Ngoài tài năng ra, Bích Phong Thương Riley chỉ là một mạo hiểm giả bình thường có thể thấy ở bất cứ đâu.
Hắn ta ban đầu là một thường dân, nhưng với việc tự tin vào kĩ năng của bản thân hắn đã trở thành một mạo hiểm giả. Mục tiêu thường thấy của hắn là kiếm tiền. Nhưng thực sự bên trong, hắn có một ước mơ, đó là trở nên giống như những anh hùng mà hắn thường nghe thuở bé.
Khi Riley trở thành một người mới, hắn đã gặp Heinz cũng đăng ký làm mạo hiểm giả. Hắn quyết định thành lập nhóm với anh ta.
Sau đó, lần lượt là một người phụ nữ Dwarf là người cầm khiên, một học giả trẻ cầm cung là một Trinh sát và một nữ Elf yêu kiều sử dụng Ma Thuật Tinh Linh. Họ được chiêu mộ vào nhóm, rồi trở thành một trong Ngũ Sắc Kiếm.
Giống như các khúc anh hùng ca được truyền, bốn thành viên còn lại trong nhóm cũng mang trong mình sức mạnh dồi dào. Chỉ sau 1 năm hành nghề, bọn họ đã sánh ngang với những mạo hiểm giả hạng D kỳ cựu.
Ở năm thứ hai, họ thăng lên mạo hiểm giả hạng C, nhỉnh hơn chút so với các mạo hiểm giả hạng trung. Vào năm thứ ba, họ cùng nhau hoàn thành một Dungeon chưa được phát hiện, có được những Vật Phẩm Ma Thuật giá trị và cả danh tiếng, Heinz - lãnh đạo nhóm, đã thăng lên cấp B. Anh đã sỡ hữu được Danh Hiệu - Rực Lam Hỏa Kiếm, bắt nguồn từ việc thanh kiếm ma thuật anh có được trong Dungeon.
Trong khoảng thời gian đó, trước khi hắn nhận ra, hắn đã mang trong mình một cảm xúc tiêu cực đối với Heinz.
Bản thân Riley cũng có tài năng, có ngoại hình đẹp trai và mạnh mẽ như Heinz. Kể cả khi Heinz có là đội trưởng đi nữa, Riley tự hỏi, vì sao hắn không hơn gì chỉ là một bàn đạp của Heinz?
Heinz là người duy nhất thăng lên hạng B trong chuyến chinh phục Dungeon đó. Riley đã giành được cho mình một cây giáo Mythril có đính viên ngọc lục bảo có thể điều khiển gió, dù vậy, hắn vẫn không có được danh hiệu nào.
Những quý tộc và thương nhân đã điên cuồng trong việc tạo lập một mối quan hệ với Heinz, một cá nhân sỡ hữu tài năng đến mức cho phép anh trở thành một mạo hiểm giả hạng B khi còn ở độ tuổi xuân xanh.
Có rất nhiều cuộc thảo luận và chiêu mộ đặc biệt xuất hiện, và nhất là việc có nhiều người phụ nữ đẹp vây quanh Heinz. Ngay cả những nhân viên tiếp tân của hội cũng nhìn anh ta với ánh mắt đưa tình.
Ngược lại, Riley chỉ được biết đến như là bạn đồng hành của Heinz. Như thể hắn ta không khác gì ngoài kẻ làm nền.
Và rồi Riley nhận ra đó không phải là hắn, mà chính Heinz mới là nhân vật chính trong những câu truyện anh hùng kia.
Đó là sự sỉ nhục lớn nhất mà hắn từng trải qua trong đời. Nhưng chỉ nhiêu đó vẫn chưa đủ để hắn rời khỏi nhóm Ngũ Sắc Kiếm. Hắn đơn giản chấp nhận đây là định mệnh, như bao mạo hiểm giả khác, rồi tiếp tục làm bạn đồng hành với Heinz.
Nhưng sự rạn nứt cuối cùng cũng xảy ra là vì một yêu cầu đặc biệt mà họ nhận được.
Yêu cầu đó là bắt giữ một Dhampir và một phù thủy Dark Elf đã sinh ra Dhampir đó. Nó là một nhiệm vụ kì lạ, nhưng họ vẫn chấp nhận và nhanh chóng hoàn thành nó.
