Một tuần kể từ khi Vandalieu được công nhận là vua của Talosheim, một buổi lễ đăng quang hoành tá tràng đã được tổ chức.
"Ổn không khi tôi chỉ tự tuyên bố mình sẽ trở thành vua thôi vậy?" Vandalieu tự hỏi. "Tôi sẽ chuẩn bị một bữa tiệc nếu cần"
" Mặc dù nó hơi vô nghĩa, nhưng ngài cần phải thay đổi cách nghĩ và phải ý thức được việc mình là vua có ý nghĩa như nào " Nuaza nói.
Cùng với đó, mọi người đã quyết đình rằng một buổi lễ thích hợp sẽ được tổ chức với nhiều sự chuẩn bị.
Đầu tiên là vương miện và ngai vàng, thứ mà Vandalieu làm ra từ Orichalcum, nói: " Tạo ra đống này nào ". Chúng có màu đen thẫm từ nguyên liệu của rồng golem, giá trị chúng đủ để mua vài ba tòa lâu đài.
Tarea đã rất muốn làm chúng, nhưng Vandalieu lại ưu tiên trong việc sản xuất vũ khí. Những vật phẩm hoàng gia Orichalcum này có thể sẽ sớm được sử dụng làm vật liệu cho khiên và giáp, vì vậy cậu quyết định rằng sẽ làm nhiều hơn khi nào hết chiến tranh.
Sau đó, thời gian cho lễ đăng quang được thông báo cho mọi người và việc chuẩn bị cho một bữa tiệc được thực hiện. Vandalieu cảm giác là hầu hết thời gian trong tuần mọi người đều chỉ dành cho cái này.
" Dành cho những vị vua có thể nấu ăn . . . liệu mình có nên tự gọi là vua nấu ăn không nhỉ? " Vandalieu tự hỏi.
" Bocchan, cậu sẽ làm gì nếu nó thực sự xuất hiện trên cái bảng trạng thái hả? " Saria hỏi cậu.
Trò chơi chữ Vandalieu không được đón nhận cho lắm.
Sau đấy, mọi người bắt đầu mặc trang phục (Mặc dù quần áo làm từ lông thú khiến họ giống một bộ tộc man rợ) đứng thành hàng trong hội trường được xây dựng trước lâu đài hoàng gia?
"Này này!! Tại sao tôi phải đóng vai sĩ quan quân đội đứng đằng trước vậy hả?" Borkus phàn nàn "Rõ ràng tôi là một mạo hiểm giả tự do cơ mà?"
"Boya, ta vẫn đang rèn luyện bản thân, ta không nghĩ rằng mình đủ sức để đảm nhận vị trí ma thuật sư hoàng gia đâu" - Zadiris lầm bầm.
"Bocchan! Tôi chỉ là kẻ đánh xe và chăm sóc ngựa! Được bổ nhiệm vào một vị trí cao cả là quá nhiều cho những người như tôi" - Sam hốt hoảng.
" . . . Hồi tôi chẳng phải cũng chả muốn làm vua đấy sao?" Vandalieu "Các người chẳng biết khi nào nên dừng lại cả. Đặc biệt là ông đấy Sam. Ông nghĩ sao tôi tạo ra một hội trường cho phép cả một cỗ xe ngựa đi qua vậy chứ?"
Rõ ràng có một ý nghĩa cho buổi lễ này, vì vậy Vandalieu đã không thương tiếc lấp đầy các vị trí còn trống trong các quan chức hoàng gia. Tuy nhiên, chúng lại trở thành những chỗ ngồi cao quý trong quảng trường.
"Giờ thì, lễ đăng quang sẽ được bắt đầu" - Nuaza tuyên bố.
Nuaza là người tiến hành buổi lễ. Theo thông lệ, người đứng đầu Giáo Hội Vida sẽ làm việc đó, nhưng vì thành viên hiện tại duy nhất của Giáo Hội là anh ta, một cựu linh mục, nên anh cần phải thay thế cho người đứng đầu Giáo Hội.
Nuaza cũng đã thể hiện sự không tán thành khi trở thành người lãnh đạo nhà thờ, nhưng khi Vandalieu yêu cầu anh đề cử một ứng cử viên phù hợp khác, anh đã chấp nhận số phận khi đau đớn nhận ra rằng chẳng còn ai cả.
" Để có thể vinh hiển mà nhìn được ngày này, quần thần xin được bày tỏ lòng trọng ơn đến Nữ Thần Vida, Tổ Tiên Talosheim của chúng ta" - Anh ta nói "Buổi lễ khởi mạc. Hoàng thân quốc thích là cựu vương, hoàng tử của đệ nhất công chúa Levia và Đệ Nhị công chúa Zandia, sẽ cảm thấy hoan mừng đầy kỷ hỉ. . . "
Sau đó Nuaza trình bày sơ lược về lịch sử Talosheim. Rồi Vandalieu hứa sẽ tiếp tục đoạn lịch sử đó và mang lại thịnh vượng cao hơn cho Talosheim, nhận lấy vương miện và được trao tặng danh hiệu Thái Dương Vương. Rồi lễ đăng quang sẽ kết thúc.
Lễ hội sẽ được tổ chức sau đó, nhưng -
"Tuy nhiên, từ ngày hôm nay, chúng ta đã bước sang một trang mới trên dòng lịch sử" Nuzara tiếp tục "Thiên tử, xin người hãy nhận danh hiệu Đệ Nhất Tân Hoàng Nhật Thực Vương, xin hãy tuyên thệ"
Danh hiệu ban cho Vandalieu không phải Thái Dương Vương. Xét cho trạng thái hiện tại của Talosheim, danh hiệu này sẽ không còn phù hợp.
Talosheim hiện tại sôi động vào ban đêm hơn là ban ngày. Cư dân của nó gồm những Ghoul có thể nhìn thấy mọi thứ đầy đủ chỉ với ánh trăng cũng như các chủng tộc undead và quái vật có thể nhìn được trong bóng tối, loang lổ trên những buổi chiều ấm nắng.
Ngoại lệ duy nhất là Ong Nghĩa Trang và Ent Bất Tử.
Đó là lí do vì sao Vandalieu sở hữu danh hiệu "Nhật Thực Vương". Lý do nó không phải là "Dạ vương" vì nó sẽ làm xấu đi hình ảnh của cậu. Cậu nghĩ con cháu những người titan Talosheim đã di tản trong quá khứ sẽ quay trở về một ngày nào đó. Khi đó, Vandalieu sẽ trở thành một quý tộc danh dự và đảm bảo vị trí mình trong xã hội, cậu muốn tiến hành nhiều việc khác như giao dịch thương mại.
Đó là lý do tại sao cậu quyết định trở thành Nhật Thực Vương, liên quan đến sự khuất trái, thứ gì đó không phải ánh sáng hay bóng tối.
"Ta là vua của Talosheim" - Vandalieu tuyên bố.
"Well, thực tế thì mình sẽ sớm bị đá khỏi cái chức vị này thôi" - Cậu nghĩ trong khi nói những dòng được ghi sẵn và nhận vương miễn Orichalcum.
Nuaza: "Đức vua Vandalieu, ngài đã lên ngôi hoàng đế vào chính ngày hôm nay" - Nuaza dừng lại. Vào khoảng khắc ấy, một tiếng reo vang vỡ òa vang lên từ mọi người.
UOOOOOOOOOH! UOOOOOOOH!
"ĐỨC VUA! ĐỨC VUA! ĐỨC VUA!"
Nắm đấm và vũ khí được nâng cao tại quảng trường với những Undead và Ghoul hét lên trong niềm vui, ca ngợi Vandalieu.
Chimera Xương, Pteranodon Xác Sống và Ong Nghĩa Trang bay lượn trong không trung thay cho những con chim bồ câu có thể được nhìn thấy trên Trái Đất.
