Truyện Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full) : chương 302 “ừm, ngon lắm”.

Trang chủ
Xuyên Không
Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)
Chương 302 “Ừm, ngon lắm”.
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

bọn chúng đang phải đối mặt đâu có phải là người, rõ ràng là một con thú dữ!



“Kính già yêu trẻ, là đức tính truyền thống của Hoa Hạ”.



“Nếu như bố mẹ của các anh ở bên ngoài cũng bị người ta ức hiếp, bắt nạt như thế này, các anh cảm thấy thế nào?”



Từng từ trong lời nói của Lý Phong truyền đến tai bọn chúng một cách rõ ràng.



Hai kẻ ngạo mạn hống hách ban này bây giờ cúi gằm đầu xuống.



Một trong số hai tên đó nói: “Chúng tôi cũng không còn cách nào khác, đây là do quản lý thị trường yêu cầu chúng tôi làm”.



“Không thể dựng quầy bên cạnh chợ rau được, bọn họ không nộp tiền”.



Giọng của Lý Phong dần trở nên lạnh lùng.



“Không nộp tiền thì anh có thể đánh người à”



Bọn chúng lắc đầu quầy quậy, rụt cổ lại.



Quá đáng sợ!



Luồng khí thế tỏa ra từ cơ thể Lý Phong khiến bọn chúng run lên bần bật, hồn như lìa khỏi xác!



“Xin lỗi, lần sau chúng tôi không dám nữa”.



“Lần sau chúng tôi sẽ chỉ đuổi bọn họ đi thôi”.



“Cút đi”.



Hai tên bảo vệ hốt hoảng bỏ chạy.



Khi Lý Phong quay đầu lại, phát hiện Hứa Mộc Tình đã đi tới trước mặt ông cụ gầy gò đen nhẻm ấy, đưa tay đỡ ông ấy đứng dậy.



Ông cụ vội vàng xua tay, mỉm cười với Hứa Mộc Tình.



“Cô gái, người tôi bẩn lắm, cô đừng chạm vào người tôi, tôi có thể tự đứng lên được”.



Ông cụ vừa nói xong, lúc này Lý Phong đã đi tới trực tiếp đỡ ông cụ đứng lên.



Hứa Mộc Tình nhìn Lý Phong, khẽ mỉm cười.



Sau đó, nhặt hết chỗ rau bị hai nhân viên bảo vệ ném ra vào lại trong giỏ.



Hứa Hạo Nhiên đi tới, nói với ông cụ.



“Ông à, mấy mớ rau này của ông trông không được đẹp lắm!”



Ông cụ gầy gò đen nhẻm, cầm một mớ rau xanh lên bằng đôi bàn tay nhăn nheo.



“Chàng trai trẻ, cậu xem rau nhà tôi này, rau đều mới được hái sáng nay, rất tươi”.



Trong cái giỏ tre của ông cụ có rất nhiều rau tươi.



Trên lá rau xanh còn có dấu vết của sâu cắn.



Màu sắc của cà chua cũng không đồng đều, kích thước to nhỏ khác nhau.



Vì rau tươi trong giỏ tre của ông cụ trông không được đẹp mắt lắm.



Vì vậy ông cụ ấy không bán được nhiều.



Hơn nữa, các dì các mẹ đến đây mua đồ ăn đều rất kỹ tính.



Chọn từng cái một.



Vì vậy những mớ rau trông tươi ngon, đẹp mắt một chút đều bị bọn họ mua mất rồi.



Những thứ còn lại đều hư hỏng một chút.



Lý Phong ngồi xổm xuống trước giỏ tre, lấy một quả cà chua.



Sau khi xem qua hai lần, anh hỏi ông cụ: “Ông à, rau này là nhà mình tự trồng ạ?”



“Đương nhiên rồi!”



“Vậy nhà ông cách đây bao xa?”



“Ừ, cũng khá xa đấy, tôi đạp xe đến đây mất hơn hai tiếng”.



Lý Phong khẽ gật đầu, sau đó hỏi.



“Ông à, cháu thấy có nhiều loại rau ở đây, đều là do một mình ông trồng sao?”



Ông cụ đen nhẻm mỉm cười: “Chàng trai trẻ, cậu thật có mắt nhìn”.



“Chỗ rau củ này là do người dân trong thôn chúng tôi trồng”.



“Trong số bọn họ có người không đi được, nên mới nhờ tôi đi bán giúp”.



“Cậu đừng nhìn bề ngoài chỗ rau củ này trông xấu xí, nhưng thực chất tươi lắm, hơn nữa chúng chưa từng bị phun thuốc trừ sâu”.



“Ông à, cháu ăn một miếng được không?”



“Không thành vấn đề, không thành vấn đề”.



“Nếu như vừa rồi không có cậu, bọn chúng đã làm hỏng hết rau của tôi rồi”.



Lý Phong mỉm cười.



Anh dùng vạt áo lau quả cà chua cho sạch, sau đó cắn một miếng lớn.



Vỏ của quả cà chua này trông không đều màu.



Chỗ màu vàng, chỗ màu đỏ.



Nhưng khi cắn một miếng, hương vị chua chua ngọt ngọt lan tỏa trong miệng.



Lý Phong đưa cà chua cho Hứa Mộc Tình ở bên cạnh.



Hứa Mộc Tình hé mở đôi môi đỏ mọng, dùng hàm răng trắng và đều như hạt bắp cắn một miếng ở chỗ mà Lý Phong vừa cắn.



“Thế nào?”, Lý Phong hỏi.



“Ừm, ngon lắm”.



“Mẹ thích nhất là loại cà chua có hương vị chua chua ngọt ngọt như thế này”.



“Mẹ nói bình thường loại cà chua này muốn mua mà không mua được ấy”.



Lý Phong gật đầu, nhìn ông cụ gầy gò đen nhẻm.



“Ông ơi, chỗ rau củ này của ông cháu mua hết 

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Xuyên Không    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Du Kỳ.
Bạn có thể đọc truyện Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full) Chương 302 “Ừm, ngon lắm”. được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full) sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH để theo dõi những bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close