“Vừa rồi ... chuyện gì đã xảy ra với ta vậy?” – Gordan trở nên hoang mang
Mắt hắn không thể nhìn thấy gì, tai cũng không nghe thấy gì, cơ thể hắn thì lạnh lẽo. Hắn không biết chuyện gì đang xảy ra cả.
“Ta có ... một nhiệm vụ quan trọng ... Phải rồi, ta nhận được một nhiệm vụ quan trọng từ vị thần của mình...”
“Đúng vậy, Gordan, thuộc hạ của ta” – một giọng nói đột ngột vang lên. Có thiên tính ẩn chứa trong giọng nói đó, Gordan nhận ra ngay rằng đây là giọng nói của một vị thần.
“?! Ngài là ... !”
“Tuy nhiên, ngươi đã không thể hoàn thành được nhiệm vụ của mình”
Những lời tiếp theo gần như khiến Gordan vỡ vụn. Hắn ta đã không thể hoàn thành nhiệm vụ mà một vị thần vĩ đại đã trao cho hắn. Nỗi thất vọng và hối hận đã gây ra nỗi đau trong lòng hắn.
“Nhưng ta sẽ cho ngươi thêm một cơ hội nữa để chiến đấu, Gordan” – giọng nói vang lên.
“Cái gì?! Là thật sao?!”
“Phải, dĩ nhiên rồi. Và nếu ngươi làm được điều ma ta mong đợi, ta sẽ xóa bỏ tội lỗi ‘dịp này’ của ngươi”
“Chắc chắn rồi, thưa chúa tể của tôi! Tôi, Bormack Gordan, người mang theo ý chí của thần, sẽ chiến đấu đến hơi thở cuối cùng!” – Ngay khi Gordan thốt ra lời thề này, màu sắc trở lại với thế giới của hắn ta.
Hắn ta không còn cảm thấy ấm áp, nhưng hắn cảm thấy cơ thể mình đang trong tình trạng còn tốt hơn trước.
“Linh mục cấp cao! Ngài ổn chứ?!”
“Ngài ấy đã mở mắt! Nhanh mang những lọ thuốc lại đây!”
Đồng thời, Gordan có thể nhìn thấy kẻ thù của vị thần của mình đang vây quanh hắn ta.
“Tránh xa ta ra, đồ bẩn thỉu!” – hắn hét lên, tấn công những kẻ thù gần đó bằng nắm đấm và đứng dậy trên đôi chân của mình.
“Linh mục cấp cao, ngài đang - ?!”
“Ngươi còn hỏi cái gì thế?! Dĩ nhiên là ta đang giết tên khốn nhà ngươi rồi!”
Nhân tiện, cây chùy chiến của Gordan cũng đang nằm gần đó. Hắn đang dùng chân để đá nó lên tay và hạ gục những kẻ thù ngu ngốc khác. Những chiến binh linh mục phát ra những tiếng hét như tiếng gà khàn khi đòn đánh xuyên qua lớp giáp, khiến phổi hắn bị nghiền nát và bị đánh bay đi.
“Linh mục cấp cao! Là tôi, Arjen đây!” – một chiến binh linh mục khác khẩn khoản.
“Oh, ta hiểu! Giờ thì chết đi, kẻ thù của thần!” - Lần lượt từng người, Gordan đánh đập và tàn sát các chiến binh linh mục mà hắn ta đã dạy và hướng dẫn khi còn sống. “Fuhahahaha! Thưa thần linh! Xin hãy chứng kiến điều này!”
Dưới bàn tay của Gordan, kẻ giờ là một linh mục Zombie, đội quân viễn chinh cuối cùng cũng đã bị tiêu diệt.
Hắn ta kết liễu những kẻ đang cố chạy trốn và những người đang nằm dưới đất, không ai còn sống xót.
***
『Các kỹ năng Siêu sức mạnh, Hút máu, Thể linh hồn, Điều khiển từ xa, Tư duy song song, Tăng tốc suy nghĩ, Võ thuật, Vượt ngưỡng giới hạn, Đa niệm, Vô niệm, Phá vỡ linh hồn và Hấp dẫn tử tính đã tăng cấp!』
『Bạn đã nhận được kỹ năng Chỉ huy!』
『Bạn đã đạt đếm cấp độ 100!』
***
Vandalieu hài lòng với chiến thắng áp đảo này.
Không có yếu tố nào có thể khiến họ thua cuộc, vì vậy đây là kết quả rõ ràng.
Vandalieu đã hành động ngay sau khi Eleanora sang bên phe mình. Cậu ấy đã thu thập tất cả những con át chủ bài phù hợp và chuẩn bị mọi thứ.
Cậu ấy đã dự đoán rằng sẽ có một đường hầm mà kẻ thù sẽ sử dụng và tìm thấy nó trước để thiết lập một mạng lưới giám sát.
Cậu ấy đã xây những bức tường với Golem, chuẩn bị nỏ và xây dựng những máy bắn đá.
Cậu ấy còn phát triển một căn bệnh chỉ lây nhiễm cho đội quân viễn chinh. Cậu đã phân tách con rồng golem, tạo ra vũ khí và áo giáp với Orichalcum và phân phát chúng cho các đồng minh của mình.Cậu cũng đã sửa chữa những chiếc gương thủy ngân bị phá hủy và biến chúng thành Golem, để sử dụng như một biện pháp chống lại lũ vampire.
Và mọi người đã nỗ lực để tăng sức mạnh cá nhân của họ. Người yếu nhất trong số đó cũng đã là hạng 4, và thậm chí cậu còn có các kỹ năng Cường hóa đồng minh và Cường hóa thuộc hạ. Sức mạnh chiến đấu thực tế của họ đã tương đương với hạng 5.
Ngược lại, đã có rất nhiều yếu tố khiến quân đội viễn chinh bị thua.
Thành trì của chúng sẽ ở trong tình trạng bị chia rẽ nếu có bất cứ điều gì xảy ra giữa Đế quốc và thuẫn quốc Mirg, và chỉ huy tối cao là một kẻ phản bội có ý chí yếu đuối đứng về phía lũ vampire. Chỉ huy thứ hai cũng không đủ khả năng để tạo ra phép màu.
Quan trọng nhất, chúng đã bỏ qua việc thu thập thông tin về trang thái của Talosheim.
Đội quân viễn chinh được tạo thành từ những người lính ưu tú, những kẻ có khả năng đánh bại những quái vật hạng 3, nhưng đích đến của chúng lại là nơi mà không có kẻ thù nào yếu hơn hạng 5.
Kết quả là dù cho lực lượng của Vandalieu đã gặp những chấn thương kéo dài, nhưng họ lại giành được chiến thắng đáng kinh ngạc mà không có bất kỳ thương vong nào.
Pauvina và những người khác đã ẩn nấp trong lâu đài hoàng gia mà Vandalieu đã biến hoàn toàn thành Golem, và cậu ấy đã chắc chắn rằng họ an toàn.
“Giờ thì, hãy đối phó với hậu quả chiến tranh nào” – Vandalieu nói. Cậu ấy đã phục hồi sau sự mệt mỏi bằng cách uống máu của Gordan, và giờ cậu đã biến toàn bộ xác chết của đội quân viễn chinh thành zombie, từng người một.
Chúng có số lượng khoảng năm nghìn. Lý do số lượng zombie ít hơn số lượng binh sĩ ban đầu là vì có một số xác chết đã bị mất đi hình dạng ban đầu hay chân tay chúng đã bị nghiền nát, khiến chúng trở nên vô dụng.
Vandalieu có thể sửa chữa ngay cả những xác chết đó bằng Chữa trị xác chết hoặc sử dụng kỹ năng phẫu thuật của mình để ghép nhiều xác sống lại với nhau, nhưng cậu ấy không có ý định giành nhiều thời gian và công sức để tạo ta nhiều con tốt thí hơn nữa.
Năm nghìn là đủ rồi. Cậu ấy sẽ sử dụng một nghìn tên khác để làm kinh nghiệm cho undead, thức ăn cho ong nghĩa trang và phân bón cho mấy cây Ent Bất tử, và dùng xương của chúng để thêm cho Knochen. Đối với linh hồn của chúng, cậu biến chúng thành giáp xác sống hoặc vài thứ khác.
Trong khi bận rộn với việc này, Vandalieu đã thu thập thông tin từ các linh hồn. Quan trọng nhất là Isla, kẻ từng là phụ tá thân cận của một vampire thuần huyết. Không thể cưỡng lại Hấp dẫn tử tính, cô ta nói với cậu tất cả những gì cô ta biết để cố gắng làm hài lòng cậu.
“Ta hiểu rồi” – Vandalieu nói. “Vậy thực sự lũ vampire thuần huyết đã phá hủy đường hầm bên phía vương quốc Orbaume. Dù sao thì việc đó cũng xảy ra sau khi công chúa và những ngườ đồng hành của cô ấy đã đến được vùng đất của công tước Hartner, nên nó cũng không thành vấn đề. Quan trọng hơn, Ternecia có thể sửa chữa đường hầm không?” – cậu ấy hỏi.
“Không, tôi nghe nói rằng ngay cả Ternecia-sama cũng không thể làm được điều đó” – Isla trả lời lại.
Điều này có nghĩa là nếu đường hầm dẫn đến thuẫn quốc Mirg bị phá hủy theo cách tương tự, lũ vampire thuần huyết sẽ không thể sử dụng nó. Vandalieu cảm thấy nhẹ nhõm.
Isla nói với cậu ấy rằng Ternecia và các vampire thuần chủng khác đã mất khả năng có được chức nghiệp sau khi chuyển sang tôn thờ ác thần, thề trung thành với hắn và nhận được sự bảo hộ của hắn. Chúng đã trở thành những con quái vật thực sự.
Điều đó giải thích tại sao Người tạo zombie lại là một chức nghiệp mới.
Cậu cũng biết được được những thông tin hữu ích như tên của những con người có liên quan đến ác thần, đặc biệt là những kẻ ở vương quốc Orbaume.
Sau đó, cậu ấy nhanh chóng biến cô ta thành Zombie. Những vampire thuần huyết rõ ràng có thể tiến hành một nghi thức triệu tập linh hồn của những vampire quý tộc đã chết và biến chúng thành Undead, do đó, có nguy cơ thông tin sẽ bị rò rỉ nếu Vandalieu không biến chúng thành Undead trước.
“Vandalieu-sama, thay vì làm vậy, ngài cũng có thể phá vỡ linh hồn cô ta như cách ngài đã làm với Sercrent mà” – Eleanora đưa ra một đề nghị đáng sợ.
Nhưng Vandalieu lắc đầu. “Tôi không thực sự ghét cô ta lắm”
Vì chấn thương của mình, Vandalieu cảm thấy khó chịu với việc những người phụ nữ bị tổn thương và đau khổ. Tuy nhiên, với cậu ấy, Isla không phải là phụ nữ.
Cô ta chẳng là gì ngoài một kẻ thù đã cố giết Eleanora.
Tuy nhiên, Vandalieu có cảm giác rằng sẽ không tốt nếu tiêu diệt linh hồn của ai đó đơn giản chỉ vì chúng là kẻ thù. Cậu ấy sẽ ngừng ghét chúng sau khi đã giết chúng theo những cách tàn nhẫn.
“Ah, nhưng mà tôi sẽ khiến những kẻ này làm việc dưới quyền cô, vậy nên nếu cô không muốn vậy thì cứ cho tôi biết và tôi sẽ phá vỡ linh hồn chúng” – cậu ấy nói.
Chỉ vì cậu đã ngừng ghét họ không có nghĩa là cậu sẽ có bất kỳ xúc cảm nào với chúng. Cảm giác của cậu sẽ trở lại bình thường, chúng sẽ không trở nên tích cực.
“! Tôi ... sẽ làm việc dưới quyền ... ?!”
“Chắc chắn rồi, Vandalieu-sama” - Eleonora nói. “Ngươi hiểu không, Isla?”
“ ... Vâng, Eleanora ... sama ... ”
Thậm chí không thèm liếc nhìn những zombie vampire khác, Vandalieu tiếp tục việc thu thập thông tin từ người chết.
Chịu đựng mấy lời tân bốc của Riley, cậu đã biết về Heinz, người đã đến được vương quốc Orbaume. Cậu đã biết được tên, khuôn mặt, chức nghiệp và kỹ năng của từng thành viên đã từng tham gia vào Ngũ sắc kiếm. Tuy nhiên, thông tin về một trong số chúng chỉ là vô dụng.
Một người phụ nữ Elf, một tâm linh sư có tên là Martina, rõ ràng đã chết trong dungeon.
Cô ta đã bước vào cùng một Dungeon đặc biệt liên quan đến anh hùng Zakkart mà Heinz đã dọn sạch sau khi vượt qua Vương quốc Orbaume và đã bị đánh bại ở đó.
Cùng với đó, chỉ còn ba kẻ thù để trả thù.
“Có lẽ mình sẽ mong chờ để nhìn thấy linh hồn của cô ta ... mặc dù sẽ rất thú vị nếu biến cô ta thành một undead trong dungeon đó” – Vandalieu thở dài và sau đó tiếp tục.
Có một người được biết đến với danh hiệu Schneider Sấm chớp, một mạo hiểm giả hạng S ở Đế quốc Amid.
Đó là một anh hùng được quý mến đến nỗi nhiều lời sấm truyền được gửi đến anh ta để cảnh báo anh ta về sự nguy hiểm. Anh ta rõ ràng là một anh hùng vĩ đại đã cứu nhiều thị trấn và làng mạc, và đã tiêu diệt hàng chục quái vật trên hạng 10.
Nhưng rõ ràng là anh ta hiện đang sống trên một hòn đảo mà anh ta đã nhận được như một phần thưởng, sống một cuộc sống xa hoa mà ngay cả những quý tộc cũng phải ghen tị và liên tục được bao quanh bởi những người phụ nữ phục vụ mình.
Biết rằng sẽ rất tệ nếu anh ta nghi ngờ rằng lũ vampire có liên quan đến cuộc viễn chinh, nên lũ vampire đã lên kế hoạch để hành động ngầm để khiến anh ta không tham gia vào, nhưng cuối cùng anh chỉ từ chối với yêu cầu rằng “Ta không có ý định đến một nơi không có gái và rượu”
“Mình tự hỏi sao lại vậy” – Vandalieu nói. “Mà nghĩ lại thì nhờ vậy mà mình đã được cứu”.
Nếu có nhiều mạo hiểm giả hùng mạnh trong đội quân viễn chinh, thì chiến thắng sẽ rất dễ dàng. Việc đối mặt với một mạo hiểm giả hạng S, kẻ thậm chí còn mạnh hơn cả Mikhail thì sẽ rất kinh khủng.
Sau đó, khi đạt đến cấp 100, Vandalieu đã quyết định nhanh chóng đi thay đổi chức nghiệp của mình. Trận chiến này mang lại cho cậu ấy rất nhiều điểm kinh nghiệm và kỹ năng.
『Chức nghiệp có thể lựa chọn: Người dùng độc, Người điều khiển côn trùng, Thù nhân, Giả kim thuật sư, Người tạo zombie, Người tạo cây, Chỉ huy xác quỷ, Quỷ dịch, Chiến binh linh hồn』
“Yay, có nhiều hơn rồi” – Vandalieu vui vẻ khi khám phá ra những chức nghiệp mới, nhưng nó lại thường xuyên đến nỗi cậu không còn đặc biệt phấn khích nữa. Cậu ấy cảm thấy rằng nếu cậu báo cáo những chức nghiệp mới này cho một trong các hội mạo hiểm giả, cậu có thể sống nhờ số tiền kiếm được một thời gian.
Chỉ huy xác quỷ có lẽ là một chức nghiệp xuất hiện bởi vì cậu ấy đã đạt được kỹ năng chỉ huy. Nó có khả năng liên quan đến các kỹ năng như Phối hợp và chỉ huy để có thể củng cố đội quân.
“Quỷ dịch ... thực sự là một chức nghiệp à? Đó không phải là tên của một con quái vật sao? Mà sau cùng thì nó đúng là một chức nghiệp thật.
Trận chiến này rõ ràng là nguyên nhân của việc chức nghiệp này xuất hiện. Nghe có vẻ khá cường điệu khi xét đến việc Vandalieu chỉ tạo ra một căn bệnh sẽ trở nên vô hại sau mười hai giờ.
Chiến binh linh hồn thì có lẽ là bởi cậu ấy đã sử dụng võ thuật và cũng bởi cậu ấy có kinh nghiệm với chức nghiệp Phá vỡ linh hồn chăng? Có khả năng chức nghiệp này sẽ cung cấp lợi ích cho các kỹ năng chiến đấu như võ thuật.
Nhưng nếu chọn chức nghiệp này, có phải cậu ấy sẽ phải mặc áo giáp như mấy chòm sao không?
“Giờ thì, thử Người dùng độc xem sao” – Vandalieu quyết định
Cậu ấy muốn đến Vương quốc Orbaume vào năm tới để xem tình hình của nó và tìm hiểu về trường học của các mạo hiểm giả, vì vậy cậu ấy muốn tăng sức mạnh chiến đấu của bản thân.
Lúc đầu, cậu ấy đã nghĩ rằng mọi người sẽ từ chối những cái bắt tay nếu cậu nhận chức nghiệp này, nhưng cậu ấy đã đưa ra nhiều ý tưởng gần đây, vì vậy cậu muốn thử nghiệm chúng. Cậu sẽ nhận chức nghiệp Chiến binh linh hồn vào lần tới.
***
『Cấp độ kỹ năng Kháng hiệu ứng trạng thái đã tăng lên!』
『Bạn đã nhận được kỹ năng tiết nọc độc (Móng vuốt, răng, lưỡi)!』
***
Tên: Vandalieu
Chủng tộc: Dhampir (Dark Elf)
Tuổi: 5 tuổi
Danh hiệu: 【Vua Ghoul】,【Vua nhật thực】
Chức nghiệp: Người dùng độc
Cấp độ: 0
Lịch sử chức nghiệp: Tử tính pháp sư, Người biến đổi golem, Người thuần hóa undead, Người phá vỡ linh hồn
Thuộc tính:
Sức sống: 160
Mana: 328,116,728
Sức mạnh: 108
Nhanh nhẹn: 105
Thể lực: 105
Trí lực: 757
Kỹ năng bịđộng:
Siêu sức mạnh: Cấp 2 (LÊN CẤP!)
Hồi phục nhanh chóng: Cấp 3
Tử tính ma pháp: Cấp 5
Kháng trạng thái hiệu ứng: Cấp 6 (LÊN CẤP!)
Kháng ma pháp: Cấp 1
Dạ nhãn
Tha hóa tinh thần: Cấp 10
Hấp dẫn tử tính: Cấp 6 (LÊN CẤP!)
Vô niệm: Cấp 4 (LÊN CẤP!)
Cường hóa đồng minh: Cấp 7
Tự động hồi phục mana: Cấp 3
Cường hóa thuộc hạ: Cấp 4
Tiết nọc độc (Móng vuốt, Răng, Lưỡi): Cấp 1
Kỹ năng chủđộng:
Hút máu: Cấp 6 (LÊN CẤP!)
Vượt ngưỡng giới hạn: Cấp 5 (LÊN CẤP!)
Biến đổi golem: Cấp 6
Vô tính ma pháp: Cấp 4
Kiểm soát ma pháp: Cấp 4
Thể linh hồn: Cấp 5 (LÊN CẤP!)
Mộc: Cấp 4
Kỹ thuật: Cấp 3
Nấu ăn: Cấp 3 (LÊN CẤP!)
