Truyện Xuyên không: sống một cuộc đời khác - Du Kỳ (full) : chương 310 - hứa gia mộc có phản ứng [10]
Xuyên không: sống một cuộc đời khác - Du Kỳ (full)
-
Du Kỳ
Chương 310 - Hứa Gia Mộc có phản ứng [10]
Lông mày Lục Cẩn Niên nhíu lại, mang theo gói to sức lực lớn thêm một ít, tay vẫn duy trì tư thế đưa cho Kiều An Hảo như trước, không có rút về.
Lúc này trời đã dần tối, mọi người trong đoàn làm phim đã vào quán rượu Đại Lâu, chỗ rẽ ánh sáng mờ ảo, bốn người ai cũng chưa mở miệng nói chuyện, xung quanh thật yên tĩnh.
Lục Cẩn Niên nâng tay hồi lâu, Kiều An Hảo vẫn duy trì bộ dáng thờ ơ, không khí lại trở nên có chút giằng co.
Đứng ở phía sau Lục Cẩn Niên là trợ lý cùng Triệu Manh đáy lòng đều có chút lo lắng cùng xấu hổ.
Một trận gió lạnh thổi tới, cảm giác như được ngâm người trong nước mát, Kiều An Hảo run rẩy, vẻ mặt rất thản nhiên quét mắt nhìn theo hộp thuốc trong tay Lục Cẩn Niên, bộ dáng như muốn bỏ đi.
Trợ lý nhìn thấy cảnh tượng như vậy, phản ứng nhanh chóng đem gói thốc trong tay Lục Cẩn Niên, đưa cho Triệu Manh: “Dạ dày cô Kiều không thoải mái, ông Lục cố ý đi mua thuốc cho cô ấy.”
Triệu Manh suy nghĩ một chút, vươn tay nhận lấy, thay Kiều An Hảo nói một tiếng: “Cám ơn.”
Sau đó nghiêng đầu liếc mắt nhìn Kiều An Hảo một cái, tầm mắt Kiều An Hảo vừa mới nhìn xuống hộp thuốc trong tay cô vừa mói nhận lấy, ngón tay Triệu Manh cứng ngắc một chút, nhưng mà Kiều An Hảo lại không có phản ứng quá lớn, quay đầu, cất bước rời đi.
Kiều An Hảo đi không quá một mét, giọng nói nhẹ nhàng của Lục Cẩn Niên, xuyên qua bóng đêm, ở phía sau cô truyền đến: “Nếu thân thể thật sự không thoải mái, ngày mai tôi nói cho đoàn làm phim chuyển vai của cô diễn chậm lại vài ngày.”
Bóng dáng Kiều An Hảo cứng ngắc một chút, rồi tiếp tục bước thêm hai bước, mới dừng lại được, đưa lưng về phía Lục Cẩn Niên đứng trong chốc lát, mới quay đầu, liếc mắt nhìn anh một cái, ánh mắt thực bình thản, lời nói trong miệng cô nói ra cũng thực xa cách: “Ông Lục, không cần đâu, cám ơn.”
Ông Lục...... Lục Cẩn Niên bị này ba chữ này khiến anh có chút thất thần, nhìn nhìn chằm chằm Kiều An Hảo hơn nữa ngày không chớp mắt, anh mới nhẹ nhàng mà gật đầu một cái, động tác có chút kích động, như là đang che lấp đáy lòng bất an cùng khủng hoảng của mình.
Đầu ngón tay đang kẹp điếu thuốc của Lục Cẩn Niên run lên, có khói bụi nhẹ nhàng rơi xuống, anh không có quay đầu lại, cũng không nói chuyện, cho dù là đưa lưng về phía trợ lý gật gật đầu, ngay cả chuyển động cũng không có.
Danh Sách Chương: