Hai tên cao thủ cấp vương còn chưa kịp phản ứng.
“Bốp!”
Ngay sau đó tiếng lanh lảnh vang lên.
Lý Phong tát mạnh vào mặt Viên Lịch Hành.
Cái tát này của Lý Phong nhắm rất chuẩn.
Người Viên Lịch Hành không bị xiêu vẹo, nhưng trong chớp mắt, răng trong miệng anh ta bị lung lay.
Cái tát này khiến cho tất cả răng trong mồm Viên Lịch Hành bay hết ra ngoài.
Mắt chữ O mồm chữ A!
Tất cả người trong đội Hắc Phong đều ngơ ngác nhìn Lý Phong.
Lúc này, họ đều sững sỡ!
Bởi vì vừa nãy, tốc độ của Lý Phong nhanh đến mức họ không kịp phản ứng.
Đây là tốc độ của gì thế?
Không ai trong số họ có khả năng làm được như Lý Phong.
Hơn nữa, Lý Phong tát Viên Lịch Hành rất vang, lực rất chuẩn.
Có mỗi việc này thôi họ cũng không làm được.
“Bảo vệ cậu chủ”.
“Muốn chết!”
Đội trưởng đội Hắc Phong và một người đàn ông khác.
Cuối cùng sau khi Viên Lịch Hành bị tát cũng đã có phản ứng.
Họ hét lên ầm ĩ.
Sau đó liền như hai con hổ hung dữ.
Nhe nanh giơ vuốt phi về phía Lý Phong.
Hai cao thủ cấp vương của đội Hắc Phong ra tay cùng một lúc.
Họ nhanh như chớp, ra đòn sắc bén.
Thấy Lý Phong như sắp bị bọn họ đánh cho tơi tả.
Nhưng vào thời khắc hai bọn họ lao về phía Lý Phong, bỗng nhiên dừng lại!
Tay bọn họ đã giơ lên sẵn sàng, thế nhưng không biết vì sao lại không ra tay.
Viên Lực Hành ôm lấy miệng chảy đầy máu.
Lùi về sau mấy bước, hắn nhìn hai tên cao thủ đứng bất động ở đó, không hề nhúc nhích.
Ngay lập tức hét thật to.
“Hai người còn ngây ra đó làm gì hả?”
“Giết nó cho tôi, giết nó cho tôi, a a a a!”
Tiếng hét giận dữ của Viên Lực Hành vang khắp ngôi mộ.
Thế nhưng hai cao thủ cấp vương kia vẫn đứng im như cũ, không hề động đậy.
Họ bất động đứng đó.
Lúc này, Lý Phong hành động.
Lý Phong đi từng bước từng bước về phía Viên Lịch Hành.
Khi Lý Phong đi đến bước thứ ba, thân hình hai cao thủ của đội Hắc Phong đột nhiên rung lên dữ dội.
Ngay sau đó, quần áo trên lưng họ đột nhiên rách toác, vô số tia máu bắn ra tung tóe!
Trong con mắt kinh hãi bàng hoàng của mọi người.
Bọn họ cứ như thế ngã nhào xuống đất.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Không chỉ Viên Lịch Hành mà tất cả người của đội Hắc Phong đều đang trố mắt đứng nhìn.
Bởi vì ở khoảng cách gần như vậy, bọn họ lại không biết vừa xảy ra chuyện gì?
Nhanh quá!
Thực sự là quá nhanh!
Nhanh đến mức mắt thường không thể nhận ra chuyện gì vừa xảy ra!
Lúc này một người của đội Hắc Phong hét lên: “Bảo vệ cậu chủ!”
Lập tức lại có hai người khác phi về phía Lý Phong.
“Bịch!”
“Bịch!”
Hai cao thủ của đội Hắc Phong giống như quả bóng da, sau khi bị đá thì bay ngược trở lại.
Cả người bọn họ va mạnh vào bức tường cách đó không xa.
Bọn họ giống như cái đinh, ghim trực tiếp trên tường, muốn gỡ cũng không gỡ ra được.
Lý Phong nhìn Viên Lịch Hành, sắc mặt bình thản: “V