Thuật giả kim: Cấp 3
Võ thuật: Cấp 4 (LÊN CẤP!)
Phá vỡ linh hồn: Cấp 4 (LÊN CẤP!)
Đa niệm: Cấp 4 (LÊN CẤP!)
Điều khiển từ xa: Cấp 4 (LÊN CẤP!)
Phẫu thuật: Cấp 1
Tư duy song song: Cấp 3 (LÊN CẤP!)
Vật chất hóa: Cấp 2
Phối hợp: Cấp 1
Tăng tốc suy nghĩ: Cấp 2 (LÊN CẤP!)
Chỉ huy: Cấp 1 (MỚI!)
Đặc kỹ:
Diệt thần: Cấp 1
Lời nguyền:
Kinh nghiệm không cộng dồn từ kiếp trước.
Không thể nhận được chức nghiệp đã tồn tại
Không thể tự thu thập điểm kinh nghiệm
***
“Eh? Sao nó lại có cả răng và lưỡi thế này?”
Vandalieu đã có thể tiết ra chất độc từ nhiều nơi khác nhau. Nhưng nghĩ đến việc có “lưỡi độc” thì ...
“Bocchan, chúng tôi đã thu thập được tất cả các nguyên liệu từ đoàn quân viễn chinh!” – Saria báo cáo.
“Vậy thì, chúng ta sẽ khởi hành thôi chứ?” - Vandalieu nói.
“Vandalieu-sama, tôi có thể đi với ngài được không ... ?” – Eleanora hỏi.
“Chúng tôi sẽ đi trên những cỗ xe cơ bản thôi, nhưng nếu cô thấy ổn với điều đó thì cũng được thôi” – Vandalieu trả lời.
“Tôi cũng muốn đi nữa!” – Pauvina nói.
“Pauvina ... mà thôi cũng được”
“Yay!”
“Giờ thì, đội quân của Nhật thực vương sẽ bắt đầu hành quân”
***
Người lính làm nhiệm vụ trông coi pháo đài tạm thời ở đường hầm đang quan sát màn đêm hoang dã cùng với đồng đội của mình.
Anh ta đã hoàn toàn quen với những hiện tượng thường gặp như tiếng hú đáng sợ từ xa, những cột ánh sáng bay lên bầu trời mà không có cảnh báo và sét đánh.
Ban đầu anh ta đã sợ chúng, nhưng anh ta đã quyết định rằng sẽ ổn cả thôi, đó là dấu hiệu cho thấy quái vật đang chiến đấu với nhau và đang giảm số lượng.
Các mạo hiểm giả hạng C được quân đội thuê đã tiêu diệt gần như tất cả các quái vật trong khu vực gần pháo đài. Có vẻ như việc tiêu diệt quái vật mang lại nhiều lợi ích. Người lính đã nghe lỏm được rằng bộ lông lót trong bụng của quái vật nhím có thể được sử dụng làm nguyên liệu cho hàng len chất lượng cao.
Tuy nhiên, không khí xung quanh pháo đài tràn ngập một sự căng thẳng kỳ lạ.
“Này, có tin đồn rằng ... ”
“Im lặng”
“Gì vậy, tôi đã nói gì đâu?”
“Cậu đã nghe được tin về đội quân viễn chinh rồi chứ?”
“Vậy là cậu đã biết rồi à?”
Mười ngày đã trôi qua kể từ khi đội quân viễn chinh rời khỏi pháo đài này. Theo lịch trình, lẽ ra họ đã đến Talosheim từ lâu, nhưng không có người đưa tin nào đến và không có tín hiệu khói nào phát ra trên bầu trời.
Rõ ràng có những tín hiệu và phương thức liên lạc khác mà những người lính bình thường không được nói, nhưng dường như cũng không có bất kỳ dấu hiệu liên lạc nào cả.
Đây là lý do khiến pháo đài trở nên căng thẳng.
“Có một đơn vị cung cấp khí tài ở bên kia đường hầm đúng không nhỉ? Nghĩ lại thì không phải rất kỳ lạ khi chúng ta không nghe được bất cứ điều gì sao?”
“Tôi nghĩ nó thật kỳ lạ, nhưng ... thử hỏi xem đội trưởng sẽ nói gì đi, cậu sẽ bị khiển trách đấy”
Tất nhiên, nếu phát hiện ra rằng những người lính đang thì thầm những điều hạ thấp tinh thần với nhau, họ sẽ bị khiển trách. Họ tò mò về nó, nhưng không đủ tò mò đến mức chấp nhận nguy cơ phải đối mặt với những bài thuyết giảng và hình phạt từ cấp trên của họ.
Tuy nhiên, họ có thể đã cân nhắc nếu sếp của họ là một phụ nữ trẻ, xinh đẹp.
“Nhưng cậu biết đấy ... Hmm? Cái gì thế?”
“Cái gì vậy?”
“Nhìn kìa, ở kia. Có gì đó phát sáng ở kia phải không?”
Khi người lính nhìn theo hướng mà người bạn đồng hành của anh ta đang chỉ vào, anh ta thực sự đã nhìn thấy thứ gì đó phát sáng. Nó nhấp nháy màu xanh và trắng.
“Có thể là đôi mắt của một con quái vật hay một thứ gì đó” – anh ta nói. “Nó ở xa quá nên thôi kệ nó đi”
Có lẽ bởi vì con người rất hiếm khi ở đây, quái vật thường xuyên quan sát pháo đài từ xa. Lúc đầu, họ đã hoảng sợ mỗi khi nhìn thấy một đôi mắt quái vật lóe sáng nhìn về phía mình, nhưng giờ thì họ biết rằng những con quái vật đó đủ thông minh để không tấn công chừng nào họ còn ở trong pháo đài.
Người lính nghĩ rằng ánh sáng mà đồng đội của mình nhìn thấy là một cặp mắt quái vật, nhưng -
“Này, những đốm sáng đó, giờ chúng có nhiều hơn rồi” – đồng đội của anh ta nói. “Có thể nó chỉ là trí tưởng tượng của tôi, nhưng sao chúng lại có thể xuất hiện nhiều như vậy chứ?”
Người lính nhìn lại và thấy rằng thực sự có nhiều đốm sáng hơn.
Một đốm sáng biến thành hai, rồi ba, rồi năm, mười, hàng chục. Ngày càng có nhiều đốm sáng xuất hiện!
Và trên hết là –
“Đây là âm thanh gì ... không, là giọng nói. Tôi nghe thấy những giọng nói”
“Báo cáo với đội trưởng! Những con quái vật đó không bình thường!” – người lính nửa nói nửa giống như đang la hét. Nghe thấy tiếng còi, người đội trưởng bật dậy và lãnh đạo nhóm mạo hiểm giả đang theo dõi trong đêm.
“Chuyện gì thế ... Cái gì vậy?!”
Không cần cho những người lính phải báo cáo, ánh sáng xanh trắng rõ ràng đã tăng lên. Giờ thì số lượng đã lên đến hơn một trăm. Âm thanh thì ngày càng lớn hơn.
“Nếu tôi nhớ không nhầm thì anh có thể sử dụng quang ma pháp mà phải không?”
“Tôi hiểu rồi, tôi chỉ cần phải làm cho những đốm sáng màu trắng xanh kia có thể nhìn thấy thôi phải không?” – một mạo hiểm giả nam niệm chú, tạo ra phép Chiếu rọi. Anh ta ném quả cầu ánh sáng trong tay với tất cả sức mạnh của mình.
Ngay lập tức, bóng tối trên vùng đất hoang đã bị xua tan, như thể một mặt trời đã xuất hiện giữa bầu trời đêm.
Ánh sáng đã cho thấy đội quân viễn chinh mà họ đã chờ liên lạc.
Chúng phát ra những tiếng rên rỉ và la hét.
Mắt chúng trợn ngược và lưỡi thì thè ra. Những vết thương khủng khiếp có thể nhìn thấy trên cơ thể chúng và nội tạng của chúng đang bị kéo lê trên mặt đất. Nhưng đây là những người lính ưu tú của thuẫn quốc Mirg, những kẻ sẽ hành quân không ngừng.
Người lính hét lên, nhưng không ai có thể trách anh ta được.
“Đó có phải là đội quân viễn chinh ... lá cờ? Điều đó có nghĩa là đội quân viễn chinh đã bị tiêu diệt rồi sao?”
“Tôi cho là vậy. Có hàng ngàn người trong số họ ở đó. Tôi không nghĩ rằng có bất kỳ người nào còn sống sót” – gã mạo hiểm giả nói.
Ánh sáng cho thấy có hàng ngàn binh sĩ undead của đội quân viễn chinh. Gã mạo hiểm giả không đủ lạc quan để tin ằng có bất kỳ ai còn sống xót hay bất kỳ người nào trong số những undead này vẫn còn là người sống.
Và trên hết
“Pháo đài! Chiếm lấy! Giết chết!”
“Sao các ngươi dám ... đưa bọn ta ... đến chỗ đó ... TA SẼ GIẾT CHẾT NGƯƠIIIIIIIIIIII!”
Những undead hét lên với sự phẫn nộ, và mang những biểu cảm giận dữ khiến cho người ta không thể tin được rằng ngay từ đầu họ đã là con người.
“Đội trưởng, bắt đầu rút lui thôi!” – gã mạo hiểm giả hét lên, khẳng định những gì họ sẽ quyết định.
Ngay cả những người lính bất tử cũng giật mình vì những lời này.
“R-rút lui?! Đừng ngu ngốc, sao chúng ta có thể làm điều đó mà không phải chiến đấu chống lại kẻ thù chứ!” – đội trưởng nói
“Nếu chúng ta ở lại chiến đấu, chúng ta sẽ bị xóa sổ đó! Đội trưởng, nếu tính cả những mạo hiểm giả chúng tôi thì quân số của chúng ta trong pháo đài này cũng không vượt quá bốn trăm người đâu!”
