Translator: L.L
Editor: Oecead
***
Câu chuyện số 13 - Báo cáo của Luciliano - Phần trên
Luciliano 'thoái hóa', một cựu mạo hiểm giả hạng C, hiện đang là một pháp sư Sinh-tính, người tiến hành nghiên cứu về Undead.
Nhưng bây giờ, anh ta không được biết đến như trong quá khứ, mà là người học việc cá nhân của Vandalieu, vua của Talosheim, người sở hữu nhiều danh hiệu 'vua'.
Câu chuyện này là một sự sắp xếp lại các báo cáo, tài liệu nghiên cứu, luận văn và nhật ký mà Luciliano đã để lại.
* * * *
Tất nhiên, 'Pháp sư' là một Chức nghiệp, nhưng các pháp sư cũng là những sinh vật nghiên cứu siêng năng thông qua việc đọc tài liệu tham khảo, đào tạo và thực hiện nghiên cứu và thí nghiệm, sau đó ghi lại và củng cố kết quả nghiên cứu của họ. Tôi, Luciliano, người về cơ bản đã bị trục xuất khỏi Hội pháp sư mà tôi đang theo học, cũng không ngoại lệ.
Có vài mạo hiểm giả và lính đánh thuê đã đạt được các kỹ năng ở cấp 1 hoặc 2 để sử dụng các phép thuật đơn giản có thể tạo ra nước uống và lửa để soi sáng , cũng như các phép thuật công kích cấp độ tập sự dùng để chiến đấu với các quái vật kháng công vật lý. Tuy nhiên, họ thường không được coi là pháp sư.
Họ chỉ đơn thuần là những người có thể sử dụng phép thuật. Họ là những người mà Hội pháp sư sẽ chế giễu là “những người sử dụng ma thuật”.
Bản thân là một pháp sư, tôi tin rằng điều quan trọng là công cụ để viết. Tôi đã từng vật lộn trong lĩnh vực này. Giấy nói chung là đắt lòi mắt. Dù nói vậy nhưng nó éo phải là kim loại quý.Ý tôi là nó không thể tự do sử dụng như những công cụ thường nhật.
Và giấy tương đối rẻ tiền cũng tồn tại ngoài loại giấy cao cấp mà quý tộc và hoàng gia sử dụng cho các lá thư và ghi chú của họ và giấy được sử dụng cho các tài liệu phải bảo quản được trong thời gian dài.
Tôi sử dụng loại giấy rẻ tiền này, chịu đựng kết cấu khó chịu và khó viết vãi cả l*n. Giấy giá rẻ thực sự là một sản phẩm hạng ba. Nó không dễ chịu để sử dụng, và nó không dễ bảo quản . Và cuối cùng, giá nó éo vừa để sử dụng số lượng lớn. (Edit: Nhà chế làm photo, đọc đến đoạn này là t cảm giác như nó định PR giấy chất lượng cao của Van hay sao ý, nghi lắm)
Cũng phổ biến khi sử dụng vỏ cây khô và lá thay thế cho giấy. Các mẫu yêu cầu được sao chép và đăng trên bảng yêu cầu của Hội Mạo hiểm giả hầu hết được sử dụng với chúng. Có vẻ như đã có một số chi nhánh của Hội sử dụng giấy thật cho việc này trong quá khứ, nhưng nhiều nhà mạo hiểm giả thiếu văn minh có xu hướng xé các mẫu yêu cầu ra khỏi bảng (Edit: nói thật là xem bộ fantasy nào cũng thấy bọn nó cũng xé phiếu yêu cầu xong đưa lên bàn tiếp tân, chứ chưa thấy thằng nào gọi tiếp tân ra bảng yêu cầu cả, đ*o phân biệt văn minh hay giang hồ). Chi phí lớn cho việc in lại các mẫu yêu cầu này là những gì dẫn đến việc sử dụng một sự thay thế rẻ hơn ngày nay.
Và mặc dù sự thay thế rẻ hơn có thể làm để viết ghi chú , nhưng nó không thể bảo quản được và do đó không phù hợp để ghi lại các phương pháp và kết quả thí nghiệm, vì vậy tôi không sử dụng nó thường xuyên.
Là một mạo hiểm giả, chi phí giấy là một vấn đề nhức nhối. (Edit : mua ko, nhà t bán rẻ lắm nè)
So với điều đó, Talosheim mà Chủ nhân cai trị giống như thiên đường.
Rõ ràng không phải như vậy trước khi tôi đến đây, nhưng bây giờ, giấy rơm được sản xuất hàng loạt. Sản xuất hàng loạt là một điều tuyệt vời, phải không? Mặc dù chất lượng của nó không hoàn toàn tốt như giấy cao cấp, tôi có thể có được loại giấy đủ tốt để viết, với giá rẻ.
Vì Chủ nhân đã thừa nhận nghiên cứu của tôi là một dự án quốc gia, nên tôi có thể có được loại giấy này như một phần chi phí nghiên cứu của mình.
Năm ngoái, có một nhà máy Golem đã tạo ra giấy chất lượng cao, và thậm chí có các Golem in ấn .Tỷ lệ biết chữ của công dân ngày càng tăng. Trong tương lai, sự sản xuất và nhu cầu của Talosheim có thể sẽ cạnh tranh hoặc vượt qua các thành phố lớn khác.(Edit: Đọc đến đây mới biết nó đang thống kê số liệu quốc gia, y như những gì nó nói ở đầu bài)
Như đã nói, tôi không phải là 1 nhà nghiên cứu về giấy. Tôi là một pháp sư nghiên cứu về Undead.
Vì vậy, trước tiên, tôi sẽ mô tả Golem mà Chủ nhân đã tạo ra.
Tất cả các Golem được tạo bởi Chủ nhân của tôi, Vandalieu, đều là Undead.
Golem bình thường được tạo ra bởi các nhà giả kim, người ban sự sống cho các vật liệu hình người bằng cách sử dụng các phương pháp như ma thuật sinh tính. Tuy nhiên, Golem do Chủ nhân tạo ra bao gồm các vật liệu vô cơ với những linh hồn ám lên chúng khiến chúng phải di chuyển.
Chúng tương tự như vũ khí bị nguyền rủa và Living Armors, những Undead bao gồm vũ khí hoặc bộ áo giáp bị ám bởi những ác linh.
Đây là lý do tại sao Golem của Chủ nhân yếu với các thần chú phép thuật thuộc tính ánh sáng chống Undead, nhưng ... có thể sẽ không có ai biết rằng chúng có điểm yếu như vậy khi lần đầu tiên nhìn thấy chúng.
Tuy nhiên, chúng là một nguồn đáng quan tâm vô tận.
Nhưng dường như Chủ nhân không quan tâm nhiều đến họ.
“Các Golem có thực sự thú vị không?” - ngài ấy hỏi.
Có khả năng là ngài ấy xem chúng là những thứ mà ngài có thể di chuyển như tay và chân của chính mình chứ không phải là những thứ nên được nghiên cứu.
“Tất nhiên,” - tôi trả lời. “Nếu có thể, tôi muốn phỏng vấn những linh hồn mà ngài sử dụng để khiến các Golem di chuyển. Liệu ngài sẽ hợp tác với điều này không?”
Gần đây, các Golem của Chủ nhân đã tự mình phát triển; một số chúng đã đạt được kỹ năng Hấp thụ để hấp thụ các ngoại vật liệu cùng loại mà cơ thể của chúng được tạo ra để sửa chữa thiệt hại khiến khối lượng cơ thể của chúng giảm.
Mặc dù Golem xơ trong nhà máy giấy làm giảm cơ thể của chính chúng để sản xuất giấy, nhưng dường như nhiều vật liệu đơn giản hơn có thể được đổ lên Golem để đưa chúng trở lại bình thường.
Điều này cực kỳ thuận tiện, nhưng những linh hồn chịu trách nhiệm đang nghĩ gì và họ đang ở trạng thái nào là những câu hỏi vô cùng được quan tâm
Tôi đã yêu cầu Chủ nhân hợp tác với tôi để tôi có thể phỏng vấn họ để trả lời những câu hỏi này, nhưng Chủ nhân nói với tôi, “Tôi không nghĩ rằng anh nên có quá nhiều hy vọng vào kết quả.”
Và thật không may, như Chủ nhân đã nói, gần như không có kết quả nào đáng nói đến.
Dường như những linh hồn sống trong Golem bị ảnh hưởng nặng nề bởi các vật liệu vô cơ tạo nên cơ thể của họ; tính cách của họ từ khi còn sống bị mất hoặc bị thay đổi trong một khoảng thời gian ngắn. Có lẽ tôi phải biết trước điều này, vì sẽ không thể chịu nổi việc trở thành một cỗ máy làm giấy nếu họ vẫn sở hữu ý thức như con người.
Cuối cùng, tôi đã có thể thực hiện các cuộc phỏng vấn với Chủ nhân đóng vai trò phiên dịch viên, nhưng tôi sẽ ghi lại rằng không có câu trả lời nào có ý nghĩa.
* * *
Gần đây, Chủ nhân đã có được Chức nghiệp Người chế tạo Zombie. Một người nào đó làm Zombie .... thật tuyệt vời.
Tôi cũng có khả năng tạo ra Zombie bằng ma thuật sinh- tính, nhưng có khả năng Chức nghiệp này phải có được bằng cách tạo ra Zombie thông qua ma thuật tử tính.
Trên thực tế, các Zombie được tạo ra thông qua các phương thức mà tôi đã sử dụng cho đến nay thậm chí không thể so sánh với các Zombie được Chủ nhân tạo ra về mặt hiệu suất. Zombie không quá khác biệt khi chúng được tạo ra lần đầu tiên, nhưng có một sự khác biệt lớn giữa tiềm năng tương lai của chúng.
Bỏ điều đó qua một bên, Chủ nhân, sau khi có được Chức nghiệp tuyệt vời này, ngồi trong góc phòng, quỳ gối.
“Ngài đã có được một kỹ năng bất tiện, có lẽ vậy?” - Tôi hỏi.
Ngay cả trong quá khứ, có những ghi chép về những người đã có được những Chức nghiệp chưa được khám phá trước đó, chỉ để nhận được những kỹ năng không mong muốn. Mặc dù người ta có thể chọn Chức nghiệp của họ, họ không thể chọn các kỹ năng mà họ nhận được.
Những Chức nghiệp nguy hiểm thường có những cái tên khác thường, vì vậy nếu những Chức nghiệp như vậy được tránh, những tình huống gây tử vong thường không xảy ra. Tuy nhiên, dường như hầu hết tất cả các Chức nghiệp mà Master có thể có được đều nguy hiểm, vì vậy không có cách nào để tránh chúng.
Theo tôi nghĩ, dường như có một điều gì đó làm phiền ngài ấy.