Mọi người đều được thông báo rằng buổi lễ đăng quang này đang được tiến hành với mục đích đánh bại quân đội viễn chinh Thuẫn Quốc Mirg. Chúng đã bị đánh bại một lần, và chúng đang quay trở lại. Dù thế nhưng, chỉ có không khí chiến đấu của họ càng sôi sục hơn mà thôi.
Ngay cả sau khi đã trở thành Undead, các titan vẫn giữ quan niệm rằng tội lỗi người cha gây nên không liên quan gì đến con cháu họ cả.
Nhưng tất nhiên, không có nghĩa là họ sẽ bỏ qua cho bất cứ hành động nào của thế hệ hiện tại. Nếu chúng muốn tiêu diệt Talosheim, chúng sẽ phải trả giá.
Darcia khóc: "Vandalieu bé nhỏ ... bé nhỏ của mẹ, chỉ với tuổi này, con đã trở nên thật tuyệt vời "
Vandalieu vui mừng vì Darcia đã rơi những giọt nước mắt hạnh phúc, nhưng nghĩ đến việc cậu ấy còn nhỏ là không cần thiết lắm.
"Đây là nơi khởi nguồn của huyền thoại về Van-sama trở thành vua nhỉ? " Tarea nói.
Tarea à, cái truyền thuyết đó sẽ không xuất hiện đâu - Vandalieu nghĩ.
Giờ thì, hôm nay sẽ kết thúc với bữa tiệc ăn mừng thôi. Đối với việc giải thích các chính sách chống lại quân đội viễn chinh và những gì ta sẽ làm cho đến khi chúng đến, hãy để hôm sau.
Có vẻ như Vandalieu đã xử lý nó dễ dàng, nhưng hiện tại đã kết thúc mùa hè. Kẻ thù sẽ tiến công vào mùa xuân.
Ngoài ra, còn có sự giám sát do Undead và Golem đảm nhiệm trong khu vực mà quân đội chinh phạt sẽ băng qua.
Khi nào quân đội tiếp cận, Vandalieu sẽ biết ngay. Dù là chỉ lượng nhỏ trinh sát được tách ra khỏi quân đôi, cậu vẫn biết được. Các bức tường trong thành phố về cơ bản vẫn hoạt động như Golem quan sát, ngay cả khi chúng vượt qua các bức tường, thành phố vẫn chứa đầy Golem.
Những con Ong Nghĩa Trang bay trong không trung còn khiến mạng lưới giám sát của Vandalieu cũng trở nên rộng hơn.
"Mhmm, mọi thứ đều hoàn hảo"
.
.
.
[ Bạn đã nhận được danh hiệu Nhật Thực Vương ]
.
.
.
" ... Mình đoán là không còn lựa chọn nào khác. "
Vandalieu nghĩ rằng có thể nó sẽ không trở thành một danh hiệu. Vì Thiên tử chưa bao giờ là danh hiệu, nhưng cái này thì lại khác.
Dù sao thì mình cũng đã có danh hiệu Vua Ghoul. Giờ thì mình lại có hai danh hiệu vua, chắc vẫn ổn.
Khi cậu nghĩ vậy và nhìn mọi người, một thứ gì đó đột ngột xuất hiện.
Ah, chúng ta có một hoặc hai điểm chung. Mình không biết có thể sử dụng hay không nhưng nó cũng đáng để thử nghiệm
Nhưng vẫn chưa thích hợp để thử nghiệm lúc này - nên Vandalieu dành cả ngày với mọi người, thưởng thức bữa tiệc với các món ăn Nhật, Bít Tết Khủng Long và Thạch Trái Cây làm từ trái Kobol trộn với mật ong.
.
.
.
Bormack Gordan vận trang phục linh mục của mình mà không thêm áo giáp, lắng nghe ý kiến của Đạo Binh mà ông lãnh đạo. Ngoại hình toát lên vẻ già làng tốt bụng. Không chỉ Vandalieu mà bất cứ ai nhìn thấy ông chiến đấu đều nghi ngờ về quan sát của họ.
" Vậy, các cô cậu đều nghĩ rằng chúng ta không nên tham gia cuộc thám hiểm của Thuẫn Quốc Mirg phải không? " Gorden hỏi cấp dưới mình.
" Vâng thưa Thượng Tế. Không quan trọng bao lần tôi nghĩ về điều đó như nào đi nữa, tôi tin rằng chúng ta nên sử dụng sức mạnh cho những điều khác " Một thanh niên nói, vẫn chưa đủ tuổi để trở thành Đạo Binh. Cậu trong căng thẳng, nhưng giọng nói rất thanh.
" Những Đạo Binh chúng ta không phải chiến binh hay mạo hiểm giả. Chúng ta không bị chi phối bởi quốc gia nào "
" Chúng ta không ngần ngại chiến đấu chống lại quái vật. Nhưng liệu có ý nghĩa gì trong việc tham gia chuyến thám hiểm không? "
Các Đạo Binh có nguồn gốc là linh mục các nhà thờ ở vùng sâu vùng xa, được tran bị cho mục đích săn lùng những con thú hoang nguy hiểm, trước khi cả Quỷ Vương tạo ra quái vật trong thế giới này.
Trong thời đại hiện nay, họ là những giáo sĩ nắm quyền lực quân sự để bảo vệ Giáo Hội và Tín Đồ, để truyền bá giáo lý của họ cho những người sống ở vùng xa xôi.
Đối với những Đạo Binh như vậy, cuộc thám hiểm vào mùa xuân năm tới không phải là điều họ sẽ phấn khích.
Họ là những người có học thức. Rõ ràng họ nhận ra có động cơ chính trị đằng sau cuộc thám hiểm, như của Talosheim hai trăm năm trước.
Và không có ai cần phải bảo vệ ngoài rìa Dãy Núi Biên giới.
Hai sự thật này khiến họ tránh tham gia cho cuộc thám hiểm.
" Ta luôn tin rằng Alda, vị thần của luật lệ và số mệnh, đã giáo huấn rằng ta cần chiến đấu lại quái vật " một đạo binh nói " Đặc biệt đối với các đạo binh, nhiệm vụ của ta là như vậy. Ta hiểu rằng luôn có ý nghĩa đằng sau việc chiến đấu bên cạnh đội quân viễn chinh ở Rìa Dãy Núi Biên giới, nơi quái vật lộng hành và tàn dư của Vida đang ẩn náu. Chúng ta không nên lúc nào cũng chỉ ưu tiên bảo vệ những người gặp phải đe dọa quái vật chứ? "
Các Đạo Binh cho rằng bảo vệ những ngôi làng xa xôi khỏi quái vật và Vampire, cũng như những kẻ bị lôi kéo, hơn là chiến đấu ở những vùng đất nguy hiểm chưa được khám phá.
Nó cũng có thể được coi là ý kiến bảo thủ muốn chọn ý thức và nghĩa vụ, tuân thủ những học huấn.
" Chắc rồi, những gì anh nói là hợp lý "
Dù sao đi nữa, Gordan cũng là một cá nhân sẽ chọn những tư tưởng cổ hữu hơn là sự nổi tiếng và lợi íc. Nếu không, ông đã không từ chối yêu cầu trở thành hồng y, ông cũng sẽ không tiếp tục chiến đấu tiên phong như một Đạo Binh ở cái tuổi này.
" Thưa Thượng Tế, chúng tôi không có phản đối việc tiêu diệt Dhampir như ngài mong- "
" Không, không phải vậy. Không quan trọng gì hơn cái lợi ích cá nhân của tôi. Không cần phải nhắc lại "
Trong suốt quãng đời của mình, Gordan chưa bao giờ để xổng mục tiêu. Không quan trọng vampire hay Lamias xảo quyệt mức nào, ông ta vẫn tìm ra và tiêu diệt chúng. Ông đã đưa vô số Dhampir cũng như cha mẹ chúng quay về với cát bụi. Chỉ duy một ngoại lệ.
Ngoại lệ đó là một Dhampir có tên Vandalieu, dù cho người mẹ phù thủy đã bị thiêu rụi và thanh tẩy, nó vẫn sống sót kể cả là đứa trẻ sáu tháng, có được một nghề loại Tâm Linh và trở thành thủ lĩnh hàng trăm Ghoul khi chưa đầy ba tuổi. Đặc biệt của đặc biệt.
Vandalieu đã sử dụng một số cách kì lạ để dẫn dắt Ghoul băng qua dãy núi và trốn thoát. Gordan nuối tiếc vì ông ta đã không thể ngăn lại được.
' Sự thật rằng nếu nó đã sử dụng một cách nào đó để vượt qua dãy núi thì chắc chắn nó sẽ lại quay về để tấn công chúng ta '
Các khu vực phía tây lục địa Bahn Gaia, bên kia dãy núi Boundary. Nơi đó bị ảnh hưởng bởi các chủng tộc Vida, và cả những vampire Thuần huyết, những kẻ sở hữu siêu sức mạnh sống tại đó.
'Hàng trăm Ghoul có thể là một mối đe dọa qui mô thị trấn, nhưng nếu Dhampir đấy bị bỏ qua, thì cả một quốc gia . . . không, là cả lục địa sẽ bị mất đi thế cân bằng '
Nếu Dhampir ấy có được nhiều thuộc hạ hơn, nó có thể tập hợp một đội quân quái vật để vượt qua dãy núi biên giới mà chúng ta không thể, các khu vực cả phía đông và tây dãy núi còn bị phá hủy.
Đó là lí do tại sao khi Gordan được hỏi muốn tham gia vào cuộc thám hiểm dãy núi biên giới không khi đường hầm được phát hiện, trái tim ông đã đập liên hồi không như tuổi của bản thân. Ông ta không nghi ngờ gì rằng đây là một cơ hội do chính Alda trao cho.
Tuy nhiên, mục tiêu của cuộc thám hiểm là lấy lại kho báu quốc gia đã mất trong trận hai trăm năm trước, rồi thanh tẩy cả Talosheim.
Đó là điều tự nhiên, chỉ có Gordan, người coi Vandalieu là một mối đe dọa. Thông tin chi tiết sẽ không được truyền cho các cao tầng Mirg và Amid ngoại trừ Palpapek, cựu nguyên soái.
Khi Gordan nghĩ lại một cách bình tĩnh, ngay cả khi vượt qua dãy núi biên giới, các khu vực nam lục địa vẫn rất rộng lớn. Có rất ít hy vọng để tìm thấy Vandalieu ở một nơi như vậy.
Các duy nhất để tìm ra cậu chỉ khi cậu đã sẵn sàng ngồi đợi sẵn đội quân viễn chinh tới.
' Đó là một Dhampir xảo quyệt và thận trọng. Nó sẽ chạy không do dự nếu nó tin rằng không thể thắng. Ngược lại nếu ta chạm trán với nó, sẽ chỉ khi nó đã nắm chắc phần thắng '
Theo như những gì Gordan nghĩ, Vandalieu sẽ không xuất hiện ngay cả khi Gordan gia nhập quân viễn chinh.
Chỉ mới hai năm trôi qua mà thôi, việc Vandalieu có thể tập hợp đủ sức mạnh chiến đấu trước hàng ngàn binh lính tinh nhuệ vẫn là bất khả thi. Nếu cậu ta tự rào mình trong một thành phố kiên cố ởTalosheim, có thể có một cơ may, nhưng những lỗ hổng lớn đã được tạo ra trong bức tường ở cuộc chiến hai trăm năm trước. Chúng sẽ bị sụp đổ.
Đó là lý do tại sao việc tham gia vào cuộc viễn chinh này là vô nghĩa.
"Thôi thôi, ta hiểu rồi, ổn thôi. Ta sẽ đi và rút lại đề nghị tham gia cuộc viễn chinh giờ đây" - Gordan quyết định.
Nhưng vào buổi tối hôm đó, khi ông cầu nguyện sáng tối với Alda, ông nhận được một lời sấm truyền như những lần trước đó.
'Ma Thần Vương một lần nữa đã xuất hiện. Nó phải được tìm thấy, nó cần bị tiêu diệt'
"Đây là . . . Lạy thánh Alda trên cao! Ngài đang bảo con vượt dãy núi và tiêu diệt Dhampir đấy ư? "
Gordan cho rằng đó là kế hoạch của Alda rằng mình đã nhận được một lời sấm truyền vào đêm trước khi rút lại lời đề nghị.
Trong tâm trí mình, ông ta đã liên kết cái bóng của Quỷ Vương với Vandalieu.
Sự suy luận này rất vội và thiếu logic, dù chẳng có một chữ trong Vandalieu được đề cập. Nhưng không ai, kể cả Alda, người gửi lời sấm truyền, sẽ tưởng tượng được suy luận này đã chính xác.
.
.
.
.
Vandalieu đã thành công trong việc tạo ra một loại dịch bệnh có thể sử dụng trong chiến tranh!
"Nó có thể truyền qua không khí, chất nhầy hay máu, nó có tác dụng chỉ sau 5 giây. Các triệu chứng ồm buồn nôn dữ dội, đau đầu, chóng mặt, sốt, đau dạ dày hay khớp, mất chỉ vài này để giết mục tiêu, nó sẽ tiêu diệt ít hơn mười phần trăm người bị nhiễm bệnh. Mình cho rằng nó sẽ hiệu quả" - Vandalieu kết luận.
Vandalieu gật đầu, nhìn con Tyrannosaurus hai đầu đang nằm trên mặt đất với cái lưỡi thè ra, nhễ nhãi nước bọt, dịch dạ dày và chất nhầy từ mũi.
"... Bocchan, nó còn hơn cả một căn bệnh nan y ý" - Rita nói.
" Nếu mấy cái bệnh này lan sang Thuẫn Quốc hay Đế quốc, đảm bảo nó sẽ bị làm cho điêu đứng luôn" Saria nói.
"Hai người nói đúng" Vandalieu đồng ý "Nhưng chúng có các sinh tính ma thuật sư và cả linh mục của Alda nữa"
"Điều trị bệnh bằng ma thuật rất khó, có các phép thuật đặc hữu dành riêng từng bệnh, nó sẽ không hoạt động tốt như vậy đâu" - Sam kể.
"Có những người có kỹ năng Kháng Bệnh, kháng Độc cung cấp khả năng loại trừ bệnh tật, nhưng rất hiếm"
Theo Sam và Kachia, Đế Quốc Amid hay Thuẫn Quốc Mirg đều có kế hoạch đối phó với bệnh dịch cực kỳ tinh vi.
Họ biết ngâm những phần bị bệnh trong rượu hay nước nóng, nhưng không có thuộc kháng sinh trên thế giới này. Độc dược, phép thuật chữa bệnh hay kỹ năng kháng có ở họ, nhưng khi gặp bệnh tật nó là không hoàn hảo đến vậy.
Mặc dù có dược thảo để điều trị bệnh, nhưng chúng rất tốn kém và không có tác dụng chống lại tất cả bệnh. Nó chỉ phổ biến hơn thuốc giải độc trung hòa các độc tố được tích lũy để giảm thiểu triệu chứng.
Sự phát triển các phép chữa bệnh rất chậm và chúng không tiến bộ lắm. Ngay cả khi cảm lạnh được chữa khỏi bằng cách tăng thêm Sinh Lực, nhưng khi điều tri ung thư thì lại khiến tế bào ung thư phát triển hơn và khiến nạn nhân đột tử tại chỗ.
