chết, Lâm gia cũng không gượng dậy được nữa. Mà cho dù ngươi có chém chết được tên kia, thì kết quả cũng giống nhau, bồi tháng theo ngươi đó là toàn bộ Lâm gia, nguyên nhân thì ngươi cũng hiểu, bởi vì hiện giờ, ngươi không có giá trị."

Tiểu Điêu cười cười, nói với giọng thấm thía:





Lâm Động thở sâu ra một hơi, ngẩng đầu nhìn bầu trời xanh thẳm, đột nhiên nói:





Tiểu Điêu chậm rãi gật đầu, nói:



Lâm Động yên lặng gật đầu, hắn cũng biết việc này khó khăn như thế nào, nhưng mà hắn không bỏ cuộc.



Nghe thiếu niên nói như đinh đóng cột, Tiểu Điêu cũng đột nhiên cười, nói:



Ánh mắt Lâm Động lóe lên, nhìn chằm chằm vào Tiểu Điêu.



Tiểu Điêu thản nhiên nói.



Lâm Động ngẩn ra, hắn nhớ lại cảnh tượng hắn lấy được bản đồ Tinh Thần trong Phù Sư Tháp, trên đó có đánh dấu hai vị trí của Tổ Phù.

"Sự cường đại của Tổ Phù vượt xa sự tưởng tượng của ngươi, thậm chí, ở trong vương triều Đại Viêm này cũng không có ai có thể tưởng tượng được. Trong trí nhớ truyền thừa của ta có một chi tiết, trong thiên địa bao la mênh mông này, đã từng xuất hiện cường giả của vi hệ cấp cao, hắn là một trong những cường giả thống trị thiên địa, ta không có cách nào nói rõ sự khủng bố của người này cho ngươi biết. Ta chỉ có thể nói với ngươi, nếu như người đó bấm tay một cái, vương triều Đại Viêm này sẽ chẳng còn sót lại một cái lông tơ!"

Trong giọng nói của Tiểu Điêu lần đầu tiên xuất hiện một cảm giác kính nể tới cực đoan.

Nhưng mà Lâm Động cũng không có cảm giác gì nhiều, bởi vì hắn thật sự không cách nào tưởng tượng được, có sự khủng bố nào chỉ cầm bấm tay cũng có thể xóa sổ vương triều Đại Viêm.

Việc này đối với hắn là quá mức xa vời.





Lâm Động giật mình, hắn đã có phản ứng.





Nghe thấy câu nói cuối cùng, Lâm Động đang nghiêm túc cũng phải bật cười, chợt nói:





Tiểu Điêu đảo cặp mắt trắng dã, nói:



Lâm Động tỏ vẻ trầm ngâm, trong đầu hắn lại hiện lên ánh mắt coi thường của Lâm Lang Thiên, nắm tay hắn bỗng nhiên nắm chặt, chậm rãi gật đầu:





Thấy thế, Tiểu Điêu cũng vui vẻ nói.



Lâm Động đột nhiên quay đầu, hoài nghi nói.



Thấy Lâm Động nhìn mình như vậy, Tiểu Điêu đảo tròng mắt, sau đó bất đắc dĩ giơ móng vuốt, nói:



Nhìn thấy sắc mặt của Tiểu Điêu, Lâm Động cũng nghiêm túc, ngón tay của hắn mân mê lòng bàn tay, trong đó có Thạch Phù thần bí, mà không biết lai lịch và tác dụng của thứ này ra sao nhỉ? Ngay cả tên Tiểu Điêu tự cao tự đại cũng phải kiêng kị nó như vậy.



Thấy Lâm Động hoảng hốt, Tiểu Điêu vội an ủi.

Cười khổ gật đầu, Lâm Động đột nhiên phát hiện, cái Thạch Phù kia chính là một quả lựu đạn.



Tiểu Điêu hỏi.



Lâm Động trầm ngâm một chút, nói.



Tiểu Điêu gật đầu, sau đó hóa thành một chùm sáng chui vào trong tay Lâm Động.



Đứng dậy, Lâm Động kêu một tiếng, Tiểu Viêm ở bên cạnh nhanh chóng bay tới.

Lâm Động xoay người leo lên lưng nó, bàn tay vung lên, Tiểu Viêm gầm lên một tiếng, hóa thành một bóng đỏ, lao ra ngoài Thiên Viêm sơn mạch.

Dưới tốc độ cao nhất của Tiểu Viêm, việc rời khỏi Thiên Viêm sơn mạch chỉ mất chừng nửa ngày, so với khi tiến vào thì nhanh hơn rất nhiều.

Một cái bóng đỏ xẹt qua núi, sau đó, bỗng nhiên dừng lại, nhìn về phía ngọn núi phía trước gầm lên một tiếng.

Lâm Động ngồi trên lưng hổ, ánh mắt cũng chậm rãi nhìn lên, chỉ thấy trên đỉnh núi có một bóng người màu vàng ngồi xếp bằng, ánh mặt trời chiếu xuống, tạo thành một cái bóng chói mắt.

Ở bên cạnh hắn, có một kim thương dựng đứng, một cỗ ngạo khí kinh người phóng lên cao, bồng bềnh tận trời.



Nhìn thấy bóng người trên đỉnh núi, ánh mắt Lâm Động trở nên âm trầm.



Trên đỉnh núi, bóng người mặc áo vàng chậm rãi cúi đầu, dùng ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào Lâm Động ở phía dưới, thanh âm của hắn thản nhiên, nhưng sát khí bao trùm.

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Vũ Động Càn Khôn

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Tiên hiệp - Tu chân    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Thiên Tàm Thổ Đậu.
Bạn có thể đọc truyện Vũ Động Càn Khôn Chương 182: Phù Tổ được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Vũ Động Càn Khôn sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH để theo dõi những bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close