Tổ trưởng gật đầu, lùi lại phía sau.
Bốn nữ công nhân đều thấp thỏm nhìn Đường Đông Đông.
Bọn họ không biết vị quản đốc trẻ tuổi này tìm bọn họ làm gì.
Lẽ nào bọn họ phạm sai lầm gì sao? Hay là người của Đường gia trang và Hàn gia trang đắc tội với quản đốc rồi?
“Ta muốn hỏi các cô vài câu, các cô phải thành thật trả lời, biết chưa?”
Đường Đông Đông nhìn mấy nữ công nhân.
“Quản đốc yên tâm, chỉ cần bọn ta biết nhất định sẽ nói với cô, không dám nói dối!”
Bốn nữ công nhân lần lượt đảm bảo.
Những ngày sau khi tới làng Tây Hà là khoảng thời gian tươi đẹp nhất của cuộc đời họ.
Không chỉ không cần lo lắng về chuyện cơm ăn áo mặc, mỗi ngày còn có thể làm việc nuôi gia đình.
Sau khi trải qua những ngày tươi đẹp như vậy, đánh chết bọn họ cũng không muốn quay trở về cuộc sống gian khổ trước đây.
“Các cô có quen biết anh ta không?”
Đường Đông Đông chỉ vào người thợ săn đang đi vòng vòng trong thư phòng.
“Ta biết, anh ta chính là thợ săn trong làng, tên là Hàn Phong”.
Một nữ công nhân đáp.
Đường Đông Đông và trưởng làng nhìn nhau, đều sẽ gật đầu.
Thân phận đúng rồi.
“Tính cách anh ta như thế nào?”
Đường Đông Đông tiếp tục hỏi.
Vấn đề quan trọng, Đường Đông Đông và trưởng làng phải suy nghĩ thật cẩn thận.
Nói chuyện với mấy nữ công nhân vài phút mới bảo bọn họ rời đi.