Trong pháo đài này có ba trăm binh sĩ và chín nhóm mạo hiểm giả hạng C.
Mỗi mạo hiểm giả hạng C đều có thể đánh bại những quái vật hạng 5 và 6, và cả nhóm thì thậm chí có thể chống lại quái vật hạng 7.
Nhưng những người lính trong pháo đài khó có thể được gọi là ưu tú. Mỗi người trong số họ có thể tự mình hạ những quái vật hạng 2, và nếu họ làm việc cùng nhau thì bằng cách nào đó họ có thể hạ gục một quái vật hạng 3.
“Nhưng kẻ thù của chúng ta chỉ là Zombie thôi mà? Với các mạo hiểm giả hạng C, mọi việc sẽ ổn thôi!” – đội trưởng nói
“Nếu đó là những Zombie hạng 2, thậm chí với số lượng hàng ngàn, bằng cách nào đó chúng tôi sẽ xử lý được” – gã mạo hiểm giả đồng ý. “Nếu tất cả chúng ta chiến đấu cùng với nhau và anh không bận tâm đến việc pháo đài đã bị phá hủy một nửa. Nhưng anh có nghe thấy tiếng nói của chúng không?”
“Tiếng nói? Tôi nghe thấy chúng, nhưng vậy thì sao?”
“Những zombie hạng thấp sẽ không thể nói những lời có ý nghĩa được. Chúng không giống như thú vật, chúng chỉ có thể hú và hét lên mà thôi. Đôi khi chúng có thể nói một hay hai từ trộn lẫn vào trong đó. Nhưng những kẻ này đã nhìn về phía này và nhận ra pháo đài này, chúng đã nói những lời căm thù rõ ràng và rõ ràng có một số Undead thông minh hơn Zombie”
Khi đội trưởng hiểu được ý nghĩa của lời nói của gã mạp hiểm giả, khuôn mặt anh ta tái nhợt.
Trong số hàng ngàn Undead, có một số Zombie có hạng 3 trở lên.
“Nếu thậm chí là có vài trăm quái vật hạng 3, thì đó không phải là thứ chúng ta có thể đối phó” – gã mạo hiểm giả tiếp tục. “Những undead hạng 3 trở lên có thể sử dụng võ kỹ mà chúng có thể dùng được khi còn sống. Và vì chúng là undead, nên thể lực của chúng không có giới hạn.”
Một tương lai mà mọi người bị nghiền nát và tàn sát một cách bất lực lóe lên trong tâm trí tên đội trưởng.
“Toàn quân, chuẩn bị rút lui!” – anh ta hét lên. “Sau đó lấp đầy đường hầm với tất cả các bẫy mà chúng ta có, đổ dầu vào pháo đài và đốt lửa! Cung thủ và pháp sư, tấn công kẻ thù và câu thời gian cho đến khi chúng tôi chuẩn bị! Các mạo hiểm giả cũng sẽ hợp tác cùng với chúng ta nữa!”
“Oh, cứ để đó cho chúng tôi!”
“Toàn quân chuẩn bị rút lui, toàn quân chuẩn bị rút lui!”
Họ vội vàng hành động.
***
Những người lính bảo vệ pháo đài nhỏ trước đường hầm đã rút lui thành công.
Sau khi đã thành công làm giảm số lượng Undead ít nhất là một chút mà không có bất kỳ thương vong nào, họ điên cuồng tiến vào đường hầm.
Họ biết rằng nếu Undead bắt được, họ sẽ gặp một số phận khủng khiếp.
Họ vẫn điên cuồng chạy cho đến khi ra khỏi đường hầm. Đội trưởng của pháo đài ở phía bên kia đường hầm của thuẫn quốc Mirg đã được thông báo về tình hình bởi một người đưa tin được gửi đi lúc trước. Các pháp sư đã được thuê để phòng trường hợp cần phải đánh sập đường hầm bằng phép thuật của họ.
Với điều này, Undead sẽ không thể đến được đây.
Họ cảm thấy nhẹ nhõm, nhưng một pháp sư cảm nhận được rằng Undead đang đào qua đường hầm đã bị sập và vẫn tiếp tục tiến lên, cách lối vào đường hầm khoảng một trăm mét.
"Vô vọng rồi! Từ bỏ pháo đài này và rút lui về thị trấn!”
Pháo đài này là để ngăn chặn các mạo hiểm giả và tội phạm cố gắng vượt qua Dãy núi biên giới một cách bất hợp pháp, đó cũng là một thứ được tạo ra để đối phó với những con quái vật chui ra khỏi đường hầm.
“Các người không thể phá sập đường hầm một lần nữa sao?!” – tên đội trưởng yêu cầu.