Điều trị bệnh bằng ma thuật sẽ không thể nếu không có kiến thức về giải phẫu hay sinh học, cách cơ thể hoạt động và tác nhân gây bệnh ảnh hưởng đến vật chủ, đổi mới công nghệ chữa bệnh.
Đối với kỹ năng kháng, rất ít mạo hiểm giả hay binh sĩ sở hữu các kỹ năng kháng bệnh. Hầu hết các quái vật sở hữu khả năng kháng độc hơn là bệnh tật, và sát thủ với lính đánh thuê sử dụng chất độc hơn là dịch bệnh. Đó là lý do tại sao Kháng Độc phổ biến mà Kháng Bệnh lại rất hiếm.
Những người đau bệnh đến mức có kỹ năng kháng sẽ không nghĩ tới việc trở thành mạo hiểm giả.
"Mình đã tạo một thứ gì đó khá là nguy hiểm à? Nhưng mình cũng để các triệu chứng sẽ dừng lại sau nửa ngày, nên chắc là ổn thôi"
Ngay cả khi căn bệnh được lan rộng, sẽ không có thương vong nào kể từ khi nó ngưng hoạt động sau nửa ngày, và với mật độ dân số thì nó sẽ chỉ ở mức một ngôi làng hay thị trấn. Nếu có gì bất ngờ, Vandalieu đơn giản là dùng Khử Trùng diện rộng mà thôi "
Nó là lời biện minh của Vandalieu khi tạo căn bệnh, với mấy lời an ủi từ Rita và Saria.
"Bocchan? Chúng ta không thể kết thúc nó ngay sao?" - Rita
Saria gật đầu - "Hoặc chúng ta sẽ chờ khoảng nửa ngày sao?"
" Không, chúng ta nên hoàn thành nó luôn. Cứ tiếp tục " Vandalieu.
" Được thôi! " Hai chị em đồng thanh.
Cặp mông trắng nõn của họ lắc lư khi đến gần Tyrannosaurus hai đầu, và từng thanh đoản kiếm và kích vung xuống cả hai cổ của nó.
Theo Vandalieu, cặp mông trắng đến từ việc Linh Thể của Rita và Saria đã tăng cấp, cho phép họ thực thể hóa vẻ ngoài không khác gì người sống.
Giống với Vandalieu, làn da họ trắng như thể họ đã bôi sáp nến dày cộm lên, làm mất đi màu sức sống, nhưng nó chưa bao giờ là vấn đề.
Saria, người lớn tuổi hơn, có vẻ ngoài dè dặt với mái tóc xõa xuống đến thắt lưng. Trong khi ngoại hình Rita là một cô gái xinh đẹp, năng động với mái tóc được búi hai bên.
Và cả hai đều có hình dáng phù hợp với bộ áo giáp của họ.
Linh thể của họ trước đây có dạng như người que hay mặc đồ bó toàn thân, khiến không thể phân biệt được là nam hay nữ, nhưng giờ phần giáp ngực có phồng lên mà không có khoảng trống nào, vòng eo được thu hẹp với bộ mông tròn mẩy. Bởi vì một bộ giáp chân cao thấp không đều nên một nửa bề mặt bị lộ ra bên ngoài.
Quả là khêu gợi - Vandalieu nghĩ. Cơ thể cậu vẫn chỉ là một đứa trẻ nên cậu chưa có ý thức về mấy cái này, nhưng nếu sau hai ba năm nữa cũng chẳng gì lạ khi cậu yêu sớm. Cậu quyết định sẽ cho họ bận áo choàng trước lúc đó.
Tình cờ, khi hai người lần đầu tiên có được hình dạng này, họ đã réo rắc ầm ĩ.
" Nhìn nè Bocchan !" Rita thốt lên. " Không có bất kỳ khoảng trống nào dù là milimet! Nó lấp đầy toàn bộ! Vòng eo được co lại! Thật là vui khi khoe với mọi người rằng bản thân rất đẹp và gợi cảm mỗi ngày trước đây! "
" Uwah! Thực là quý giá Bocchan! " Saria đã khóc " Mayonnaise, miso và mọi thứ! Orc shougayaki, khủng long rán, cá mập bay trong miso và tôi không thể ăn dù với Sasimi, với cá và wasabi "
Rita tự hào về linh thể của mình, trong khi Saria mải mê ăn tất cả các loại thực phẩm khác nhau mà cô không thể ăn cho đến nay, từng cái một.
Mình đã khiến họ chịu đừng nhiều, lần tới làm Giáp Sống, mình nên cho họ học Linh Thể ngay - Vandalieu đã nghĩ khi hai bọn họ điều khiển cậu vào hôm đó . . . không phải linh hồn mà là thể xác.
Linh Thể là kỹ năng cho phép Undead và các sinh vật khác không chỉ cụ thể hóa mà còn cho phép thể hiện các bộ phận cơ thể thay cho cơ bắp và xương. Vậy nên, sức mạnh của Saria và Rita đã tăng lên nhanh chóng.
Tình cờ, như được mong đợi với áo giáp chân cao và bikini, không có điểm dừng với những câu hỏi rằng liệu họ có được bảo vệ toàn thân không.
Cho dù giống con người đến mức nào đi nữa thì bản chất linh hồn vẫn vậy. Ngay cả khi đầu bị nghiền nát, ngực hay dạ dày bị xuyên thủng, họ cũng không có thịt với máu với xương để lưu thông, chứ đừng nói đến nội tạng. Họ sẽ cảm thấy đau đớn nhưng cơ thể linh hồn của họ chỉ đơn giản là các phần được tạo ra từ cốt lõi linh hồn.
Nếu nguy hiểm, họ sẽ thu hồi linh thể và trở lại làm bộ giáp rỗng.
"Bocchan, xin cậu hãy cười lên sự dại dột này" - Sam đột ngột nói với thái độ không vui. "Bây giờ tôi đã hiểu vì sao ngài lại hỏi tôi rằng liệu có ổn khi đặt hai đứa con gái của tôi vào những bộ giáp hay không"
Trước mặt Sam là hai cô con gái, mang đồ không khác gì vá hai mảnh lên người, lộ da hở thịt như quyến rũ đàn ông.
Ngạc nhiên thay, vì lí do nào đó, không có Ghoul đực nào bén mảng tới họ. Có lẽ vì họ là vệ sĩ riêng của Vandalieu.
"Tôi không nghĩ rằng nó sẽ tệ đến mức này" - Vandalieu nói "Có nhiều cách để giải quyết vấn đề, nhưng tạo thêm quần áo cho họ hoặc cho họ mặc áo choàng"
Nhưng thay đổi hình dáng áo giáp là không thể. Sau cùng thì chúng đã là cơ thể của bọn họ.
"Này, nó sẽ tốt hơn nếu tôi bận đồ như vậy không?"
"Kachia, làm ơn tém tém lại" Vandalieu trả lời cùng một câu hỏi như vậy với Eleanora vào ngày kia. Nếu trang phục họ như của chị em Giáp Sống, thì cơ thể họ sẽ không được bảo vệ đầy đủ. Kachia thì không có khả năng hồi phục như Eleanora.
Trước đó, nếu cậu khiến tất cả phụ nữ mặc quần áo hở hang, có thể cậu sẽ có các danh hiệu như Vua Porn hay Sắc Dục Vương cùng với Vua Ghoul và Nhật Thực Vương. Đây sẽ là những danh hiệu gây sụp đổ nhân sinh quan của cậu nếu nó xuất hiện trên status.
" Giờ thì bắt đầu đi tiếp thôi. Tôi muốn lên cấp trước khi mùa xuân tới " Vandalieu nói.
" Được thôi " Rita nói.
" Bocchan, tôi cũng muốn tăng cấp lên một chút " Sam nói.
" Ah! Lên cấp rồi nè! " Kachia rên lên " Cuối cùng cũng lên 100! Có thể thay đổi được chức nghiệp rồi ~!"