Phù thủy đó sở hữu một cây cung và ma thuật không là gì với họ, chỉ có Dhampir kia là không tìm được.
Heinz đã hạ gục phù thủy với bao kiếm của mình và hoàn thành nhiệm vụ.
Họ đã nhận được phần thưởng và rời đi, để lại thị trấn phía sau.
Tuy nhiên, sau khi hoàn thành nhiệm vụ đó, Heinz bắt đầu trầm tư và nói những điều mà Riley không thể hiểu nổi.
Riley cảm thấy rất tồi tệ, nhưng hắn nhớ lại Heinz từng như vậy vào lần đầu trở thành mạo hiểm giả khi hạ gục một nữ Goblin mang thai. Riley buộc mình rằng Heinz vẫn sẽ tự vượt qua như vậy.
Và hắn nhận ra rằng mình đã nhầm khi Heinz từ chối tham dự một bữa tiệc sang trọng được tổ chức bởi một quý tộc cao cấp.
"Đêm nay là dạ hội Alda. Tôi muốn nghe câu chuyện về một anh hùng đã dọn sạch vùng đất phù thủy xấu xa" - Sứ giả của quý tộc ấy truyền đạt.
Nhưng rồi Heinz đã trả lời lại: "Không"
Người quý tộc cao cấp đó là một nhân vật quan trọng ở Thuẫn Quốc, và có sức ảnh hưởng đặc biệt to lớn với Guild mạo hiểm giả.
"Tại sao mày lại từ chối lời mời từ một người như thế hả? Chúng ta không thể gia nhập xã hội thượng lưu nếu ta không thể tăng hạng của chúng ta, kể cả khi nó khiến mày đau! Đã bao nhiêu lần chúng ta đã thống nhất như vậy!?" - Riley mắng chửi.
"Tao không tin được rằng cô ấy là một phù thủy" - Heinz trả lời "Tao bắt đầu nghi ngờ cái đất nước này ... liệu rằng Alda có đúng thật không?"
Ah, thật vô vọng, mình chẳng thể đi theo cái gã này được nữa rồi - Riley suy nghĩ như vậy vào giây phút mà hắn nghe lời nói đó của Heinz.
Riley là một mạo hiểm giả. Hắn thực hiện nhiệm vụ, chiến đấu với lũ quái vật và kiếm được vàng. Hắn sẽ tăng hạng, đạt được danh tiếng và cả danh dự, nghỉ hưu khi về già sau khi đã trải qua một sự nghiệp thành đạt, sống những năm cuối đời trong sung sướng thoải mái.
Riley sẽ không nói với Heinz rằng đừng có theo đuổi lý tưởng và giấc mơ của mình. Rốt cuộc, chính Riley lại muốn trở thành nhân vật chính trong các khúc sử anh hùng ca. Là lí do vì sao hắn rất quan tâm đến người khác.
Mình chẳng thực sự bận tâm đến mấy cái giấc mơ và lý tưởng anh hùng của Heinz. Nhưng vì sao mình lại phải chịu đựng điều đó như vậy chứ?
Ừ, phải rồi. Mày là thiên tài mà, và rồi tương lai mọi người sẽ ca về khúc anh hùng ca mà mày là nhân vật chính.
Ngay cả khi mày từ chối một lời mời của quý tộc, tao đoán điều đó vẫn ổn với mày thôi. Ngay cả khi mày nghi ngờ về tôn giáo và giá trị của một quốc gia, ngay cả khi mày đến Orbaume nơi mà các Dhampir được đối xử một cách bình đẳng, mày vẫn sẽ ổn với sức mạnh mà mày có, với những mối liên kết mà mày có với mọi người.
Và trên hết, mày sẽ nhanh chóng chuyển từ hạng A lên hạng S. Danh tiếng, vàng, địa vị, đàn bà sẽ không ngừng tìm kiếm mày.
Nhưng tao thì lại khác. Tao không thể đi đến một quốc gia thù địch mà quốc gia này đã gây chiến trong hàng trăm năm với cái cái luật bất thành văn vẫn được duy trì rằng các quốc gia không liên quan gì đến Guild mạo hiểm giả cả. Ngay cả khi tao vượt qua mọi khó khăn và bằng cách nào đó mà đi theo mày thì tạo vẫn sẽ chỉ được biết đến như là 'Bạn đồng hành của Heinz' mà thôi nhỉ?