Chủ nhân ngẩng mặt lên với một động tác chậm chạp hơn bình thường và nói với 1 giọng điệu nghiêm trang. “Tôi không có nhận được một kỹ năng nào, nhưng, ... nếu tôi không cảnh giác, tôi sẽ vô tình biến xác chết xung quanh mình thành Zombie”(Edit:đù, bá vậy ) - ngài ấy nói.
“Hoh! Thật toẹt vời nhưng đáng sợ vãi, Chủ nhân!” - Tôi kêu lên.
Một pháp sư người vô tình biến những xác chết xung quanh mình thành Zombie. Nếu một người như vậy có mặt trên chiến trường thì.... Không, Chủ nhân lúc nào mà chẳng làm thế.(Edit: cái arc Thuẫn quốc Mirg xâm lược thì có Effect này hay không thì nó vẫn dùng skill hóa Undead thôi)
“Nói cách khác, ngài có thể tạo ra Zombie mà không cần sử dụng bất kỳ phép thuật nào, và Mana ước tính khi làm như vậy có nhỏ không?” - Tôi hỏi.
Có vẻ như điều này tóm tắt mức độ của những thay đổi; Chủ nhân gật đầu.
Tự động tạo Zombie mà không cần phép thuật có 1 hiệu ứng lớn.
Nhưng mà tại sao điều này lại có vấn đề?
“Tôi phải tự hỏi tại sao ngài cảm thấy buồn về điều này, thưa Chủ nhân. Đúng là ngài sẽ gặp rắc rối không biết phải làm gì với Zombie trỗi dậy nếu ngài dự định đi qua các chiến trường cũ, nhưng chúng ta hiện không phải đang ở trong lâu đài hoàng gia của chính quốc gia chúng ta sao? Chắc chắn không có nhiều xác chết xung quanh đây,” - tôi nói.
Có nhiều Undead ở Talosheim, nhưng không có xác chết nào không phải là Undead. Có trật tự công cộng tốt và quốc gia không có vấn đề gì với thực phẩm, do đó, có ít trường hợp tử vong bất ngờ hơn nhiều so với các thành phố khác.
Ngay cả những người mắc bệnh hiểm nghèo cũng nhanh chóng được Chủ nhân chữa khỏi và các Potion được cung cấp cho những người bị thương nặng.
Vì vậy, tôi tin rằng không có gì để Chủ nhân cảm thấy buồn.
“Điều đó đúng, nhưng các thành phần thực phẩm, da được cất giữ và lông thú cũng biến thành Zombie, vì vậy tôi đã không thể đến gần nhà bếp và xưởng nơi Tarea và những người khác làm việc cho đến khi tôi có thể kiểm soát nó,” (Edit: Đù Effect bá hơn ngăn anh làm Master Chef) - Master nói.
“... Vậy những thứ đó cũng được coi là xác chết.”
Đúng là thành phần thực phẩm và da là một phần của xác chết.
Ngay cả khi các thành phần thực phẩm trở thành Zombie, không phải là chúng bắt đầu phân hủy ngay lập tức. Nhưng nếu đó là sự thật, chắc chắn sẽ rất khó chịu khi các nguyên liệu bị vón cục trong quá trình nấu.
Và sẽ rất nguy hiểm nếu các vật liệu được sử dụng để tạo ra vũ khí và áo giáp được quẫy đập xung quanh trong khi chúng đang được xử lý.
“Nếu chức nghiệp này không giúp ích gì cho việc điều chỉnh Zandia và Jeena mà tôi đã đánh cắp từ Gubamon, thì quan điểm của tôi khi nhận Chức nghiệp này là ...” - Chủ nhân lẩm bẩm.
“Chà, nó có ích gì trong tương lai ko nhỉ?” - Tôi đưa ra nhận định.
Ví dụ ,Trong những tình huống có nhu cầu đột ngột để tạo ra một đội quân Zombie lớn, . Tôi tin rằng chắc chắn có thể xảy ra những tình huống như vậy trong trường hợp của Master.
* * *
Kiến thức mà tôi có thể có được khi ở bên cạnh Chủ nhân là rất quý giá. Trong số những kiến thức đó, kiến thức quý giá thứ hai là từ thế giới khác .
“Tuy nhiên, tôi không biết kiến thức này có đúng trong thế giới này hay không,” - Chủ nhân đã nói thế như một lời nói mở đầu trước khi nói về kiến thức của các sinh vật hữu cơ ở thế giới khác.
Đối với tôi, kiến thức này quý hơn rất nhiều so với vàng hoặc ngọc. Có vẻ như điều này cũng hữu ích cho Chủ nhân; bằng cách nói chuyện với một pháp sư Sinh- tính đã mổ xẻ nhiều xác chết, ngài ấy đã có thể xác nhận sự khác biệt giữa các thế giới khác và thế giới này.
Tất nhiên, vì thiết bị kiểm tra tiên tiến mà Chủ nhân nói đến không tồn tại, cũng có nhiều điều mà chúng tôi không thể xác nhận.
“Tóm cái váy lại, có vẻ như các thành phần cơ thể tổng thể của con người, Elf, Người lùn, Ghoul, Titan và Người thú không khác lắm so với con người của 'Trái đất' và 'Khởi Nguyên',” - tôi đã kết luận.
Những thứ như tai, mắt, dây thần kinh và sự hiện diện của tuyến nọc độc là khác nhau, nhưng bộ xương, số lượng cơ quan và vị trí của chúng trong cơ thể, và sự sắp xếp của cơ bắp là như nhau. Có khả năng Dark Elf cũng giống như vậy.
Thành phần cơ thể của các chủng tộc không đồng nhất như Drakonids và Scylla có nhiều điểm khác biệt, nhưng con người là loài đầu tiên được tạo ra trong thế giới này, cũng như các chủng tộc Elf và Người lùn theo sau, có cấu trúc gần như giống hệt với con người của thế giới khác. Thực tế này cũng rất kích thích.
“Con người của các thế giới có sự khác biệt to lớn, chẳng hạn như sự vắng mặt của ma thuật, rất giống với con người của thế giới này. Đây không thể là 1 sự trùng hợp đơn thuần,”- tôi nói. “Có lẽ thông tin, chẳng hạn như mô hình được sử dụng để tạo ra con người, vượt qua rào cản giữa các thế giới và được chia sẻ bởi các vị thần? Hay đơn giản là nó dễ hơn khi tạo ra con người, hay chính các thế giới có những đặc trưng chung khiến cho hình dạng con người phù hợp để sống trong đó?”
“Anh không ngần ngại nói những điều có thể được coi là lời nói của một kẻ dị giáo bởi một số người, phải không, Luciliano?” - Chủ nhân nhận xét. “Tuy nhiên, đúng là sự thật rằng hầu hết con người đều giống nhau. Ngay cả nửa trên của Scylla cũng tương tự như con người.Mặc dù vậy, nó cũng có thể chỉ là kết quả của việc Rodcorte chọn chúng tôi những con người từ Trái đất bởi vì hình dạng và sinh học của chúng tôi giống với con người của Lambda,.”
"Tôi hiểu rồi; cũng có khả năng như vậy, “ - tôi nói. “Sau tất cả, đó là một sự tái sinh được thực hiện bởi ý chí của một vị thần. Và cũng có ví dụ được đặt ra bởi thế giới mà Quỷ vương và quân đội của ông ta ban đầu tồn tại. Các truyền thuyết bằng văn bản nói rằng chỉ có những sinh vật gớm ghiếc, xấu xa, đáng nguyền rủa tồn tại ở đó. Ngài đã thử hỏi một vị thần liên quan đến chủ đề này chưa?”
Chủ nhân của tôi đã làm quen với một vị thần. Hai, trên thực tế.
Nếu ngài ấy hỏi họ trực tiếp, chúng ta sẽ có thể có được manh mối để giải quyết bí ẩn này, nhưng -
“Nếu chúng ta đi đến phần sâu nhất của Hầm ngục, ông ấy sẽ đi ra gặp chúng ta, nhưng tôi cảm thấy tồi tệ khi khiến ông ấy đi ra quá nhiều,” - Chủ nhân nói. “Mặt khác, Merbebeveil không thực sự triệu hồi ta. Cô ấy có thể là kiểu người nhút nhát.”
“....Có vẻ như mọi thứ không thực sự diễn ra như chúng ta muốn,” - tôi nói.
Tôi không thể xé bỏ bức màn bí ẩn thiêng liêng chỉ trong một bước nhảy, nhưng kiến thức mà chủ nhân đã chia sẻ về chức năng chính xác của bộ xương, cơ bắp và các cơ quan có ý nghĩa đối với tôi, cả với tư cách là một pháp sư và là một nhà nghiên cứu.
Kiến thức quý giá nhất mà tôi có thể có được sau khi trở thành người học việc của Chủ nhân là kiến thức về Undead. Ngay cả kiến thức từ thế giới khác cũng bị lu mờ bởi điều này.
Tôi đã làm việc như một nhà thám hiểm trong khi thực hiện nghiên cứu của mình, vì vậy tôi cho rằng mình hiểu biết nhiều hơn về Live Undead so với những người luôn ẩn mình trong kho lưu trữ của Hội pháp sư. Nhưng kiến thức mà tôi có thể có được bằng cách quan sát Undead ở bên cạnh Chủ nhân có chất lượng hoàn toàn khác.
Các Undead xuất hiện một cách tự nhiên trong Tổ quỷ, Dungeon và chiến trường cũ, hầu như không có ngoại lệ, là kẻ thù tự nhiên đối với tất cả các sinh vật sống. Không thể quan sát chúng một cách an toàn. Trong thực tế, hầu hết các quan sát được thực hiện một cách nguy hiểm trong khi chiến đấu với chúng.
Thực tế là nghĩ lz gì mà nói chuyện hay tương tác đc với undead.
Ngoại lệ sẽ là Undead mà tôi và các học viên tương tự có thể tạo ra, nhưng họ chỉ là những xác chết với cuộc sống giả tạo được ban cho họ thông qua phép thuật. Mặc dù chúng có những điểm tương đồng với Undead, nhưng chúng khác nhau. Hầu như vô dụng khi quan sát chúng.
Nhưng trong quốc gia Talosheim được cai trị bởi Chủ nhân, Undead đang dẫn đầu cuộc sống như những công dân trong xã hội.
Có một số người có lời nói và hành vi hơi bất cmn thường, nhưng hầu hết trong số họ vẫn sở hữu trí thông minh và tính cách tương tự như những người mà họ sở hữu khi còn sống.
Đây thực sự là một điều không tưởng đối với tôi.
"Chờ đã!" - Borkus nói.
“Đéo chờ gì hết, chẳng phải chúng ta thống nhất rồi sao ? Có phải một người đàn ông sẽ nuốt lời mình nói?” - Tôi hỏi.
“Grr, một người đàn ông sẽ không bao giờ rút lại lời nói của anh ta! Lấy tất đi!”
“Tốt thôi,vậy tôi không khách sáo nữa.”
Không phải vì tôi đã đánh bại Vua kiếm Borkus trong một trò chơi shogi cá tiền mà tôi cảm thấy rằng nơi này là một điều không tưởng. Đó chỉ là một phần trong những quan sát của tôi.
Ngẫu nhiên, cờ bạc chỉ được phép ở Talosheim tại các cơ sở được quản lý công khai.
Dường như trong thế giới Trái đất nơi Chủ nhân trải qua cuộc đời đầu tiên của mình, cờ bạc được kiểm soát bởi những người có chỗ đứng vững chắc trong thế giới ngầm, được tổ chức ở những nơi mờ ám mà không một cá nhân đáng kính nào nên tiếp cận.
Có khả năng là có một định kiến đáng kể trong quan điểm này. Rốt cuộc, từ những gì tôi nghe được từ Chủ nhân, đất nước Nhật Bản mà anh ấy sống có trật tự công cộng tốt hơn nhiều so với thế giới này.
Đó là lý do tại sao Chủ nhân cảm thấy khó chịu về ý tưởng các trận đấu shogi và cờ lật được chơi tại các tụ điểm đánh bạc cá tiền, nhưng có vẻ như ngài ấy đã thay đổi quyết định sau khi Eleanora đề nghị thành lập các tụ điểm đánh bạc và sòng bạc được quản lý công khai.
Và có vẻ như Chủ nhân không ghét cờ bạc, dù là ... dường như thay vì thích đánh bạc, ngài ấy thích tiếp tục làm một người giàu có.
Và do đó, các tụ điểm đánh bạc và sòng bạc với các giới hạn được đặt ra cho các số tiền đặt cược và tỷ lệ tối đa đã được thiết lập.
“Làm kèo nữa không?” - Tôi đề nghị khi tôi tạo thành một ngọn núi với chip của mình.
Nhưng Borkus phát ra một tiếng rên thất vọng và từ chối. "Tôi sẽ bỏ qua. Ngay cả khi tôi chỉ sử dụng một số tiền lẻ nhỏ, Gopher sẽ mắng tôi nếu tôi lãng phí thêm nữa.”
Tôi cảm thấy ngưỡng mộ Borkus khi anh ấy nhắc đến tên của cô con gái duy nhất của mình, và là một nhà nghiên cứu, tôi đã ghi chú để ghi nhớ lời nói và hành động của anh ấy.
Theo kiến thức của Hội pháp sư về Undead, đầu của họ trống rỗng như những con thú hoặc chứa đầy thù hận với người sống. Cũng có một cơ hội rằng họ sở hữu trí thông minh mà họ có khi còn sống, nhưng đã mất đi sự tỉnh táo.
Có thể trò chuyện với Undead mà những ký ức từ khi còn sống vẫn còn, chẳng hạn như Ghost. Tuy nhiên, ngay cả những ký ức của họ chỉ đơn giản là những ký ức “còn lại” thứ đã phai mờ theo thời gian, khiến họ cuối cùng trở thành kẻ thù tự nhiên của tất cả các sinh vật sống như những Undead khác.
Đây là những ý kiến được ủng hộ.
Tuy nhiên, Undead của Talosheim thì khác.
Trí thông minh, ký ức và tính cách của họ được bảo tồn ở trạng thái tương tự như khi họ còn sống. Không ai trong số những người quan trọng tại Hội pháp sư sẽ tưởng tượng được điều này. Undead thích chơi cờ, đánh bạc và kiềm chế bản thân do những cảnh báo của các thành viên trong gia đình họ! (Edit:Vâng, chưa bao giờ xem bộ fantasy nào như thế này, chết mẹ rồi còn sợ ai đánh thuế nữa mà lo tiền bạc?)
Trước khi tôi trở thành người học việc của Chủ nhân, tôi sẽ không tin điều đó ngay cả khi tôi nhìn thấy nó bằng chính mắt mình.
Tất nhiên, mọi người đều biết rằng Undead không đặc biệt tối dạ so với các quái vật khác. (Edit: Đọc câu này mà éo hiểu cái loèn gì cả)
Có rất nhiều hồ sơ về các hiệp sĩ Undead sử dụng vũ khí của họ một cách thành thạo như khi còn sống và các nhóm mạo hiểm giả Undead có khả năng hành động với sự phối hợp tinh vi vẫn được bảo tồn. Người ta thậm chí có thể nói rằng Undead có khả năng sử dụng phép thuật, chẳng hạn như các Lich và Pháp sư Skull , thông minh hơn một số quái vật cấp thấp.
Ít nhất, chúng nên sở hữu trí thông minh cao hơn Goblin và tộc Orc, những người chỉ có khả năng vung gậy xung quanh.
Tuy nhiên, thế giới tin rằng điều này là do những gì “ còn sót lại ” của kiếp trước của họ.
Nhưng quan sát Undead của Talosheim, bao gồm Borkus, sẽ khiến người khác nhanh chóng biết rằng họ sở hữu khả năng tư duy cao.
Nhưng là một nhà nghiên cứu và là một pháp sư, tôi tuyên bố thẳng luôn là nó khó tiếp thu hơn so với kiến thức từ thế giới khác (kiểu người ta không nhìn thấy con zombie biết nghĩ thì sẽ éo tiếp thu đc đâu).
“Nhân tiện, cậu có nghe bất cứ điều gì về thứ đó từ cậu nhóc không?” (Edit: Nani???) - Borkus hỏi.
Câu hỏi này đã kéo tôi ra khỏi cảm xúc mờ nhạt, tâm trạng thích thú và đưa tôi trở lại với ý thức của mình. Những gì anh ta chỉ vào không liên quan gì đến Undead, nhưng ngay cả tôi cũng có câu hỏi của mình về nó.
“Bunny Girls,”(Edit:Wow :-O) - tôi lẩm bẩm.
Các nhân viên nữ mang đồ uống và bữa ăn nhẹ xung quanh, dọn dẹp bảng shogi, bàn bida và phi tiêu, và làm tất cả các loại chế phẩm trong khi mặc quần áo kỳ quái. Chủ nhân đã gọi họ là “bunny girls”.
Vai và lưng của họ được phơi bày, và hình dạng của thắt lưng (nếu có) và hông của họ không được giải thích. Họ mặc quần bó mà Chủ nhân đã làm, vì vậy da của họ không bị lộ ra, nhưng nó bám chặt vào đáy và chân của họ. Không phải điều này thực sự làm cho họ không đứng đắn hơn sao ?(Edit: Hohoh)
Và những điều kỳ quái nhất hầu như là những chiếc băng đô có trang trí trông giống hệt tai thỏ và đồ trang trí trông giống như đuôi thỏ, được gắn ngay phía dưới. (Edit: Hohoh x2)
“Tôi không biết chi tiết, nhưng có vẻ như các nữ nhân viên trong sòng bạc trên Trái đất, thế giới nơi Chủ nhân từng sống, mặc quần áo như vậy,” - tôi đã nói.
"Cậu nghiêm túc chứ? Trái đất là một thế giới chỉ có con người, phải không? Nó không giống như họ có thể bị ám ảnh bởi Thố nhân,”- Borkus nói.
“Có vẻ như ngay cả Chủ nhân cũng không biết tại sao chúng lại là thỏ, nhưng.... rõ ràng có một số vùng trên Trái đất coi thỏ là biểu tượng của sự may mắn, vì vậy có lẽ điều đó có liên quan đến nó?” - Tôi đưa ra giả thuyết. “Ngoài ra, nó có thể là một hình thức dịch vụ cho khách hàng nam.”
“Huh, tôi hiểu rồi. Tốt thôi, họ rất quyến rũ nên tôi không ghét điều đó, nhưng... điều gì xảy ra nếu chúng ta có những nhân viên là thú nhân khác mà không phải là thố nhân?” - Borkus hỏi.
Anh ta lo ngại rằng sẽ rất khó coi cho Beast - những người thuộc các chủng tộc khác, những người đã sở hữu đôi tai và đuôi của họ để ăn mặc như những cô gái thỏ.
"Ai biết? Có lẽ họ chỉ đơn giản trở thành những cô gái cáo, cô gái sói và cô gái báo đốm,” - tôi đã gợi ý với một nụ cười cay đắng.
Tôi đã đưa ra một câu trả lời khá mơ hồ vì tôi không đặc biệt quan tâm đến chủ đề này, nhưng Borkus dường như hài lòng với lời giải thích này. Một biểu cảm thuyết phục xuất hiện trên nửa khuôn mặt còn lại của anh.
"Tôi hiểu rồi. Đúng là chúng ta không phải giới hạn bản thân mình ở những chú thỏ như Trái đất,” - anh ấy nói.
Mặc dù,không phải tôi nghĩ rằng Trái đất tự giới hạn mình với thỏ.
Nhân tiện, tôi phát hiện ra Chủ nhân đang ngồi ở một bàn với một tấm bảng ghi “ghế Vip” ngồi ngay sau đó, vì vậy tôi đã thử hỏi ngài ấy về những cô gái thỏ một lần nữa, nhưng câu trả lời tôi nhận được lại là câu trả lời chính xác hơn tôi mong đợi.
“Tôi không biết lý do chính xác hoặc nguồn gốc của chúng, nhưng dường như các sòng bạc có các Bunny girl.”
Bằng cách nào đó, những ham muốn của Chủ nhân cho những thứ xa xỉ của thế gian ... hay đúng hơn, những gì có vẻ như xa xỉ của thế gian, rất mạnh mẽ đến nỗi ngài quay quanh quỹ đạo và trở nên phi thực .
Tôi bắt đầu đặt câu hỏi về sự tỉnh táo của ngài ấy khi tôi nghe nói rằng ngài ấy đã từng thử và thất bại trong việc tắm trong một cái bồn chứa đầy cốm vàng.(Edit:Nani the Wut?)
Ngay cả bây giờ, ngài ấy đang xếp những con chip vàng thành một ngọn núi trên bàn, xung quanh là Zadiris, Basdia và Eleanora, người đang phục vụ anh ta trong bộ đồ cô gái thỏ.(Edit: chất chơi vl)
“Nhân tiện, Chủ nhân, ngài có thắng kèo của mình không?” - Tôi hỏi.
“.....Tôi đã hoàn toàn bị đánh bại,” - Chủ nhân trả lời, ngã gục xuống bàn. (Edit:Úi xời ơi, tưởng thế lào, xoàng)
Có vẻ như Chủ nhân không giỏi trong các trò chơi cờ bạc và đánh bạc.
“Đừng đặt câu hỏi để cà khịa cậu ấy nữa . Tôi chắc chắn anh có thể biết bằng cách nhìn rằng những con chip trong đống này là đồ chơi làm từ vàng của kẻ ngốc(Fool’s gold, mik ko hiểu từ này lắm)” - Zadiris nói.
Ngẫu nhiên, vàng của kẻ ngốc là một kim loại được gọi là vàng giả và nó tạo ra tia lửa khi hai mảnh được đập vào nhau, vì vậy đôi khi chúng được sử dụng làm tia lửa đá. Đó là thứ kim loại vô giá trị. Nói cách khác, Chủ nhân chỉ đang diễn .
Hơn nữa, tấm bản có ghi “ghế VIP” cũng là thứ mà Chủ nhân tự tạo ra và đặt lên bàn của ngài ấy
“Vandalieu-sama, tôi đã suy nghĩ điều này từ lâu, nhưng tôi nghĩ ngài nên giáo dục người học việc xấc xược này của ngài,” - Eleanora nói.
“Luciliano là cố vấn cũng như người học việc của tôi, vì vậy thật hoàn hảo khi anh ấy hơi xấc xược,” - Chủ nhân nói. May mắn thay, dường như ngài ấy không có ý định làm theo lời đề nghị đáng sợ của Eleanora.
"Tha tôi đi. Tôi không muốn kết thúc như những người đóng giả quân kháng chiến trước đây đâu,” - tôi nói.
Lần cuối cùng tôi nhìn thấy họ, Haj và các thành viên kháng chiến giả khác đã trở thành những kẻ điên loạn, những kẻ liếm vũ khí của họ với cái nhìn điên cuồng trong mắt họ. Chức nghiệp của họ rõ ràng cũng là Cuồng chiến binh , khiến họ tương đương với các nhà thám hiểm hạng D ít nhất là về sức mạnh tấn công.(Edit: Dude wut te fuk hav happend?, có mùi quỷ vương Nagumo Hajime)
“Tôi cũng phải hỏi về điều đó . Có lẽ họ sẽ không thế sống lâu hơn với thứ hạng như thế này,” - Basdia nói , người có bộ ngực ngoạn mục, cơ lưng mạnh mẽ và đôi chân nữ tính hầu như không thể bị che đi bởi bộ đồ Bunny girl.
Có vẻ như cô ấy nghĩ rằng điều này cũng có vấn đề.
Chủ nhân trầm ngâm một lúc trước khi bất ngờ ngẩng mặt lên nói. “Vậy thì, hãy cung cấp cho họ những đối tác đáng tin cậy để họ có thể sống lâu hơn.”
“Đối tác?” - Tôi nhắc lại.
Liệu có phải ngày ấy có ý định cho họ làm việc theo cặp không? Nhưng vậy, ý của ngài ấy là gì khi nói “cung cấp?”
“Tôi sẽ cung cấp cho họ các Living Armor sẽ đóng vai trò là đối tác chứ không phải là người hướng dẫn của họ,” - Chủ nhân nói.
"Tôi hiểu rồi. Điều đó cũng sẽ mang lại cho họ áo giáp hiệu suất cao , vậy nó sẽ giết chết hai con chim bằng một viên đá,” - Basdia nói. “Và ngay cả khi kẻ thù cố gắng đánh cắp chúng, chúng sẽ tự chạy trốn trừ khi chúng thực sự bị đánh bại”.
"Thật tuyệt vời. Đúng như mong đợi về ngài, Chủ nhân” - tôi nói.
Liệu Haj và những người bạn đồng hành có thể tiếp tục thuần hóa Undead đã bị tách khỏi Chủ nhân trong một thời gian dài?
Điều gì xảy ra với Undead được tách ra khỏi Chủ nhân trong một khoảng thời gian dài?
Quan tâm đến kết quả của thí nghiệm này, tôi, như Basdia, đã đồng ý với đề xuất của Chủ nhân
* * *
Có một số kỹ năng nhất định mà Hội pháp sư nhận định Undead không có, hoặc rất ít. Đây là những khả năng sáng tạo, nghệ thuật và trí tưởng tượng và sự nhạy cảm với cảm xúc.
Điều này đã được kết luận từ những lời làm chứng của các mạo hiểm giả đã chiến đấu với Undead trong nhiều năm và kiểm tra hài cốt của các pháp sư đã trở thành Undead, và đó là một ý kiến đáng tin ở một mức độ nào đó.
Từ việc giải mã chuyện các hồ sơ nghiên cứu bị bỏ lại bởi các pháp sư đã biến mình thành Undead khi họ còn sống vì mục đích của nghiên cứu này, rõ ràng là khả năng sáng tạo và trí tưởng tượng của họ suy giảm theo thời gian.
Các tác phẩm được cho là được tạo ra bởi các nghệ sĩ đã trở thành Undead hoặc là phần mở rộng của các tác phẩm họ tạo ra khi còn sống hoặc chỉ là những nét vẽ nguệch ngoạc.
Tôi đã coi kiến thức này là điều hiển nhiên, nhưng thật thú vị, có những Undead ở Talosheim đã tham gia vào loại công việc sáng tạo này.
Những người này bao gồm Datara và Nuaza, những Undead Titan. Điều này không cần phải giải thích trong trường hợp của Datara, người vung cây búa của mình vào lò rèn. Nhưng đối với Nuaza, ngoài việc là người lãnh đạo của Nhà thờ Vida, anh ta còn chạm khắc các bức tượng đá của Master và của các vị thần.
Hai lĩnh vực mà họ đang làm việc là khác nhau, nhưng cả hai đều là Undead thực hiện công việc sáng tạo.
Tôi đã hỏi họ những câu hỏi liên quan đến ý kiến nêu trên, nhưng tôi đã nhận được một câu trả lời bất ngờ.
“Có lẽ điều đó không sai,”- Datara nói .
“Tôi nghĩ điều đó cũng đúng.”- Nuaza nói
Tôi đã tin chắc rằng hai người họ sẽ từ chối ý kiến thường được chấp nhận trên , nhưng đáng ngạc nhiên, họ đã đồng ý với nó.
“Điều gì trên thế giới này làm cho 2 người cảm thấy theo cách này?”- Tôi hỏi họ. “Trong mắt tôi, dường như hai người đang tiến hành công việc không khác gì khi còn sống”.
“Cậu thấy đấy, đó chỉ là vì cậu đang xem chúng tôi làm việc từ bên cạnh. Tôi chỉ làm theo bằng cách lắng nghe lời khuyên từ Tarea-jouchan và những người mới khác.”
Theo thợ rèn Datara, người tạo ra vũ khí bằng cách sử dụng các vật liệu mới do Chủ nhân và những người khác mang đến, anh ta chỉ đơn giản là sử dụng các kỹ thuật mà anh ta đã trau dồi trong quá khứ; có vẻ như anh ta không cần sử dụng bộ não của mình nhiều lắm.
“Không giống như cậu, tôi không có bất kỳ sự giáo dục nào nên tôi không thể nói bất cứ điều gì chắc chắn, nhưng sức mạnh sáng tạo là, cậu biết đấy, nghĩ ra những ý tưởng mới, phải không? Tôi tệ về khoảng đó. Khi mọi thứ không suôn sẻ với cách mà tôi đã làm cho đến tận bây giờ, tôi phải hỏi ý kiến người khác,” - anh ấy thú nhận.
Mặc dù là một ông già có khuôn mặt nhợt nhạt, bướng bỉnh, anh ta vẫn linh hoạt một cách đáng ngạc nhiên và lắng nghe những lời đề nghị của người khác.
Nuaza gật đầu đồng ý. “Tôi cũng không sử dụng đầu của mình trong khi chạm khắc các bức tượng. Tôi chỉ đơn giản là chạm khắc mọi thứ khi tôi thấy chúng.”
“Thật vậy, các bức tượng đá của Chủ nhân đã không có bất kỳ hòa quang nào được thêm vào chúng; chúng rất giống ngài ấy đến nỗi người ta sẽ không chú ý ngài ấy ở đó nếu ngài ấy đứng cạnh chúng,” - tôi nói.
Thỉnh thoảng, Master thực sự hòa nhập vào chúng. Đặc biệt sau khi ngài ấy có được túi mực của Quỷ vương, ngài ấy đã tự ngụy trang bằng cách che mình bằng mực màu đá, vì vậy rất khó để nói trừ khi một người tiếp cận ngài ấy
....Tôi tự hỏi liệu có thật sự ổn khi sử dụng Mảnh Quỷ vương cho một trò đùa như vậy không. Quỷ vương sẽ nghĩ gì nếu ông ta biết rằng một phần cơ thể của mình đang được sử dụng theo cách này? Tôi cho rằng tôi sẽ phải gác lại những suy nghĩ vu vơ như vậy.
“Nhưng làm thế nào để anh chạm khắc các bức tượng của các vị thần mà anh không thể nhìn thấy trực tiếp?” - Tôi hỏi.
Nuaza thậm chí đã tạo ra các bức tượng của Fidirg, Ngũ tội Long thần và Merrebeveil, Ác thần của Slime và xúc tu hiện là nữ thần anh hùng của Scylla. Không giống như Chủ nhân, anh ta không thể trực tiếp nhìn thấy những vị thần này để tạo ra những bức tượng về họ.
Anh ta đã chạm khắc những bức tượng của những sinh vật mà anh ta chưa bao giờ thực sự nhìn thấy trước đây. Không có sai lầm rằng đây là một nhiệm vụ sáng tạo.
“Oh,Không, Thiên tử đã sử dụng kỹ năng Biến đổi Golem để tạo ra các mô hình lớn để cho tôi thấy họ trông như thế nào,” - Nuzaza nói.
"… Tôi hiểu rồi."
“Có vẻ như tôi chỉ cần chạm khắc các bức tượng bằng cách sử dụng chúng làm tài liệu tham khảo.”
Có vẻ như Chủ nhân, người đã gặp trực tiếp các vị thần, đã cung cấp một mô hình để anh ta làm việc cùng.
“Chà, cho đến khi tôi chết, tôi thực sự là một ông già khó tính,” - Datara nói. “Sức mạnh sáng tạo của tôi có thể đã phai mờ hơn những người trẻ tuổi hồi đó. Nhưng bây giờ, tôi cảm thấy mình trẻ lại một lần nữa .”
“Đó là bởi vì anh có nhiều Ghoul như Tarea-san giúp anh trong nhóm nhân công nữ, phải không? Ah, Luciliano-dono, tôi chỉ bắt đầu chạm khắc các bức tượng sau khi trở thành một Undead, vì vậy tôi không nghĩ rằng câu trả lời của tôi sẽ có ích cho cậu” - Nuaza nói thêm.
Dường như ý kiến thường được chấp nhận không thể được khẳng định hoặc bác bỏ chỉ bằng cách lắng nghe quan điểm của hai người này.
Tôi phải siêng năng thu thập thêm chứng cứ.
TLN: Bonus minh họa của Basdia trong bộ đồ cô gái thỏ khi cô xuất hiện trong chương này - một tác phẩm nghệ thuật dành cho người hâm mộ được vẽ bởi nghệ sĩ chính thức của cuốn tiểu thuyết. NSFW.
Chương này rất khó dịch và dường như phần tiếp theo là “phần dưới” của báo cáo của Luciliano, tôi không hy vọng nó sẽ dễ dàng hơn. Chương tiếp theo có lẽ là chương cuối cùng tôi sẽ dịch trước khi rời đi.
Yoshi
Edit:Ngon thế nhở, Mlem Mlem!!