“Anh đang mong chờ điều gì với một thứ đã bị đánh sụp chứ? Tôi sẽ cho anh biết rằng không thể sử dụng phép này từ khoảng cách một trăm mét được. Ngay cả khi anh bảo chúng tôi làm điều tương tự thì cũng không thể nào đâu! Tất cả chúng tôi sẽ phải mất đến một ngày để hồi phục mana!” – pháp sư hét lên
Các Undead di chuyển không ngừng nghỉ, và ngay cả hiện tại, chúng đang đào qua đường hầm với tốc độ kinh hoàng. Pháp sư có thể cảm nhận rằng chúng đã đào qua một phần ba phần đường hầm đã bị sập.
Sau cùng thì rút lui là lựa chọn duy nhất.
“Chúng ta sẽ làm gì với vùng đất canh tác đây?!”
“Hãy gửi tin nhắn, yêu cầu họ di tản!”
"Nhanh lên! Toàn quân, rút lui!”
Sau khi gửi một người đưa tin đến vùng đất canh tác, những người lính đã rút lui.
Lo sợ cuộc xâm lăng của quái vật, những người sống ở vùng đất canh tác đã được sơ tán đến thị trấn dưới sự bảo vệ của lính canh, một yêu cầu khẩn cấp đã được đăng lên tại thị trấn.
Đồng thời, Tử tước Balchesse, lãnh chúa của vùng đất này, đã tập hợp tất cả những người lính mà ông ta có
Không rõ liệu họ có kịp không, nhưng cuối cùng họ đã làm được.
Các Undead đã được dự kiến sẽ tiếp tục cả ngày lẫn đêm mà không nghỉ ngơi, nhưng vì một số lý do, chúng chậm hơn một chút so với lực lượng của con người. Người dân đã được sơ tán và chuẩn bị, mặc dù chưa thể chuẩn bị đầy đủ, họ đã bắt đầu di tản.
Mặc dù vậy, trận chiến bảo vệ Balcheburg, thị trấn của tử tước Balchesse, đã quá khốc liệt
“Hyahahahaha! Đây là sự trở về của anh hùnggggg!” – Bích phong thương Riley, kẻ được ca ngợi là Mikhail thứ hai, lần lượt tung ra các võ kỹ, đánh bay những mũi tên được những người lính bảo vệ thị trấn bắn đi.
“T-ta là! Tướng quân của đế quốc Amid, Mauviiiiiid! Mở cổng! Hãy mở cổngggggggggg!” – tướng quân Mauvid, kẻ lãnh đạo đội quân viễn chinh trong trang phục oai phong, lộng lẫy, giờ đã chỉ huy quân đội Undead trong cuộc xâm lược.
“Guhihihyaehehehehahaha! Bọn ác quỷ bẩn thỉu! Ta, Bormack Gordan, kẻ hầu cận của thần linh, sẽ tiêu diệt tất cả các ngươiiiiii!” – và đỉnh điểm của tất cả, Bormack Gordan, giáo sĩ nổi tiếng là thợ săn vampire, đang mở những lỗ lớn trên bức tường bảo vệ thị trấn bằng chùy kỹ của mình
“Lũ Undead đang đến - GYAH!”
“Hihihi! Cung cấp thịt và ruột của các ngươi cho anh hùng của các ngươi nào!” - mũi thương của Riley đâm vào bụng của một người lính đang cố gắng kết liễu một undead khác.
“Ngươi b-b-b-b-bẩn thỉu! Chhhhhhết đi!” – Gordan nghiền nát một người lính khác, xuyên thẳng qua tấm khiên mà anh ta đang giữ.
“Fuhahahaha! Đây là chiến thắng khải hoàn của chúng ta! CHIẾN THẮNG KHẢI HOÀN CỦA CHÚNG TAAAA!” – Tiếng cười to và tiếng la hét của Mauvid tràn ngập không khí khi hắn ta dẫn dắt những Zombie.
Tuy nhiên, đội quân viễn chinh đã bị suy yếu sau khi trở thành Undead và chúng đã không thể phối hợp với nhau như khi còn sống. Mặc dù Tử tước Balchesse đã phải chịu nhiều thương vong, nhưng họ đã thành công trong việc bảo vệ tất cả thường dân và bức tường bên ngoài của thị trấn, thiệt hại cho thị trấn cũng khá nhẹ.
May mắn cho họ là cây thương của Riley và cây chùy chiến của Gordan đã được thay thế bằng những vũ khí do quân đội cung cấp, Chezare và những hiệp sĩ Bò đen của hắn cũng đã trở thành undead.
Không, điều may mắn nhất là Undead di chuyển chậm.
Tử tước Balchesse đã thuê một tâm linh sư để điều tra những gì đã xảy ra với đội quân viễn chinh.
Nhưng tâm linh sư lắc đầu. “Những linh hồn của Undead đã quay trở lại dãy núi, thậm chí không có ai trong số họ trở lại. Cứ như thể tất cả họ không thể nghe thấy tiếng tôi gọi họ vậy”
***
“Chà, tuy vậy, cái gì đều có mục đích cả nhỉ” – Vandalieu nói.
Vandalieu và những đồng minh của cậu ấy đang bận đốt cháy và phá hủy vùng đất canh tác không có người ở trên đường trở về.