Đừng đùa với tao!
Sau khi rời khỏi Ngũ Sắc Kiếm, Riley đã giao ước với một quý tộc quan trọng đã nói ở trên, Bá tước Palpapek.
Riley được thăng lên hạng B và có danh hiệu của riêng mình, hắn được biết đến là Riley - Bích Phong Thương. Tất cả là do ảnh hưởng của Bá Tước Palpapek. Tuy nhiên, Riley chẳng quan tâm. Hắn luôn có khả năng xứng đáng để được công nhận như vậy, và lý do hắn không có được những thứ đó trước đây là vì hắn vẫn nằm trong cái bóng của Heinz. Đó là những gì mà hắn luôn tin.
Tuy nhiên, Riley lại không may mắn như Heinz, hắn không có được những người bạn đồng hành đáng tin cậy.
Những người có khả năng hơn thì rất táo bạo và không nghe lời hắn. Mà những kẻ nghe lời hắn thì chỉ là lũ vô dụng.
Không còn lựa chọn nào khác, Riley buộc phải hoạt động đơn độc, tham gia các bữa tiệc để trở nên nổi tiếng hơn, nhằm để mọi người phải cầu xin làm đồng đội hắn.
Trong lúc này, hắn có gia nhập lực lượng của gã giám mục có liên quan đến việc săn phù thủy, và đồng thời giết chết Dhampir, kẻ đã bỏ trốn cùng đám Ghoul thuộc hạ của mình, kết thúc trong nỗ lực vô ích. Nhưng đó chỉ là một vấn đề nhỏ.
Tuy nhiên, bất hạnh lại ập tới Riley một lần nữa.
Thất vọng về việc không thể chiêu mộ những đồng đội như ý muốn. Riley đã nảy ra ý tưởng mua và nuôi dạy nô lệ như những mạo hiểm giả.
Hắn từng nghe về huyền thoại Bellwood, người đã ân xá cho các nô lệ, biến họ thành những đồng đội đáng tin cậy và luôn bảo vệ hắn ta trên chiến trường.
Riley đã sử dụng toàn bộ số tiền tiết kiệm từ trước đến giờ để mua nô lệ chiến đấu và bắt đầu đào tạo họ như những mạo hiểm giả. Không như những kẻ mà hắn đã gặp, những nô lệ rất ngoan ngoãn và hữu ích. Tuy nhiên những kĩ năng hời hợt của họ không đủ để theo kịp hắn, một mạo hiểm giả hạng B.
Ngay cả khi đã sở hữu kĩ năng Chủ nô và Cường hóa nô lệ, sức mạnh của họ cũng chỉ tăng lên ở mức vừa phải.
Và trong thuẫn quốc Mirg, một nước chư hầu của Amid, nô lệ cũng có quyền như con người. Nếu Riley sử dụng họ một cách táo bạo, hắn sẽ bị buộc tội lạm dụng nô lệ, và những nô lệ có thể kiếm được từ các chủng tộc của nữ thần Vida thì lại ở khu vực phía Tây của lục địa.
Và rồi Riley nảy ra ý tưởng sử dụng nô lệ tội phạm. Điều này khiến hắn bị bá tước Palpapek, chủ nhân của hắn tẩy chay, nhưng bản thân hắn lại không nhận ra điều này.
Thay vì nghĩ rằng bá tước bỏ mình, hắn nghĩ rằng hắn mới chính là kẻ đã bỏ bá tước.
"Bá tước Palpapek đúng là thằng ngu nhỉ?" Riley kêu "Rúc mình trong dinh thự như một con rùa trong khi hắn ta có thể trở lại thành nguyên soái nếu đạt được thành tích từ cuộc viễn chinh này. Ta không bận tâm gã ta có phải là một kẻ hèn nhát hay không, nhưng nếu hắn không thể khiến ta trở nên nổi tiếng hơn thì đúng là vấn đề lớn đó"
"Nhưng nhờ vậy mà Nguyên Soái Legston mới giới thiệu chúng ta với Đại Tướng Mauvid phải không?" - Messara, một nữ pháp sư có ngoại hình gợi cảm nói "Ngài rõ ràng là có tiềm năng hơn một thuộc hạ của một bá tước trong một quốc gia chư hầu, Riley-sama".
Messara từng là một bậc thầy trong Guild Ma Thuật khi còn trẻ, nhưng để giữ gìn vẻ đẹp và thanh xuân của mình, ả ta đã thực hiện những cấm thuật trong thư viện cấm. Ít nhất mười đứa trẻ đã bị bắt cóc và sát hại, ả ta là một kẻ giết người hàng loạt kì quái, với máu của nạn nhân bao phủ cả cơ thể.
"Heheh, cô hoàn toàn đúng" - Gennie, một tên trinh sát bé người từng là một mạo hiểm giả hạng C nói. "Cả quốc gia đang mong đợi đại ca sẽ kế vị của gã anh hùng đáng thương, và nếu thuận lợi anh có thể đặt tay của mình lên cây thương ma thuật cổ vật nhỉ? Như vậy thì từ hạng A có thể lên hạng S chỉ là trong nháy mắt rồi" .
Gennie là một mạo hiểm giả xuất sắc, làm việc đơn độc, nhưng bộ mặt thật của hắn lại là một kẻ chuyên giết người và cướp đi công trạng phần thưởng của những mạo hiểm gia khác, hoặc lừa bẫy những mạo hiểm giả mới vào nghề cho các con buôn nô lệ dưới lòng đất.
Flark, người cầm khiên, vẫn im lặng.
Thoạt nhìn gã có vẻ ổn hơn hai kẻ kia, tuy nhiên gã lại là một nô lệ tội phạm. Là thủ lĩnh của nhóm lính đánh thuê, hành nghề cướp trong thời bình. Và số người gã giết còn nhiều hơn hai kẻ kia.
Bất chấp những thành tích Riley có, hắn đã bị mang tiếng xấu từ việc tập hợp một nhóm nô lệ tội phạm.
Hắn ta đã đi đến kết luận rằng đây chính là lý do mà hắn không được thăng lên hạng A. Ngay khi hắn quyết địch kiếm thêm chút thành tích từ cuộc viễn chinh sắp tới, bá tước Palpapek, người có khế ước với hắn không cho phép hắn tham gia vào, và nếu hắn vẫn muốn tự mình tham gia thì ông ta sẽ không giúp.
Khi Riley tìm mọi cách để có thêm thành tích, hắn tình cờ nghe được rằng bá tước Legston, nguyên soái hiện tại đang tìm kiếm những mạo hiểm giả lành nghề để tham gia cuộc viễn chinh. Riley được chấp nhận, mọi thứ suôn sẻ đến mức đó chỉ như là trò đùa.
Hắn được thăng lên hạng A, khế ước giữa hắn và bá tước Palpapek đã bị vô hiệu hóa nên hắn không cần phải trả khoản tiền vi phạm nữa.
Và sau đó, hắn được đại tướng Mauvid thuê. Và những sinh vật đằng sau vị tướng đó là ...
"Như vậy không sao chứ? - Riley hỏi. "Ta là đệ nhị của Mikhail, thánh băng thương. Ta chính là Riley - Bích phong thương. Chủ nhân của các ngươi sẽ không nổi điên lên nếu các ngươi hợp tác với ta sao?"
Những vampire gượng cười trả lời hắn.
"Bọn ta không để tâm đâu. Chúng ta đều có cùng mục tiêu trong cuộc viễn chinh này mà."
Tận dụng tham vọng của Riley, những thuộc hạ của vampire thuần huyết Ternica đã đưa ra nghị với hắn. Chúng đã hỏi hắn rằng "Có muốn trở thành anh hùng không?"
Và Riley đã chấp nhận lời đề nghị đó.
"Ừ, chắc chắn rồi" - hắn trả lời
Riley cần vàng, nhưng hắn còn cần thành tích hơn. Đó là lí do, như một khoản thanh toán tạm ứng, hắn được phép là kẻ đầu tiên khai phá đường hầm trong dãy núi biên giới.
Và sau cuộc viễn chinh này, hắn sẽ có được danh vọng nhờ vào việc tiêu diệt Dhampir quái dị và hai vampire quý tộc đã phản bội cộng đồng vampire.
Nếu mọi thứ tốt đẹp hơn, hắn sẽ có được một bản hợp đồng với gia tộc bá tước Mauvid. Khi hắn đã nghỉ hưu, hắn sẽ có được thứ hạng đỉnh cao và một cuộc sống sung túc giàu sang trong Đế Quốc Amid.
Hắn thậm chí còn chả bận tâm nếu vương quốc của mình chịu ảnh hưởng như thế nào từ cuộc viễn chinh này.
Vampire đã thành công khi có được một đồng minh có sức ảnh hưởng đã tham gia vào cuộc viễn chinh, một kẻ làm mồi cho mục tiêu Dhampir, tất nhiên, cũng một kẻ có thể sử dụng được trong trận chiến.
"Hoặc là, ngươi có muốn sự bất tử không? " - một kẻ trong lũ vampire hỏi Riley.
Messara có một biểu hiện khao khát trên khuôn mặt, nhưng Riley lại lắc đầu và cười gượng gạo.
"Ta không cần. Một cuộc sống vinh dự khi ở trần thế thì vẫn tốt hơn" - Hắn trả lời.
Ai cần trở thành một vampire chứ? Ta không muốn phải sống cả trăm năm chỉ để đi lòng vòng phục vụ cho ai đó.
Đó là cách mà Riley nhìn nhận lũ Vampire.
"Thật đáng tiếc"
Nhìn thấy được ý nghĩ thực sự của Riley, lũ Vampire cũng nhanh chóng rút lại lời đề nghị. Chúng chỉ cần sử dụng hắn trong đợt này, không cần thiết phải dùng lâu dài.
"Đại ca, ta gần đến lối ra rồi" - Gennie nói.
Đường hầm bị phong tỏa bởi hàng trăm tảng đá phía trước, nơi Gennie đang chỉ. Nhưng mũi của gã lại chẳng bỏ qua được cái mùi không khí trong lành đến từ những khe nứt giữa các tảng đá.
Messara kiếm tra một chút phía bên kia các tảng đá bằng phép thuật, ả nhận thấy một phản ứng nhỏ.
"Có một vài undead" - ả ta nói.
"Chúng có mạnh không?" - Riley hỏi.
"Không, chúng chỉ ở hạng 2 là cùng"
"Vậy thì không vấn đề gì. Các người lùi lại đi, đến lúc cây giáo Zephyr, cây phong thương của ta tỏa sáng rồi" - Riley nâng Zephyr lên, gió tập hợp quanh hắn từ trong đường hầm và-
"Trăm Thoa Bạo Kích!" [note13121]
Hắn tung một võ kỹ cao cấp với Zephyr, một loạt đòn tấn công xoắn cực nhanh được gia cường bởi phong ma thuật có trong cây thương.
Để lại những âm thanh điếc tai, mỗi đòn tấn công xoắn của Riley dễ dàng xé nát và thổi bay những tảng đá nặng hàng chục tấn.
Flark nhảy qua cái lỗ bị phá nát, đảm bảo rằng phía bên kia an toàn.
Hắn im lặng nhìn xung quanh.
"Gì chứ, chẳng có một mống Undead nào quanh đây cả" - Riley nói.
Bên kia những tảng đá chỉ có thể nhìn thấy tàn tích của những cánh đồng và rừng, không có dấu hiệu của bất cứ thứ gì như là undead cả.
"O-oh!? Lạ nhỉ ... có khi nào chúng đã bị thổi bay đi cùng với đòn công kích lúc nãy rồi không?" - Messara đặt giả thuyết.
Các mảnh vỡ của những tảng đá mà Riley phá hủy nằm rải rác xung quanh. Mặc dù chúng là những mảnh vỡ, nhưng vẫn lớn hơn một cái đầu người trưởng thành, đủ để nghiền nát bất cứ con quái hạng hai nào nếu bị bắn trúng.
"Ta cho là như vậy . . . " - Riley thở hắt. "Vậy đây là một vùng đất chưa bị con người khai phá sao? Gió khá trong lành, ta nên mô tả nó như thế nào trong cuốn tự truyện của mình đây nhỉ? "
"Chúng tôi yêu cầu anh đừng viết gì về chúng tôi trong cái tự truyện đó cả" - một trong những vampire nói.
Khi Riley đứng đó với một nụ cười tự mãn, những vampire lướt qua hắn, chúng lấy ra một vật phẩm ma thuật trông như la bàn từ trong túi, đổ một chất lỏng màu đỏ lên và đo thứ gì đó.
"Ngài Vampire, chúng là cái gì vậy?" - Gennie hỏi.
"Đây là một thiết bị phát hiện vị trí Vampire" - một vampire trả lời. "Với thứ này, bọn ta có thể tìm ra kẻ phản bội đó nằm ở đâu "
Ngay cả vampire cũng không rõ vị trí chính xác của Dhampir và những vampire phản bội. Thế nên chúng dùng thứ này để tìm kiếm điểm đến của mình.
Nếu Bá Tước Palpapek biết được điều này, ông sẽ cười vào sự ngu ngốc trong kế hoạch của chúng và sự thực rằng chúng không điều tra về nơi ở của Dhampir. Rồi cảm thấy thất vọng vì không thể dừng kế hoạch này lại.
"Không có phản hồi từ máu của của Sercrent." - Một trong Vampire nói. "Hắn đã bị thủ tiêu rồi sao?"
"Bán kính tìm kiếm có thể từ đây đến tận vương quốc Orbaume cơ mà" - Một tên khác nói "Có vẻ hắn đã chết rồi".
"Eleanora thì sao?"
"Chờ chút, ta đang làm"
Chúng nhỏ xuống máu của Eleanora được lưu giữ trong vật phẩm ma thuật, và xem phản hồi.
"Ả ta ở đây. Phía Bắc ... khu vực gần Talosheim, theo như dữ liệu"
"Sao cơ? Vậy là Dhampir và cả lũ Ghoul cũng trong đống tàn tích đó sao?"
"Heh! Tiện thật nhỉ?" - Lắng nghe cuộc trò chuyện của lũ vampire, Riley nở một nụ cười nhẹ. "Sự thất bại của Mikhail và Thuẫn Quốc Mirg, sẽ được ta, người hùng ở thời hiện tại, bù đắp lại, ta cũng sẽ lấy lại quốc báu cổ vật! Mọi thứ đang diễn ra đúng như ta mong đợi! Nữ thần định mệnh đang mỉm cười với ta!"
***
Lấy dầu từ hạt Hoa Thất Bại, những cái cây đã trở thành Ent Bất Tử, Vandalieu đang cố làm sốt Mayonnaise.
Trứng Giga, giấm hoa quả và dầu. Cậu đã có các thành phần cần thiết. Thứ cậu không có là thiết bị để làm nhưng rồi cậu cũng làm một cái.
Một cái bát sắt và một cái máy trộn cầm tay Golem hình chữ nhật bằng sắt. Chúng rất nặng nhưng Vandalieu vẫn sử dụng được như thường nhờ vào siêu sức mạnh và chỉ số thuộc tính cao của mình.
Và rồi Vandalieu trộn các thành phần trên, cậu sử dụng lửa quỷ, ngọn lửa phép màu lam trắng để hấp thụ nhiệt, làm nguội các thành phần rồi tiếp tục trộn.
"Vadalieu, con ổn chứ?" - Darcia hỏi.
"Hmmm, vâng? Con vẫn ổn" - Vandalieu không hiểu vì sao Darcia lại lo cho cậu, nhưng cậu đoán, khuôn mặt nhợt nhạt của cậu nó rất thiếu sức sống dưới ngọn lửa lam trắng, hiển nhiên là Darcia sẽ lo lắng cho cậu rồi.
"Này, nó cũng là một loại gia vị à? Vậy con không thể tạo ra chúng với chỉ Golem như dầu hoa Thất Bại, Rong biển và Tảo bẹ sao?" Darcia hỏi.
Vandalieu đã tự động hóa quá trình sản xuất dầu Hoa Thất Bại với Golem và vật phẩm ma thuật.
"Con sẽ làm nó trong tương lai" - Cậu trả lời Darcia. "Khi tạo ra sốt mayonnaise, mẹ không đổ ập một lúc tất cả tinh dầu được. Mẹ cần làm nó thật chậm rãi như con đang làm vậy. Vậy nên kể cả khi con để đám Golem làm, thì mayonnaise không thể được tạo ra đâu"
Golem được tạo ra bởi Vandalieu đa dụng hơn so với những Golem được tạo ra bởi những giả kim thuật sư thông thường, nhưng chúng cũng không hoàn toàn đa dụng.
Golem sẽ không biết nhịp độ cần thiết khi thêm dầu làm sốt nếu Vandalieu không thiết lập cho nó.
Tuy nhiên, máy trộn cầm tay, quạt quay và Golem massage thì rất đơn giản. Cậu chỉ cần hạn chế các bộ phận chuyển động của chúng và thiết lập chúng nhanh hay chậm, mạnh hay yếu.
Dù sao đi nữa, khi đến nói việc làm thức ăn, Vandalieu cũng cần phải cung cấp cho chúng những thiết lập cụ thể.
"Mình ước mình từng thử làm sốt mayonnaise trên Trái Đất hoặc ở kiếp trước" - Vandalieu nói. Cậu có kinh nghiệm trong việc nấu ăn, nhưng chắc chắn là cậu chưa từng làm sốt mayonnaise thủ công bao giờ "Một khi mình đã tìm ra mánh khóe nào đó chắc chắn mình sẽ tự động hóa với Golem được, vậy nên chỉ cần thử một lần thôi"
Vandalieu dự định tổ chức một cuộc họp lấy mẫu thực phẩm và nghe ý kiến mọi người, nhưng xét đến phản ứng của họ với miso, nước mắm, tảo bẹ và cá bào, cậu chỉ có thể nói rằng sốt mayonnaise sẽ được hoan nghênh mà thôi.
Ghould và Undead titan có sở thích đặc biệt mãnh liệt với các thực phẩm có hương vị đậm. Tương tự với những Black Goblin, Anubis và Orcus. Cậu có cảm giác nó sẽ gây ra bệnh tăng huyết áp, nhưng vì sinh lý của họ khác với con người trên Trái Đất nên sẽ ổn cả thôi.
Vì vậy, có lẽ mọi người sẽ yêu thích sốt mayonnaise, nhưng lại có nguy cơ phải sản xuất nhiều đồ ăn vặt hơn. Không, chắc chắn nó sẽ sản xuất đại trà.
Dù thế, Vandalieu vẫn muốn ăn thức ăn có sốt mayonnaise.
Và chị gái ở sở giao dịch có nói rằng muốn mình làm thực phẩm mới, nên sẽ ổn cả thôi nhỉ?
"Thật không đó? Nếu con thấy mệt thì cứ nghỉ đi nhé, được không?" - Darcia khuyên nhủ Vandalieu.
"Dạ vâng ạ"
Và rồi chỉ còn tiếng rít hoạt động của máy trộn Golem.
"Vandalieu-sama, ngài có cần gì không?" - Eleanora xuất hiện. Vandalieu gọi cô ấy tới đây để thử vị sốt mayonnaise sau khi nó được hoàn thành. "Ngài đang . . . nghiên cứu thứ gì đó có thể gây bệnh sao?"
"Không, tôi chỉ đang làm một loại gia vị mới mà thôi" - Vandalieu trả lời.
Chắc chắn rằng đây là khung cảnh mới mẻ đối với cư dân thế giới này, nhưng có cần phải hiểu lầm hơi quá vậy không? Dù rằng Vandalieu có đang nghiên cứu về mầm bệnh thật.
Nhiều cư dân trên thế giới này không có hiểu biết cụ thể về mầm bệnh. Thực tế thì, phần lớn họ không nhận ra được những vi sinh vật nhỏ bé li ti không thể nhìn thấy bằng mắt thường đang trôi nổi trong không khí. Cùng lắm là mấy người pha chế cồn và thợ bánh mì có kiến thức về nấm mốc lên men các kiểu.
Đây là lí do vì sao Eleanora hiểu nhầm, nhưng-
"Xin thứ lỗi, tôi đã nghĩ rằng tôi được triệu tập để thử nghiệm xem nó có hoạt động trên người Vampire không ... "
Có vẻ như cô ta đến đây với ý định trở thành một đối tượng bị thí nghiệm.
"Không, tôi muốn cô thử món Mayonnaise này" - Vandalieu nói với cô.
"Tôi hiểu rồi" - Eleanora nói. "Nhưng vì sự bất cẩn khi hiểu nhầm về việc thực phẩm và bệnh dịch . . . tôi nên chịu bất kỳ hình phạt nào, vậy nên ngài cần - "
"Hình phạt đây, nếm thử cái này đi"
Một năm trôi qua kể từ khi Eleanora trở thành thuộc hạ của Vandalieu, vì một lý do gì đó, cô luôn cầu xin Vandalieu trừng phạt mình. [note13124]
Vandalieu cảm thấy mệt mỏi khi phải đối mặt với cô ấy như vậy, nhưng giờ cậu đã quá quen rồi. Cậu sẽ đối xử tốt với cô khi cô đòi hình phạt, nhưng-
"Vandalieu-sama, đây không phải là hình phạt . . . Ngài nên yêu cầu tôi hiến máu, hoặc trở thành một món đồ dùng cho ngài suốt cả ngày"
Nhưng mọi việc cứ diễn biến như vậy. Ý tưởng dùng dùi cô ấy làm gối vào lần tới đã xuất hiện trong đầu của Vandalieu.
"Ummm, Eleanora-san? Tôi nghĩ vẫn còn quá sớm cho Vandalieu để làm mấy việc như vậy" - Darcia nói
"Không, ý tôi không phải thế" - Eleanora hoảng hốt lắc đầu, có vẻ như cô ấy không phải một người có sở thích kì lạ.
Bỏ việc đó qua một bên, sốt Mayonnaise sắp hoàn thành rồi.
Không giống như giấm, trứng Giga hay dầu hoa Thất Bại được lấy từ Ent bất tử chưa từng tồn tại ở Trái Đất hay Khởi Nguyên. Có lẽ vì các thành phần khác nên tỷ lệ nó cũng khác, Vandalieu nỗ lực làm Mayonnaise vẫn còn phải cải thiện. Nhưng lần này cậu đã tạo được sản phẩm hoàn hảo.
Đầu tiên cậu múc một ít với ngón tay nếm thử, sau đó thử áp dụng nó vào món salad rau.
"Giờ thì, ăn thôi nào - " - Vandalieu khựng lại.
"Vandalieu?" - Darcia lo lắng gọi.
"Mẹ ơi, có vẻ như lũ Vampire đã kéo đến đây rồi" - Cậu ấy nói.
"Ah, có nghĩa là ... " - Darcia trông khá lo âu.
"Là phản hồi từ những undead giám sát sao?" - Eleanora ngạc nhiên "Nhưng nghĩ đến việc chúng biết ta đang ở đâu thì ... "
Vandalieu để thí nghiệm mayonnaise qua một bên.
"Giờ thì, hãy tụ tập mọi người lại và thảo luận" - Cậu ấy nói. "Tôi sẽ trình bày những gì mình biết qua những gì undead thu thập được, hãy vừa lắng nghe vừa thử món mayonnaise này"
Họ có thể đến sớm nhất là vào mùa thu hay cận đông. Muộn nhất là mùa xuân năm sau.
Nhưng chúng là lũ sâu bọ bị hấp dẫn bởi ánh sáng.
***
Tên: Riley
Chủng tộc: Con người
Tuổi: 25
Danh hiệu: Bích phong thương, sự tái xuất của vị anh hùng bi thảm
Chức nghiệp: Chủ nô
Cấp độ: 47
Lịch sử chức nghiệp: Chiến binh tập sự, Chiến binh, Người dùng thương, Người dùng thương ma thuật
Kỹ năng bị động:
Tăng cường giá trị thuộc tính khi trang bị thương (trung bình)
Nâng cao giá trị thuộc tính: Nhanh nhẹn: Cấp 5
Tăng cường giá trị thuộc tính khi trang bị áo giáp phi kim loại (trung bình)
Trực giác: Cấp 3
Phát hiện hiện diện: Cấp 2
Cường hóa nô lệ: Cấp 2
Kỹ năng chủ động:
Thương kỹ: Cấp 8
Giáp kỹ: Cấp 5
Phóng: Cấp 5
Phá bỏ: Cấp 2
Bước chân tĩnh lặng: Cấp 2
Vượt ngưỡng giới hạn - thương ma thuật: Cấp 4
Đào tạo: Cấp 1
Hăm dọa: Cấp 1