Truyện Xuyên không: sống một cuộc đời khác - Du Kỳ (full) : chương 938 - kéo dài [18]
Xuyên không: sống một cuộc đời khác - Du Kỳ (full)
-
Du Kỳ
Chương 938 - Kéo dài [18]
Sáng hôm ấy ngồi máy bay về đến Bắc Kinh mới hơn một giờ chiều.
Xe của Hứa Gia Mộc đã đỗ ở sân bay Bắc Kinh chờ, anh lái xe đưa Tống Tương Tư về nhà trọ Tô Uyển.
Suốt quãng đường không hề bị tắc, chưa tới 40 phút đã về đến nơi.
Xuống xe trước, Tống Tương Tư quay đầu nở nụ cười hiếm hoi với Hứa Gia Mộc, giọng ôn hòa nói: “Gia Mộc, thời gian này, cám ơn anh.”
Hứa Gia Mộc khóa xe, nở nụ cười với Tống Tương Tư, anh chăm chú nhìn cô hồi lâu rồi nói: “Số điện thoại của anh không đổi, em có việc gì thì gọi cho anh.”
Ngừng một chút, Hứa Gia Mộc lại bổ sung: “Em còn nhớ số điện thoại của anh không? Nếu không nhớ…”
Hứa Gia Mộc tìm trong xe, lấy một tấm danh thiếp đưa cho Tống Tương Tư: “Trên này có tất cả các phương thức liên hệ với anh.”
Tống Tương Tư không có đưa tay ra nhận, chỉ mỉm cười yếu ớt nhìn Hứa Gia Mộc.
Hứa Gia Mộc chớp mắt nhìn Tống Tương Tư, sau đó nhìn thoáng qua danh thiếp của mình, qua một lúc lại nói: “Tương Tư, anh đã đồng ý với ba em, sẽ chăm sóc em thật tốt, em lưu lại cách liên lạc với anh, bất cứ khi nào em cần anh đều có thể…”
“Gia Mộc.” Tống Tương Tư bỗng nhiên ngắt lời anh, “Em đã gọi điện thoại cho đạo diễn, ngày mai tiếp tục quay quảng cáo.”
“Không phải anh đã nói rồi sao? Về Bắc Kinh em cứ nghỉ ngơi vài hôm, việc quay quảng cáo không cần gấp…” Hứa Gia Mộc nhíu mày.
“Gia Mộc.” Tống Tương Tư lại lần nữa ngắt lời anh, sau đó lại gọi tên anh: “Gia Mộc, quay quảng cáo khoảng một tuần nữa là xong rồi, thứ tư tuần sau em muốn về Mỹ.”
Hứa Gia Mộc nhìn biểu cảm của Tống Tương Tư, bỗng dưng ngớ ra, đập mạnh một cái rồi mới hỏi lại một câu: “Về Mỹ?”
“Vâng.” Tống Tương Tư nhẹ nhàng đáp, không nói thêm gì nữa.
Lần này cô trở về, vốn là vì ba bị bệnh nặng, giờ đây ba đã qua đời, cô cũng nên đi thôi.
Cô cực kỳ cảm ơn anh trong thời gian này đã chiếu cố cô rất nhiều, nhưng, anh và cô xa nhau rồi chính là xa nhau thôi.
Những lúc công việc vội vàng, dồn hết tâm trí vào làm thì không còn cảm thấy khó chịu nữa, nhưng một khi rảnh rỗi, càng nghĩ lại càng bế tắc, vì vậy lại tìm việc gì để làm, buổi tối Hứa Gia Mộc đều hẹn khách hàng ở nhà hàng ăn hải sản, sau đó, anh ở đây mấy ngày liền đều không gặp Tống Tương Tư.
Danh Sách Chương: