Truyện Xuyên không: sống một cuộc đời khác - Du Kỳ (full) : chương 865 - hồi cuối (25) f
Xuyên không: sống một cuộc đời khác - Du Kỳ (full)
-
Du Kỳ
Chương 865 - hồi cuối (25) f
Thậm chí vào giờ phút này, thái độ Hứa Gia Mộc, cũng trở nên cực kỳ nghiêm túc trang trọng, hình như đây là dù có phải nghĩa bất dung từ cũng phải nhất định làm một việc .
Lâm Thiên Thiên ngồi ở một bên mở chừng hai mắt, rốt cuộc hồi hồn lại, nước mắt liền theo gò má lăn xuống: "Gia Mộc ca ca, anh đang nói giỡn với em phải không . . . . ."
Hứa Gia Mộc trầm mặc.
Nước mắt Lâm Thiên Thiên rơi càng mãnh liệt: "Gia Mộc Ca, anh đừng quên, cha em đã đồng ý, nếu em và anh kết hôn, thì đông viên sẽ là của anh…. Còn có sự hợp tác cùng Trình Tư. . . . . ."
Hứa Gia Mộc vẫn là trầm mặc, thái độ không có chút nào hòa hoãn.
Lâm Thiên Thiên giống như là bị thái độ thờ ơi của Hứa Gia Mộc chọc giận, trong lúc bất chợt đứng dậy, "Gia Mộc ca ca, đông viên cùng trình tư, anh đã nhìn chòng chọc thật lâu, bây giờ anh không muốn nữa sao?"
"Không cần." Hứa Gia Mộc rốt cuộc cũng lên tiếng, so với lời nói kích động của Lâm Thiên Thiên, hắn giống như đã tỉnh táo, giống như cực kì nghiêm túc mà suy nghĩ: "Anh đã nghĩ kĩ rồi, những thứ này anh đều không cần."
Từ đầu đến cuối cũng luôn vẫn trầm mặc, Lâm phụ lên tiếng: "Tại sao?"
Hứa Gia Mộc mở to mắt, không nhìn Lâm Thiên Thiên đang khóc rối tinh rối mù bên kia, mà nhìn chằm chằm Lâm phụ, giọng điệu trầm trầm nói: "Bởi vì ta có thứ càng quý trọng hơn."
"Một nữ nhân?" Lâm phụ hỏi.
"Một nữ nhân.” Lời nói giống nhau, nhưng Hứa Gia Mộc lại dùng câu khẳng định.
"Đáng giá không?" Lâm phụ giống như là nghe một chuyện cười, hỏi ngược lại: "Vì một nữ nhân, mà ngươi muốn buôn bỏ cả tiền đồ? Ngươi không cần quên, nếu như ngươi lấy được đông viên cùng trình tư, tương lai toàn bộ thị trường của Bắc kinh, chính là thiên hạ của Hứa Gia Mộc ngươi. . . . . ."
"Lấy cô ấy đổi thiên hạ, ta mới cảm thấy không đáng giá." Rất dễ nhận thấy Hứa Gia Mộc cũng không muốn nói nhiều trong chuyệ này, trả lời xong những lời này, liền trực tiếp đứng lên, cầm lấy áo khoác của mình, thái độ khách sáo nói một câu"Gặp lại" , đi ra ngoài.
Kéo cửa ra, Hứa Gia Mộc gọi nhân viên đứng ngoài cửa: "Tính tiền."
Sau đó liền đóng cửa lại, còn mơ hồ có thể nghe thấy tiếng khóc tê tâm liệt phế của Lâm Thiên Thiên ở bên trong
Sau khi hắn tỉnh lại, cô lại không tới thăm, hắn càng thêm tức giận.
Danh Sách Chương: