Truyện Yondome wa Iyana Shi Zokusei Majutsushi - Truyện chữ : chương 105 - một người không cần hộ vệ

Trang chủ
Spoil
Yondome wa Iyana Shi Zokusei Majutsushi - Truyện chữ
Chương 105 - Một người không cần hộ vệ
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trans: Kar Hiro

Edit: Kiri (Đã edit lại rồi nhé)

==================================

Bốn cỗ xe đang di chuyển dọc theo một con đường lớn ở Lãnh địa Sauron cũ. Những cỗ xe ngựa ở phía trước và phía sau có rất nhiều lính đánh thuê, và những người đánh xe ngựa cũng là lính đánh thuê. Ngoài ra còn có nhiều lính đánh thuê cưỡi ngựa xung quanh những chiếc xe.Khiến độ phòng thủ của họ còn kiên cố hơn nữa. Và hai cỗ xe ở giữa được chất đầy ‘hàng’.

“Tôi nay đúng là một buổi tối tốt lành nhỉ” - Trưởng nhóm của nhóm này, Padej Boctarin, nở một nụ cười vui vẻ, không chú ý đến bầu không khí cảnh giác của họ - “Có tin đồn rằng khu vực này sẽ sớm chính thức được đổi tên. Ôi, thật là hạnh phúc. Như vậy thì luật lệ của đế quốc Amid sẽ trở nên vững chắc”

Thủ lĩnh của nhóm lính đánh thuê cũng được gọi là Padej.

“Như vậy có ổn không, Danna? Không phải ông là người dân của vương quốc sao?” - anh ta hỏi.

Liệu có ổn không khi mà quốc gia nơi mình sinh ra bị chiếm đóng và bị quốc gia kẻ thù cai trị? Nhưng nụ cười của Padej không mất đi dù cho có bị hỏi câu này.

“Tất nhiên” – hắn ta nói. “Ta sinh ra ở quốc gia nào không quan trọng. Ta là một thương gia. Ta sẽ làm bất cứ điều gì có lợi cho ta. Và Đế quốc Amid sẽ mang lại nhiều lợi nhuận cho công việc của ta hơn là Vương quốc Orbaume. Anh cứ thử nhìn vào các món hàng phía sau ta xem”

Padej chỉ vào toa xe thứ hai và thứ ba. Mỗi toa chở ít nhất mười nô lệ. Với số lượng và chất lượng như thế này thì thật khó mà tưởng tượng được khi ở trong Vương quốc. Họ đều là nô lệ.

Quanh cổ họ là ổ khóa đắt tiền và quanh mắt cả chân và cổ tay là những cái cùm chắc chắn. Padej Boctarin là một thương nhân nô lệ. Nhưng ngay cả ở vương quốc Orbaume thì nô lệ cũng được cho phép. Vậy thì tại sao hắn lại kiếm được nhiều lợi nhuận hơn dưới sự chiếm đóng của đế quốc Amid chứ?

Lý do là bởi các chủng tộc của những nô lệ này. Những nô lệ trong xe ngựa là Người thú, Titans, Dark Elf, Bán Elf và thậm chí còn có một Long nhân. Tất cả bọn họ đều là người của các chủng tộc Vida, hoặc những người có chung dòng máu. Trong Đế quốc Amid, việc đối xử với nô lệ của các chủng tộc được coi là con người như loài người, Eft và người Dwarf - đã được quy định rất chặt chẽ. Tuy nhiên, nhưng người chủng tộc Vida, và những người có chung dòng máu thì lại bị phân biệt đối xử.

Giới hạn của họ về cơ bản là không hạn chế. Padej đã nhận thấy điều này. Hắn ta đang tập hợp những người của các chủng tộc Vida trong Lãnh địa Sauron và bán họ làm nô lệ.

“Đúng, họ là những người phụ nữ hấp dẫn và những nô lệ mạnh mẽ trông như thể họ có thể làm việc ở bất cứ đâu,”- thủ lĩnh của đội lính đánh thuê đồng ý.

Cỗ xe chứa những người phụ nữ xinh đẹp thậm chí sẽ khiến chính thủ lĩnh lính đánh thuê bắt đầu chảy nước dãi, những người đàn ông mạnh mẽ, trông như thể họ có thể làm được đủ loại lao động khắc nghiệt và những chàng trai trẻ ở độ tuổi hoàn hảo để bắt đầu dạy họ làm việc.

Những người lính đánh thuê là những người ngoài cuộc trong việc kinh doanh này, họ chỉ việc chiến đấu, nhưng họ hiểu rằng sẽ có lợi nhuận lớn nếu những nô lệ này được bán hết.

“Nhưng không phải là thẩm phán-sama tuyên bố rằng Hoàng đế sẽ giữ nguyên các luật liên quan đến nô lệ ở khu vực này như hiện tại trong năm mươi năm nữa sao?” - một lính đánh thuế khác nói

Như anh ta nói, Hoàng đế Marshukzarl đã không áp đặt hệ thống phân biệt đối xử của đế quốc nào trong Lãnh địa Sauron.

Đây là một sự trì hoãn cho các công dân của Lãnh địa Sauron, và đồng thời, đó cũng là một cái bẫy.

Nếu con người, người Dwarf và Eft của lãnh địa Sauron đột nhiên được thông báo rằng hàng xóm, đồng nghiệp, người yêu, vợ hoặc con của họ sẽ trở thành những người nên bị phân biệt đối xử, họ sẽ tự nhiên nổi dậy chống lại Đế quốc. Điều này có khả năng gây ra một cuộc nổi loạn quy mô lớn và vô số người sẽ cố gắng trốn thoát vào Vương quốc Orbaume.

Nhưng nếu họ được nghe rằng mọi thứ sẽ giữ nguyên trong năm mươi năm nữa, một số người trong số họ sẽ cảm thấy nhẹ nhõm hơn là mong muốn nổi loạn. Đối với con người nói riêng, những người có mặt trong lãnh địa với số lượng lớn, năm mươi năm nữa là một tương lai xa, lúc đó thì thể hệ con cháu của họ đều đã lớn cả rồi.

Ngay cả người Dwarf và Eft, những người có tuổi thọ dài cũng không thể nghĩ rằng hệ thống sẽ thay đổi hoặc Vương quốc Orbaume có thể chiếm lại Lãnh địa Sauron trong vòng năm mươi năm.

Vậy nên chẳng phải là cứ nên để mọi thứ diễn ra như thế này thay vì làm gì đó nguy hiểm như là thách thức hoàng đế sao?

Năm mươi năm này là một sự trì hoãn đủ dài để làm cho người Dwarf và Eft nghĩ điều này.

Làm điều này thực sự là một biện pháp để ngăn chặn người của Lãnh địa Sauron thống nhất.

Nhưng mặc dù điều này được dự định là một cái bẫy, luật là luật. Phá vỡ nó, tất nhiên, sẽ dẫn đến hình phạt nghiêm khắc.

“Đó là lý do tại sao ta chọn con đường không có người này, và thuê các quý ông đây làm hộ vệ và tuồn những nô lệ này qua biên giới đế quốc” – Padej nói. “Chẳng có một tên lính nào của đế quốc lại đi điều tra vì lợi ích của những nô lệ từ chủng tộc của Vida cả”

Thủ lĩnh của đội lính đánh thuê cười “Chắc là ngài nói đúng. Chúng tôi sẽ giao những món hàng này đến nơi cần đến, Danna. Vậy nên …”

“Tôi biết, tôi biết,” Padej nói. “Tôi sẽ cung cấp thêm thù lao cho các anh”

“Không, không, không phải thế -”

Như thể rót nước vào cuộc trò chuyện đen tối giữa tên buôn nô lệ và gã lính đánh thuê, những người đàn ông và phụ nữ có vũ trang với tấm vải che miệng xuất hiện từ khu rừng ở hai bên xe ngựa, chặn đường phía trước và phía sau.

Và rồi một nữ hiệp sĩ, người có mặt nạ che miệng như những người khác, trừng mắt nhìn Padej với ánh mắt sắc lẻm và tuyên bố.

“Chúng ta là Mặt trận Giải phóng Sauron! Padej, kẻ phản bội lợi dụng những kẻ xâm lược để bán dân tộc của chúng ta làm nô lệ! Hãy xem như ngươi là một kẻ đã chết”

Nhìn kỹ thì ta có thể nhìn thấy khuôn mặt của hiệp sĩ, đó là của một cô gái ở cuối độ tuổi thiếu niên này. Nhưng sức mạnh trong giọng nói của cô không có dấu hiệu thiếu kinh nghiệm.

“Đ-đó là mặt trận giải phóng Sauron!” - Một người lính đánh thuê kêu lên.

“L-Lính đánh thuê, có vẻ như đã đến lúc anh phải làm việc rồi đấy. Tôi đang trông cậy cả vào anh!” - Padej hét vào mặt gã thủ lĩnh. Khuôn mặt anh ta tái nhợt, nhưng anh không mất bình tĩnh.

Thủ lĩnh lính đánh thuê mặt nhăn nhó trong khi nở một nụ cười khi anh ta giơ cao sợi dây đặc biệt của mình. “Ừ, cứ để đấy cho tôi xử lý “

Padej muốn hỏi, “Huh? ngươi đang nói gì vậy?”, Nhưng những gì phát ra từ miệng của hắn ta lại là máu của chính hắn ta. Hắn ta thở hổn hển, ho rồi gục xuống với đôi mắt trợn ngược.

Khi thủ lĩnh lính đánh thuê gỡ vũ khí đặc biệt của mình ra khỏi xác chết của Padej, anh ta cúi đầu trước nữ hiệp sĩ. “Tôi đã làm xong nhiệm vụ, thưa tiểu thư” - anh ta nói.

Những người lính đánh thuê khác trói những tên công nhân mà Padej đã thuê và sau đó làm theo mệnh lệnh từ thủ lĩnh của họ, cúi đầu xuống.

“Được rồi. Giải phóng nô lệ khỏi xiềng xích” – nữ hiệp sĩ ra lệnh.

“Vâng, hãy để đó cho chúng tôi “

Những người lính đánh thuê mà Padej đã thuê đang làm việc với nữ hiệp sĩ lãnh đạo quân kháng chiến.

Họ đã tháo xiềng xích khỏi nô lệ, những người vẫn còn bối rối trước những sự kiện bất ngờ này, và các thành viên của quân kháng chiến bắt đầu quấn áo choàng quanh phụ nữ và trẻ em.

Nữ hiệp sĩ gọi thủ lĩnh của đội lính đánh thuê, người có vẻ nhẹ nhõm.

“Anh ổn chứ, Debis?” - Cô ấy hỏi. “Mặc dù hắn ta thực sự là cặn bã, lính đánh thuê sẽ không thể sống sót nếu họ phản bội chủ nhân của họ”

Debis, thủ lĩnh lính đánh thuê, nở một nụ cười cay đắng. “Heheh, tôi không thấy phiền đâu” - anh ta nói. “Lính đánh thuê chúng tôi chỉ là những người không còn lựa chọn nào khác ngoài làm việc này vì không thể chết một cách vinh quang trên chiến trường. Chắc chúng tôi chỉ cần ngừng làm việc này lại thôi” – sau đó, anh ta cúi chào với một điều bộ mà anh ta đã học được từ quân đội của lãnh địa Sauron, và rồi tiếp tục. “Ngay từ đầu chúng tôi đã là những kẻ thua cuộc. Nếu điều đó có nghĩa là chúng tôi có thể trở lại làm lính của Sauron trước khi chết, dưới lá cờ của tiểu thư, thì không còn gì bằng, chúng tôi sẵn sàng chấp nhận nhơ nhuốc thế nào cũng được”

“Đây không phải cờ của tôi, mà là cờ của gia tộc Sauron” - nữ hiệp sĩ nói. ”Tôi chưa được phong tước hiệp sĩ. Tôi chỉ là con gái lớn trong một gia đình hiệp sĩ.”

Mặc dù cô rất vui khi các thuộc hạ cũ của người cha quá cố của mình đang đặt hy vọng vào cô, nhưng Iris Bearheart đã không thành công khi nhắc nhở họ về điều này.

Có một số tổ chức khác trong cuộc kháng chiến ngoài Mặt trận Giải phóng Sauron mà cô lãnh đạo, và còn có Quân đội của công tước Sauron Reborn, do Công tước Sauron, một đứa con ngoài dã thú và em trai của ông lãnh đạo. Mặc dù tất cả mọi người có mặt đều là đồng minh, tốt nhất nên tránh những lời nói và hành động có thể gây bất hòa trong nội bộ. Iris cũng vậy “Địa vị xã hội của gia đình tôi là thấp nhất trong số những người là thành viên của Mặt trận Giải phóng” - Iris nói. ”Tôi chỉ như một ngôi đền nhỏ đang được những người khác nâng lên mà thôi.”

Gia đình Iris là một gia đình hiệp sĩ, một trong những gia đình quý tộc thấp nhất có thể đặt tên cho một người thừa kế trong hệ thống quý tộc của Vương quốc Orbaume. Và tất cả các thành viên trong Mặt trận Giải phóng Sauron đều xuất thân từ những gia đình có chức danh cao hơn cô.

“Iris-tiểu thư đang nói gì đó nữa kìa. Có phải cô ấy đang mỉa mai tôi, con trai thứ năm của một gia đình nam tước sao?”

“Ai biết. Có lẽ cô ấy rất chu đáo với tôi, đứa con ngoài giá thú của một gia đình bá tước.”

“Không, không, tôi chắc chắn rằng cô ấy đang muốn giữ tôi lại, một đứa trẻ mồ côi đã trở thành con gái nuôi của một gia đình hầu tước được sử dụng cho một cuộc hôn nhân chính trị.”

Mặc dù tất cả những thành viên này đều xuất thân từ những gia đình như vậy, nhưng thực ra họ là những người thường không bao giờ có thể thành công trong gia đình hoặc có được những vị trí quan trọng, những người cuối cùng sẽ trở thành thường dân trừ khi họ được một gia đình quý tộc khác kết hôn hoặc kết hôn để có được một quý tộc khác họ.

Trong cuộc chiến trước, nhiều người đứng đầu các gia đình quý tộc cũng như con trai cả và con trai thứ hai có thể thành công họ đã rơi vào trận chiến hoặc trốn thoát đến các công tước khác. Các quý tộc còn lại trong khu vực Sauron bây giờ là những người đã liên minh với Đế quốc hoặc thay thế hình nộm để lại mang tên họ để trấn an người dân.

Và những người không quá quan trọng đối với Vương quốc mà họ rất cần phải trốn thoát, nhưng lại là những cá nhân mà Đế quốc không thể làm ngơ vì họ thực sự sở hữu dòng máu của những gia đình quý tộc, đã tập hợp dưới sự chỉ huy của Iris.

“Heh, cô chỉ cần có tôi, một người lính là con thứ ba trong gia đình đi cùng với cô thôi, vậy nên đừng lo, không sao đâu” - Debis nói.

“Tôi Yên tâm hơn rồi” - Iris nói.” Đến lúc chúng ta khởi hành rồi “

Quân kháng chiến, với số lượng đã tăng gấp đôi, cũng như những người nô lệ giờ đã trở thành công dân tự do một lần nữa, vui mừng khi họ bắt đầu di chuyển với những chiếc xe ngựa bị đánh cắp. Thứ duy nhất bị bỏ lại là vũng máu của tên buôn nô lệ.

***

Giọng nói của một cậu bé dẫn đầu một nhóm cá nhân trông có vẻ nham hiểm vang lên trong không khí sảng khoái của buổi sáng trong trẻo này.

“Chúng ta cắm trại tại đây thôi” - Vandalieu nói

Nếu những người sống sót trên Trái đất nghe thấy điều này, họ có thể bực tức, tự hỏi đây là nơi cắm trại nào.

“Thức tỉnh”

Mặt đất được biến đổi thành Golem và độ dốc của ngọn núi biến thành một không gian bằng phẳng với diện tích bề mặt hợp lý.Cậu ấy không quên biến đổi đá gốc và đá cuội thành Đá Golem, để tạo thành những cây cột chống đỡ mặt đất bằng phẳng.

Sau đó những cái xương cũng bắt đầu gây ra tiếng ồn ào trong khu đất mở mới được hình thành này.

Knochen rên rỉ khi nó biến thành thành lũy và các tòa nhà có thể ở được làm bằng xương. Những mái nhà được làm không phải bằng ngói, mà là những thứ như tấm xương của Stegosaurus và vỏ rùa.

Bên trong các tòa nhà không trống rỗng. Nó có chứa bàn, ghế và giường làm bằng xương. Rita và Saria nhanh chóng mang theo tấm trải giường và nệm mà Sam đã mang trên xe và bắt đầu làm giường.

Vandalieu đã sử dụng kỹ năng Biến đổi Golem của mình để nhanh chóng đào giếng và kỹ năng Xây dựng Mê cung của mình để tạo ra một Dungeon nhỏ để di chuyển nhanh trong các tình huống khẩn cấp.

Cuối cùng, Eisen và các cây Ent bất tử khác lảng vảng xung quanh Knochen, che giấu tòa lâu đài xương để nó không thể bị nhìn thấy từ bên ngoài.

“Ngài làm tốt lắm, Danna-sama” - Bellmond nói.

Mọi thứ đã hoàn thành sau chưa đầy một giờ. Mọi người bắt đầu nghỉ ngơi, uống trà mà Bellmond đã chuẩn bị.

Chỉ với không nhiều thời gian và công sức, một căn cứ rất thoải mái để sống cùng với sự phòng thủ của một pháo đài vững chắc đã được tạo ra. Nó thậm chí còn có sẵn thức ăn , nước uống từ giếng và Ent bất tử, và cũng có một lựa chọn thoát hiểm khẩn cấp.

“Mình chắc chắn rằng nó sẽ được xếp vào cấp thảm họa” - Vandalieu lặng lẽ nhận xét, nhìn vào Knochen (hay đúng hơn là một trong những bộ xương của nó), cốt lõi của căn cứ này.

Knochen rên rỉ tò mò.

Một pháo đài chứa vô số Undead đã bất ngờ xuất hiện ở một vị trí không dễ bị chú ý. Bất kỳ biện pháp phòng ngừa và phòng thủ được chuẩn bị trước đó đều vô dụng trong tình huống như vậy.

Và bởi vì Knochen sở hữu kỹ năng Bay nhanh, khả năng cơ động của nó vượt trội hoàn toàn so với các Pháo đài xương khác.

Nếu muốn, nó có thể vượt qua các bức tường lâu đài vào ban đêm và tạo thành một pháo đài trước khi trời sáng trong khi tấn công thành phố.

Đó là một cơn ác mộng tuyệt đối theo quan điểm của bên phòng thủ.

“Bây giờ nói đến vấn đề này, tôi sẽ phải cân nhắc rằng Đế quốc, Vương quốc và lũ Vampire thuần huyết có thể sử dụng chiến thuật tương tự và làm lại chiến thuật phòng thủ Talosheim” - Vandalieu nói.

“Van, đừng có sợ ~! Bình tĩnh nào ~!” - Pauvina nói.

“Thư giãn đi con, Vandalieu. Không có gì phải sợ đâu” - Darcia.

Hai người họ đang cố gắng trấn tĩnh cậu vì cậu đang cảm thấy một cảm giác nguy hiểm phi lý và tưởng tượng ra những điều không thể.

“Hãy nhìn bên này nè, chúa tể. Thần đang cố thử làm trò này nhiều lần rồi” - Người xương nói, người đã tự tháo xương sọ và xương sườn của mình và bắt đầu tung hứng chúng, có lẽ là để cố gắng thu hút sự chú ý của Vandalieu khỏi những suy nghĩ trong đầu cậu.

“Bocchan, khả năng Đế quốc hay Vương quốc ném một con quái vật như Pháo đài Xương lên tiền tuyến là ... uhm, không thể đâu” - Saria nói.

Thậm chí còn chẳng có nổi một phần trăm khả năng nào cả. Chừng nào Vandalieu là người duy nhất có khả năng thuần hóa Undead, không có ai có thể điều khiển quái vật cùng loại với Pháo đài Xương.

Nếu họ sử dụng những quái vật loại thực vật lớn hoặc Golem đặc biệt, về mặt lý thuyết có thể đạt được điều gì đó tương tự, nhưng những điều này sẽ chỉ là những lý thuyết suông.

Ngay cả khi những lý thuyết suông như vậy bằng cách nào đó đã trở thành hiện thực, những quái vật loại thực vật lớn như vậy có thể sẽ di chuyển chậm hơn so với động vật có xương sống trên mặt đất và chi phí sản xuất của một Golem loại pháo đài di chuyển với kiến thức giả kim thuật hiện tại sẽ gấp mười lần con số có thể khiến cho bất kỳ quốc gia nào phá sản.

“Vậy thì còn lũ Vampire thuần huyết thì sao?” - Công chúa Levia hỏi.

“Tôi không biết sức mạnh chiến đấu của Birkyne-sa... Birkyne và Gubamon như thế nào, nhưng tôi không tin rằng họ không thể sở hữu một Pháo đài Xương được” - Bell nói.

“Eh, có thật không?” - Công chúa Levia có vẻ ngạc nhiên. ”Nhưng tôi nghĩ rằng Knochen-san rất tiện lợi.”

Pháo đài xương là những quái vật Undead quý hiếm và chỉ một số ít trong số chúng đã được xác nhận trong lịch sử, nhưng Birkyne và Gubamon vẫn còn sống từ thời đại của các vị thần. Khi chúng có khả năng thuần hóa Undead, sẽ rất lạ khi chúng không nhắm đến Pháo đài xương.

Đó là những gì Công chúa Levia đã nghĩ, nhưng Bellmond lắc đầu.

“Công chúa à, cô không nên lấy Danna-sama như một tiêu chuẩn như vậy” - cô ấy nói. “Đúng là họ có khả năng thuần hóa Undead, nhưng họ chỉ có khả năng kiểm soát Undead mà họ đã tự tạo ra bằng cách sử dụng xác chết làm nguyên liệu. Họ không thể chế ngự được Undead đã di chuyển và tồn tại. Do đó, nếu họ muốn sở hữu một Pháo đài Xương, họ cần phải thu thập đủ số lượng xương, việc đó cũng ‘xương’ lắm chứ bộ. [note18883]

Và sau khi họ thu thập đủ nguyên liệu, họ sẽ cần phải thực hiện một nghi thức để biến chúng thành một Undead, vì vậy việc này sẽ mất một khoảng thời gian đáng kể.

“Họ có thể tăng cấp đều đặn cho living bone hạng 1 không?” - Vandalieu nói

“Thần không tin rằng họ có thể làm điều đó được đâu” - Bellmond nói. ”Nếu họ muốn có thêm lực lượng chiến đấu, việc tăng số lượng Vampire thuộc hạ là đủ rồi ... và Danna-sama, phần lớn Undead không thông minh như Knochen-dono và Người xương-dono đâu”

Nói cách khác, ngay cả sau khi nỗ lực tăng cấp chúng, chúng cũng sẽ bị bỏ lại với những Undead khác, những con chỉ có thể tuân theo mấy cái mệnh lệnh đơn giản như “Chiến đấu” và “Ở đây” thôi.

“Lúc này, họ không có quản lý một quốc gia hay một nhóm lính đánh thuê quy mô lớn nào cả” - Bellmond tiếp tục - “Họ là một loại hình tổ chức tội phạm. Họ thậm chí không có nhu cầu trực tiếp chiến đấu với quân địch”

Những vampire thuần huyết tôn thờ các ác thần đã tồn tại cho đến tận bây giờ bằng cách cắm rễ sâu vào xã hội ngầm. Vậy nên chúng chẳng việc gì phải tự mình tiến hành mấy trận chiến quy mô lớn như chiến tranh.

Ngày từ đầu, Vampire thuần huyết và vampire cao cấp (hoặc quý tộc), mỗi tên đều sở hữu đủ sức mạnh chiến đấu của cả một đội quân của bất kỳ quốc gia nào rồi. Vì chúng không có dân thường cần phải bảo vệ, chỉ cần một hoặc có lẽ là vài tên trở nên điên cuồng hoặc đơn giản là trốn đi thôi.

“Vậy thì còn các ác thần thì sao?” - Vieuieu hỏi.

“Ngài nói là các ác thần sao ... Kiến thức của tôi không sâu rộng đến mức đó đâu” - Bellmond không thể trả lời câu hỏi của cậu ấy.

Tuy nhiên, một ngày nào đó, Vandalieu và những người bạn của cậu ấy sẽ chiến đấu với các ác thần, bao gồm cả ác thần hoan hỉ Hihiryushukaka, kẻ đã ban Thánh hộ cho Gubamon và hai Vampire thuần huyết khác.

Chừng nào chuyện đó vẫn đúng thì họ vẫn cần có những biện pháp đối phó với những kẻ thù này.

“Ngay cả khi tôi muốn đưa ra các biện pháp đối phó, tôi không thể nghĩ ra bất cứ điều gì ngoài việc đánh bại chúng thông qua sức mạnh tuyệt đối, vì vậy chúng ta hãy chuẩn bị trong khi cố gắng nghĩ ra những ý tưởng mới” - Vandalieu nói.

“Cho tôi xin lỗi. Tôi đã thất bại trong việc thuyết phục ngài ấy” - Bellmond nói.

“Không đâu Bellmond-san” - Darcia nói. “Cô đã làm rất tốt rồi!”

“Jyuuh, không có gì phải xin lỗi cả” - Người xương nói. ”Rốt cuộc, chúa tể của tôi cũng đã trở lại bình thường rồi mà”

Knochen rên rỉ đồng ý.

Khi Vandalieu nhìn mọi người cảm ơn Bellmond vì những nỗ lực của cô, cậu ấy tự hỏi liệu cậu ấy có đang suy nghĩ quá nhiều không, nhưng cậu ấy đã xem xét lại và quyết định rằng tốt nhất nên chuẩn bị trong khi không làm gì vô lý.

Chính nhờ những ảo tưởng khủng bố của Vandalieu mà các hệ thống phòng thủ của Talosheim đã được tăng lên đến mức này.

“Giờ thì, chúng ta sẽ đi luôn thôi. Mọi người, nếu bọn cướp hoặc lính của đế quốc đến và mọi người có thể ngăn chúng tấn công vào, hãy bỏ qua chúng. Lũ vampire tôn thờ ác thần cũng vậy. Nhưng mọi người phải giúp đỡ những người dân kháng chiến. Nếu họ trông như sẽ chết, xin hãy giúp đỡ họ”.

Với những lời này, Vandalieu rời trại của mình cùng với những người bạn đồng hành.

Mục tiêu đầu tiên là liên lạc với Scylla, nhưng trước tiên cậu ấy phải thu thập các linh hồn gần đó để có được thông tin. Đó là lý do tại sao họ sẽ đi dạo xung quanh khu vực trước.

“À, mình không có hy vọng gì cho việc này” - Vandalieu nói.

Trong những ngọn núi và ngọn đồi đầy thiên nhiên này, có vô số dạng sống và không khí bồn chồn với vô số linh hồn xuất hiện và biến mất. Những linh hồn này rất thuận tiện để làm Golem. Tuy nhiên, thật khó để nói rằng chúng hữu ích như một nguồn thông tin.

Linh hồn của thực vật không nhạy cảm với môi trường xung quanh và Vandalieu không muốn mong đợi nhiều từ linh hồn của côn trùng. Động vật sẽ biết một vài điều về các khu vực mà lãnh thổ của chúng bao gồm. Chim là loài có triển vọng nhất, vì chúng có đôi mắt tốt và sống trên các khu vực rộng lớn.

Nhưng linh hồn của những động vật hoang dã như vậy đã mất ký ức từ khi chúng còn sống rất nhanh, và phần lớn trong số chúng tồn tại chưa đầy một năm trước khi quay trở lại vòng luân hồi.

Do đó, những người đáng tin cậy duy nhất là linh hồn của những sinh vật thông minh như người hay quái vật. Nhưng đây chỉ đơn giản là một nơi nào đó giữa rừng rú hoang dã. Thậm chí không có bất kỳ dấu hiệu của bất kỳ trận chiến nào đã diễn ra ở đây, vì vậy không có khả năng sẽ có linh hồn của người dân ở đây.

Do đó, những linh hồn của quái vật đáng lẽ phải là thứ để tìm kiếm, nhưng

“Tôi tự hỏi liệu có con goblin nào hay không” - Vandalieu nói.

“Mặc dù chúng ta đang cố gắng tìm ra chúng, nhưng không có gì cả nhỉ?” - Công chúa Levia nói

“Thực sự không có gì ở đây cả” - Pauvina nói

Ba người họ đang đi dọc theo một con đường núi, tìm kiếm những con quái vật có thể được sử dụng làm nguồn thông tin, nhưng đây dường như là một ngọn núi yên bình hơn họ tưởng. Khồng hề có một dấu vết của một con goblin nào, mặc dù thực tế rằng goblin là loài quái vật có thể tìm thấy ở bất cứ đâu.

...Mặc dù hoàn toàn có khả năng chúng chỉ đơn giản là chạy trốn vì sợ một cô ghost titan cao hơn hai mét và một cô bé to lớn.

“Tuy nhiên, đây sẽ là một thành công tương đối nếu chúng ta chỉ đi xem lá mùa thu rơi” - Vandalieu nói.

Cây cối ở đây được ngăn cách bởi lượng không gian rộng rãi và ánh sáng mặt trời xuyên qua những chiếc lá rất đẹp. Không có lá đỏ và vài màu mùa thu, nhưng nó không phải là một cái nhìn xấu cả.

“Chúng ta đang săn gì vậy? Là quái vật Momijis [note18884] à?” - Pauvina hỏi.

Pauvina đã có một hiểu lầm trẻ con khi lần đầu tiên nghe về việc xem lá mùa thu rơi, vì vậy Vandalieu định sửa lại lời nói đó, nhưng Công chúa Levia đã trả lời trước.

“Nó là những con quái vật kiểu hươu nai” – cô ấy nói. ”Được viết trên những phiến đá, thịt nai được gọi là ‘momiji’ [note18885]. Có đúng như vậy không?”

“Đúng vậy , là hươu đó” - Vandalieu.

Đây là một thế giới khác, vì vậy sẽ không có vấn đề gì nếu xem lá mùa thu rơi có ý nghĩa khác.

Đột nhiên, Pauvina bắt đầu đánh hơi trong không khí. “Tôi có thể ngửi thấy mùi của nước” - cô ấy nói.

Khứu giác còn nhạy bén hơn của một con Orc quý tộc, Pauvina đã làm nhiều việc hơn là đám linh hồn tụ tập xung quanh.

“Có khi đi xuống chỗ nước ta có thể tìm được một số manh mối “ - Pauvina nói

Giống như Lizardmen, Scylla là một chủng tộc cần phải ở gần nguồn nước. Tất nhiên, điều đó không có nghĩa là tất cả các vùng nước sẽ có Scylla sinh sống, nhưng ít nhất họ sẽ có được một số manh mối.

“Thần sẽ ẩn mình ở gần đó” - Công chúa Levia nói.

“Cứ làm đi” - Vandalieu nói. – “Pauvina, mùi đến từ đâu vậy?”

“Hmm, nó ở đằng kia.”

Để đề phòng, Levia đã xóa bỏ sự hiện diện của cô. Vandalieu đi theo Pauvina, người đang theo mùi nước.

Sau một thời gian ngắn, họ đã đến một cái ao nhỏ.

“Có Scylla-san nào không?” - Nói Pauvina, nghe có vẻ thất vọng.

Như cô nói, không có dấu hiệu nào của Scylla tại đầm lầy nhỏ rộng khoảng mười mét này.

“Nhưng có một người từng là một Scylla” - Vandalieu nói.

Cậu ấy có thể nhìn thấy linh hồn của một Scylla.

“Không có ở đây ... không có ở đây...không có ở đây “ – Scylla đó thì thầm

Biểu cảm của cô ấy vô cùng chán nản, và cô ấy dường như đang tìm kiếm thứ gì đó bằng cả hai tay và những xúc tu của phần thân dưới. Cô ấy rõ ràng đang tìm kiếm một cách điên cuồng đến nỗi cô ấy không chú ý đến kỹ năng cãm dỗ quỷ đạo của Vandalieu. Cô ấy là những gì được gọi là Jibakurei [note18886].

Đó là linh hồn giống như ma nhất mà Vandalieu từng gặp phải.

“Cô đang tìm kiếm cái gì vậy?”

Khi Vandalieu nói chuyện với cô, linh hồn Scylla sườn ngẩng mặt lên và bị bất ngờ. Và rồi vẻ mặt cô buông lơi khi cô nhìn cậu ấy. Cái bóng của nỗi buồn hiện diện trong biểu cảm của cô đã rút đi đáng kể.

“Một chiếc nhẫn... quan trọng. Tôi ... được tặng nó ... tôi đã làm mất nó”

Quyết định cũng cho Pauvina xem, Vandalieu đã sử dụng Thực thể hóa lên linh hồn của Scylla khi cô ấy bắt đầu nc. Cô nói với cậu rằng cô ấy là một Scylla tên là Orbia, từ một gia tộc điều hành một ngôi làng gần ao này.

Scylla là một chủng tộc hoàn toàn là nữ và Orbia có mối quan hệ bí mật với một người đàn ông nào đó. Người đàn ông này là một người có vị trí quan trọng trong xã hội và mối quan hệ của họ không thể được biết đến.

“Nhưng anh ấy nói với tôi rằng anh ấy muốn cho tôi một biểu tượng của lễ đính hôn của chúng tôi và yêu cầu tôi ra đây một mình, vì vậy tôi lẻn ra khỏi làng. Và rồi, ngay tại đây, tôi đã nhận được chiếc nhẫn từ người đó, tôi rất vui và tôi … trước khi tôi biết được thì tôi bắt đầu cảm thấy mờ nhạt ...”

“Cô đã chết” - Vandalieu nói.

“Đúng rồi! Trước khi tôi biết điều đó, tôi đã biến thành một con ma, tôi không tìm thấy người đó ở đâu cả ... và chiếc nhẫn đã biến mất ... tôi không biết chuyện gì đang xảy ra”

“Thật tội nghiệp cho cô ấy, cô quên mất chuyện gì đã xảy ra khi cô chết rồi nhỉ?” Pauvina nói.

“Thật đau đớn khi cô nhận ra rằng cô đã chết trước khi nhận ra điều đó” - Công chúa Levia nói.

Ba người họ đã trải qua cái chết trước đó. Họ gật đầu đồng cảm khi nghe câu chuyện của Orbia.

“Vậy tôi sẽ giúp cô tìm kiếm chiếc nhẫn” - Vandalieu nói.

“Cậu có chắc không?! Tôi đã tìm kiếm nhiều ngày và không thể tìm thấy nó đó”

“Ừ. Tôi sẽ chia ra trước “

“Chia ra? Uwah, câu đang chia ra sao?”

Vandalieu đã sử dụng Xuất hồn để tự nhân lên và tìm kiếm khắp nơi, ngay cả trong bùn của đầm lầy.

Trong khi cậu đang làm điều này, Công chúa Levia và Pauvina đã hỏi Orbia cô đã chết như thế nào.

“Cô có kí ức gì vào lúc chết không” - Công chúa Levia.

“Không, tôi không nhớ bất cứ điều gì cả ...”

Hình ảnh của ma thường bị ảnh hưởng bởi hình ảnh của họ khi họ chết. Linh hồn của một người bị đâm vào ngực sẽ có một con dao nhô ra khỏi ngực của họ, vì vậy có thể dễ dàng nói ra nguyên nhân cái chết trong trường hợp như vậy, nhưng Orbia không có vết thương bên ngoài nào cả.

Có thể nguyên nhân cái chết không xuất hiện trên cơ thể linh hồn của cô ấy vì cô ấy không nhớ mình đã chết như thế nào.

“Tôi đã chắc chắn rằng điều đó xảy ra ngay lập tức” - Pauvina nói. “Cô có nhớ những gì đã xảy ra trước khi chết? Có lẽ có một hiện tượng lạ xảy ra.”

“A, khi cô đề cập đến nó thì gần đây, tại một số ngôi làng, đã có những sự cố, những Scylla đơn lẻ đã bị tấn công và bị giết theo những cách khủng khiếp, có thể tôi đã bị giết bởi kẻ phải chịu trách nhiệm về điều đó?! Thật là kinh khủng! Điều gì sẽ xảy ra nếu người đàn ông đó cũng gặp nguy hiểm?!” - Orbia kêu lên.

“K-không sao đâu” Pauvina trấn an cô. ”Nếu người đó ở gần đây Van sẽ chú ý ngay.”

“Đúng đó” - công chúa Levia nói. ”Tôi chắc chắn rằng người quý giá của cô vẫn an toàn.”

“Cô nói đúng” - Orbia nói, lấy lại bình tĩnh. “Điều đó không nhất thiết phải xảy ra với người đó.”

Ngay khi cô nói xong, tất cả các bản sao của Vandalieu quay trở lại cơ thể của cậu ấy.

“Thật không may, tôi không thể tìm thấy chiếc nhẫn của cô,” Vandalieu nói. “Nó có thể bị kẻ đã giết cô đánh cắp hoặc là nó ở trong tử thi của cô. Hoặc có thể nào là ‘người đó’ không?”

“Tôi hiểu rồi ... cảm ơn vì đã tìm kiếm nó” - nói Orbia. ”Vậy thì, tôi có thể từ bỏ được rồi.”

Đột nhiên, Orbia ngày càng mờ nhạt. Bây giờ cô ấy đã biết rằng chiếc nhẫn của cô ấy không phải là ở đây, phần linh hồn sót lại của cô ấy phai mờ dần và cô ấy đang cố gắng trở lại vòng luân hồi.

“Orbia-oneesan...” - Pauvina thì thầm.

“Hãy tìm hạnh phúc sau khi cô sau khi được tái sinh nhé” – công chúa Levia nói.

Hai người họ nhìn cô với vẻ mặt buồn bã.

“Cảm ơn mọi người” - Orbia nở một nụ cười với họ trước khi cô ấy biến mất -

“Ah, cho tôi xin lỗi , nhưng sẽ rất tiện nếu cô chỉ cho tôi ngôi làng Scylla ở đâu được không?”

“Nghĩ về nó, tôi vẫn chưa nói nó ở đâu nhỉ?”

Orbia đã trở lại trước khi biến mất.

“Ngoài ra, cô có muốn trở thành một Undead không?” - Vandalieu nói ”Cô có thể trả thù tên tội phạm bằng chính tay của mình.”

“Hmm, một Undead sao, thật không?” - Orbia nói. “Tôi cho rằng tôi không thực sự quan tâm đến việc trả thù, và miễn là người đó an toàn thì ah, nhưng trong khi tôi nói về điều đó, tôi có thể muốn tự mình xác nhận sự an toàn của anh ấy.”

Và thế là cô dễ dàng đồng ý ở lại với Vandalieu. Dường như cô muốn ít nhất là ở bên cạnh cậu ấy cho đến khi cô có thể chắc chắn rằng người yêu của mình an toàn.

“Tôi thấy hạnh phúc lắm, nhưng hơi mâu thuẫn” - Pauvina nói. “Mặc dù vậy, tôi biết rằng mọi thứ sẽ thành ra thế này”

“Mâu thuẫn thật” - công chúa Levia đồng ý. ”Tôi cũng nghĩ rằng mọi thứ sẽ như vậy.”

Hai người họ, cả hai đều đã bị Vandalieu ngăn việc quay trở lại vòng luân hồi, lườm cậu ấy bằng ánh mắt trách móc.

Đưa những con côn trùng Undead gửi thông điệp đến những người khác đang chờ đợi, Vandalieu và những người đồng hành cùng cậu hướng đến ngôi làng mà Orbia từng sống, theo sự dẫn dắt của cô. Ngôi làng rõ ràng là trong một đầm lầy trên núi.

***

“Eh, đứa trẻ của Vida?! Thật kinh ngạc! Chúng tôi Scylla đã tôn thờ Vida mọi lúc, nhưng không ai trong chúng tôi có được danh hiệu này !?!” - Orbia kêu lên.

“Fufun, Đúng vậy” - Pauvina nói “Van rất tuyệt vời. Còn người mà Orbia-oneechan yêu thì sao?”

“Tôi không thể nói tên anh ấy ra được” - Orbia nói. ”Nhưng anh ấy cũng rất tuyệt ~ ♪ đặc biệt là khi anh ấy vuốt tóc mái của mình sang một bên, như thế này.”

Người yêu của cô rõ ràng là một người đẹp trai với tóc mái đặc trưng.

“Cứ thể này, dường như chúng ta sẽ có thể xác định được người yêu của cô ngay lập tức,” Vandalieu thì thầm.

Nhưng khi họ đang đến gần một con sông nằm giữa họ ở làng, họ nghe thấy một tiếng thét lớn.

“Có thể là ai đó đang bị tấn công” - Vandalieu nói.

“Uwah, nhanh quá?! Nhưng tại sao cậu lại dùng tay để chạy vậy?!”

“Vì nó sẽ nhanh hơn. Pauvina và Công chúa Levia, hãy đi theo tôi.”

Không đợi câu trả lời, Vandalieu ngay lập tức bắt đầu chạy bằng cả bốn chi về hướng mà tiếng hét phát ra.

“Umm, điều đó có thể không đúng, nhưng nó có thể là ... có phải lưỡi cậu đang dài ra không?!?”

Orbia có vẻ hoang mang, nhưng Vandalieu đã sử dụng Võ kỹ Kiếm lưỡi để cắt xuyên qua những nhánh cây đang cản đường. Cậu tiếp tục chạy, quyết định rằng cậu ấy sẽ nghĩ về mọi thứ sau khi tìm thấy người đã hét lên.

Nếu họ bị kẻ dã giết chết Orbie tấn công, cậu sẽ phải dùng nhiều ma pháp, vậy nên cậu đã không sử dụng bay.

Trên thực tế, vì cậu ấy vừa đi đến một con sông gần đó, bay sẽ không nhanh hơn là bao so với việc chạy bằng bốn chi.

***

Tên: Saria

Hạng: 7

Chủng tộc: Hầu gái giáp sống

Cấp độ: 49

Kỹ năng bị động:

Ngũ quan đặc biệt

Tăng cường khả năng thể chất: Cấp 6 (LÊN CẤP!)

Kháng nguyên tố nước: Cấp 7 (LÊN CẤP!)

Kháng tấn công vật lý: Cấp 6 (LÊN CẤP!)

Tự cường hóa: Thuộc hạ: Cấp 4 (MỚI!)

Kỹ năng chủ động:

Chức nghiệp gia đình: Cấp 4 (LÊN CẤP!)

Kỹ thuật Halberd: Cấp 7 (LÊN CẤP!)

Phối hợp: Cấp 4 (LÊN CẤP!)

Bắn cung: Cấp 5 (LÊN CẤP!)

Thể linh hồn: Cấp 7 (LÊN CẤP!)

Điều khiển từ xa: Cấp 7 (LÊN CẤP!)

Giáp kỹ: Cấp 6 (LÊN CẤP!)

***

Tên: Rita

Xếp hạng: 7

Chủng tộc: Hầu gái giáp sống

Cấp độ: 51

Kỹ năng bị động:

Ngũ quan đặc biệt

Tăng cường khả năng thể chất: Cấp 7 (LÊN CẤP!)

Kháng nguyên tố lửa: Cấp 7 (LÊN CẤP!)

Kháng tấn công vật lý: Cấp 6 (LÊN CẤP!)

Tự cường hóa: Thuộc hạ: Cấp 4 (MỚI!)

Kỹ năng chủ động:

Chức nghiệp gia đình: Cấp 3 (LÊN CẤP!)

Kỹ thuật Naginata: Cấp 7 (LÊN CẤP!)

Phối hợp: Cấp 5 (LÊN CẤP!)

Bắn cung: Cấp 5 (LÊN CẤP!)

Ném: Cấp 7 (MỚI!)

Thể linh hồn: Cấp 7 (LÊN CẤP!)

Điều khiển từ xa: Cấp 7 (MỚI!)

Giáp kỹ: Cấp 7 (MỚI!)

***

Giải thích về quái vật: [Hầu gái giáp sống] [note18887]

Saria và Rita đã trở thành chủng tộc này sau khi Vandalieu thêm áo giáp dạ đồng cho họ dưới hình dạng diềm và dây buộc.

Có thể giả định rằng các điều kiện có khả năng để trở thành Hầu gái giáp sống là những thứ như sở hữu kỹ năng chức nghiệp gia đình, là một người hầu gái và là người mặc áo giáp trông giống người hầu gái.

Vì không có Undead loại Giáp sống loại 6 với kỹ năng Chức nghiệp gia đình nhận thức được rằng họ là những người hầu gái ngoài Saria và Rita, họ là những người đầu tiên thuộc chủng tộc này xuất hiện ở Lambda.

Do đó, rất có khả năng các mạo hiểm giả khi nhìn thấy họ sẽ nhầm họ với các giáp sống có hình dạng kỳ lạ hoặc giáp sống ma thuật.

Không chỉ có khả năng chiến đấu nhận được điểm thưởng, Kỹ năng Chức nghiệp gia đình cũng nhận được điểm thưởng, vì vậy họ có tiềm năng phát triển thành người giúp việc đặc biệt.

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Yondome wa Iyana Shi Zokusei Majutsushi - Truyện chữ

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Spoil    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Densuke.
Bạn có thể đọc truyện Yondome wa Iyana Shi Zokusei Majutsushi - Truyện chữ Chương 105 - Một người không cần hộ vệ được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Yondome wa Iyana Shi Zokusei Majutsushi - Truyện chữ sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH để theo dõi những bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close