Bọn côn đồ không biết họ là binh phủ, tưởng họ chỉ là người dân đang hóng hớt nên đã ra tay...
Trước đây, binh phủ chính là binh lính ẻo lả bia đỡ đạn, về cơ bản thì đều là nơi để nhóm con cháu nhà giàu đến đánh bóng tên tuổi và trốn tránh chiêu binh.
Ức hiếp người dân, giành công lao thì xếp hạng đầu tiên, trên chiến trường nếu có thể bỏ chạy thì cứ bỏ chạy, nếu không thể chạy thì chỉ có thể làm bia đỡ đạn.
Sau khi công chúa tiếp nhận chính quyền Xuyên Thục, cô ấy đã tiến hành những cải cách mạnh mẽ trong cơ cấu tổ chức binh phủ, đặc biệt là về giáo dục tư tưởng.
Một người lính hung hãn thì ắt có một vị tướng cuồng nộ, sức chiến đấu của một nhóm đội ngũ phần lớn phụ thuộc vào người lãnh đạo.
Sau khi Kim Phi loại bỏ những tướng lĩnh ẻo lả đó rồi để nhân viên hộ tống làm chỉ huy thì tính kỷ luật và sức chiến đấu của binh phủ đã được cải thiện rất nhiều chỉ trong một thời gian ngắn.
Nghe có vẻ đơn giản nhưng khi xưa để có thể đạt được mục tiêu này, Kim Phi và Cửu công chúa cùng với Khánh Hâm Nghiêu đều đã phải trả giá rất đắt và thủ đoạn kiên cường.
Đặc biệt là Khánh Hâm Nghiêu gần như đã bị người dân quay lưng và xa cách với người thân.
Sau lưng tướng lĩnh quần là áo lụa đều có chỗ dựa vững chắc, gần như những người đứng sau các tướng lĩnh quần là áo lụa ở Xuyên Thục đều có thể kết nối quan hệ với vị châu mục đến từ Tây Xuyên tên là Khánh Hâm Nghiêu này.
Nếu Kim Phi muốn hạ gục những người quyền quý này thì y không thể tránh khỏi Khánh Hâm Nghiêu.
Trong thời kỳ phong kiến, sức ảnh hưởng của giai cấp quý tộc thậm chí còn mạnh hơn cả triều đình, rất khó có thể động đến giai cấp quý tộc.
Trong những lần thay đổi triều đại trước đây, hầu như các hoàng đế dựng nước đều xuất thân từ giai cấp quý tộc này, khi bắt đầu tạo phản thì cũng cần sự hỗ trợ của những giai cấp quý tộc khác.
Đợi đến sau khi hoàng đế gầy dựng lại giang sơn, hoàng đế vì để báo đáp những giai cấp quý tộc này và cũng vì để ổn định chính quyền mới này lập này thì thường sẽ đàm phán với những giai cấp quý tộc này.
Khánh Hâm Nghiêu với tư cách là châu mục cũng đã làm như thế.
Nhà họ Khánh đến Tây Xuyên mới được hai thế hệ, khi cha anh ta lần đầu tiên đến Tây Xuyên, vì để ngồi vững vị trí châu mục càng sớm càng tốt đã tìm kiếm sự giúp đỡ từ các quý tộc quyền quý và cái giá phải trả là nhà họ Khánh phải cho phép những quý tộc đó sắp xếp người của họ gia nhập đội ngũ binh phủ để lấy tiếng.
Không phải Khánh Hâm Nghiêu không biết sự nguy hiểm của đám tướng lĩnh quần là áo lụa nhưng anh ta không còn cách nào khác, đây là món nợ mà nhà họ Khánh cần phải trả.
Nếu anh ta loại bỏ những tướng lĩnh quần là áo lụa này thì không những đang lật lọng mà còn có thể đắc tội toàn bộ giai cấp quý tộc, chuẩn bị không tốt thì sẽ dẫn đến phản phệ.
Trong lịch sử không thiếu những tiền lệ như vậy.
Tám trăm năm trước có người lấy sự ủng hộ của quý tộc để gầy dựng giang sơn nhưng sau khi lên ngôi thì tân hoàng đế này lại không muốn chia sẻ chiến thắng với giai cấp quý tộc, kết quả là phần lớn các văn võ dưới quyền giai cấp đã nổi dậy tạo phản.
Người đó chỉ mới nắm giữ ngôi vị chưa đầy một tháng mà đã quên hết toàn bộ rồi.
Kể cả Cửu công chúa có thể ngồi lên ngai vàng thì ngoại trừ Kim Phi cô ấy còn dựa vào nhà họ Khánh.
Nhưng điểm khác biệt giữa Cửu công chúa và vị hoàng đế đó chính là cô ấy đã lấy được một người phu quân tốt.
Một mình Kim Ph cũng nhất định có thể chống chọi được cả triệu binh lính hùng hậu, cho dù không dựa vào nhà họ Khánh hay bất kỳ gia tộc nào khác thì Cửu công chúa vẫn có thể bảo vệ được ngai vàng, chỉ là sẽ mất nhiều thời gian hơn mà thôi.
Cũng chính vì điều này mà Khánh Hâm Nghiêu mới sẵn lòng dốc toàn lực để giúp đỡ Cửu công chúa.
Trước khi bắt đầu chỉnh đốn đội binh phủ, Cửu công chúa đã đặc biệt cho gọi Khánh Hâm Nghiêu đến Kim Xuyên, hai huynh muội nói chuyện hai ngày rồi cuối cùng quyết định chọn ra mấy gia tộc có khả năng nổi loạn nhất để làm đối tượng giết gà dọa khỉ.
Loại gia tộc quyền quý như thế thì chẳng có ai là trong sạch cả, Cửu công chúa cho người đến kiểm tra ngẫu nhiên đã thu thập bằng chứng cho thấy những người ở dòng chính đã làm điều phi pháp.
Sau khi những bằng chứng này trở nên không thể chối cãi, Kim Phi đã trực tiếp cử tiêu cục Trấn Viễn đến bắt người.