Theo sự hướng dẫn của nhóm Kasim, Vandalieu đang tiến về ngôi làng mà họ đang làm việc, làng canh tác thứ bảy.
“Một làng sống bằng nghề nông ở một nơi như thế này sao?” Vandalieu ngạc nhiên hỏi. Có một tàn tích ở phía nam thành phố, và thậm chí còn có một mỏ sắt ở đó.
Fester đã rất ngạc nhiên trước câu hỏi của Vandalieu. “Anh nói chưa bao giờ nghe về thành phố đó” anh ta nói. “Nếu bây giờ em đi về phía nam, ở đó chỉ có một ngọn núi đá với mỏ khai thác nô lệ thôi. Tuy nhiên, em sẽ phải đi qua một lãnh địa khác mới đến được đó.”
“Không, tớ chắc chắn đã nghe nói rằng có một thành phố khoảng một hoặc hai trăm năm trước” Kasim nói. “Đó là thành phố mà em ấy đang nhắc đến sao?”
"Ah, tớ hiểu rồi. Em ấy nói rằng có cha là vampire phải không nhỉ? Tớ cho rằng việc em ấy nhắc tới nó cũng là điều bình thường thôi” Fester nói.
Dường như Lãnh địa của Công Tước Hartner đã suy tàn trong hai trăm năm qua.
“Nhưng ở đó đã xảy ra chuyện gì vậy?”
Các mạo hiểm giả nhìn cậu với ánh mắt khó hiểu như để trả lời cho câu hỏi đó.
“Xin lỗi, bọn anh thực sự không biết rõ lắm. Mỗi lãnh địa là một khu vực riêng, giống như một quốc gia được cai trị bởi các quý tộc, vì vậy những người như bọn anh không được biết về lịch sử của các công tước và lãnh địa khác” - Zeno nói.
“Có phải tất cả các anh đều đến từ lãnh địa khác không?”
“Phải. Đó là một câu chuyện dài. Một câu chuyện khá là buồn” Fester bắt đầu lải nhải.
“Anh sẽ nói với em” Zeno nói. “Trước tiên, về lý do tại sao thành phố biến mất, anh sẽ nói với em tất cả những gì bọn anh biết -”
Theo lời giải thích của Zeno, nguyên nhân trực tiếp là do Talosheim đã bị phá hủy.
Thành phố đó đã được xây dựng như một điểm trung chuyển thương mại với Talosheim, và khi nền thương nghiệp đó biến mất, khả năng tài chính của thành phố giảm xuống và việc duy trì nó trở nên vô cùng khó khăn.
Đồng thời, việc sản xuất quặng ơ phía nam cũng bị giảm sút. Vì lợi nhuận không thể kiếm được bằng cách sử dụng lao động bình thường, nô lệ đã được sử dụng để khai thác quặng.
Với những người làm việc tại mỏ thậm chí không có tiền để chi tiêu. Khi đó Công tước thời đó, người mới được bổ nhiệm vài năm trước, đã ra lệnh dỡ bỏ thành phố.
Vandalieu đã rất ngạc nhiên khi họ sẵn sàng dỡ bỏ toàn bộ thành phố. Dường như xã hội phong kiến đã làm bất cứ điều gì đã nếu điều đó đã được quyết định. Ở Nhật Bản, chắc chắn sẽ có một cuộc đấu tranh nếu chuyện như vậy xảy ra.
Nhưng chuyện gì đã xảy ra với đại công chúa rồi?
Tên của đại công chúa của Talosheim là Levia, không xuất hiện trong câu chuyện của Zeno. Có thể điều đó đã bị bỏ qua vì nó không liên quan gì đến thành phố.
Phiền thật đó, nhưng mình cho rằng sẽ không lịch sự chút nào nếu hỏi về chuyện đó lúc này.
Khi Vandalieu nghĩ vậy, câu chuyện của Zeno đã bỏ qua các sự kiện gần đây.
“Thật ra, năm năm trước, Đế quốc Amid đã đến và tấn công nơi đó” anh ta nói. “Hầu hết các lãnh địa ở phía bắc Sauron đều đã bị chiếm đóng. Bọn anh đến từ Lãnh địa của ngài Sauron”.
“Bọn anh là những người mà em có thể gọi là những dân tị nạn” Fester nói. “Những kẻ đến từ Đế quốc dường như cư xử rất tử tế trong các thị trấn và làng canh tác lớn, nhưng trong những ngôi làng nhỏ như của bọn anh, chúng làm bất cứ điều gì chúng muốn. Đại ca của anh đã cố gắng cứu vị hôn thê của anh ấy và cả hai đã….”
“Fester, đó không phải là câu chuyện nên kể cho một đứa trẻ nghe đâu”
Cuộc chiến giữa Đế quốc Amid và Vương quốc Orbaume mà Vandalieu đã nghe nói trước đây. Vandalieu đột nhiên cảm thấy rằng cậu đã hiểu những gì đã xảy ra.
“Tóm lại, những người tị nạn bọn anh đã trốn thoát khỏi Lãnh địa Sauron và đến đây, đến Lãnh địa của Hartner” Zeno nói. “Khi cuộc chiến đầu tiên kết thúc, con trai thứ hai của Công tước hiện tại, Hoàng tử Belton, đã bắt đầu một dự án nông nghiệp để giúp đỡ người tị nạn. Đó là lý do tại sao bọn anh có thể sống với gia đình của bọn anh trong làng canh tác thứ bảy mà chúng ta sắp đến.”
“Tuy nhiên, cuộc sống tại ngôi làng không khả quan cho lắm, vì vậy bọn anh đã trở thành những mạo hiểm giả vào năm thứ ba sau khi nó được xây dựng và đi đến thành phố” Kasim nói.
“Hiểu rồi” Vandalieu nói. “Chắc là khó khăn lắm nhỉ”
Bắt đầu một dự án nông nghiệp để giúp đỡ những người tị nạn dường như không phải là một kế hoạch tồi trong mắt Vandalieu. Không giống như Trái đất, ở đây có rất nhiều vùng đất chưa có người ở. Khu vực xung quanh đây đặc biệt không có tổ quỷ và ngay cả khi quái vật xuất hiện, chúng cũng chỉ là quái hạng 2. Không có gì ngoài một mỏ khai thác nô lệ ở cuối đường lớn, vì vậy rõ ràng gần như là không có kẻ cướp nào.
… Mới hôm qua Vandalieu đã quét sạch một nhóm Goblin do một con vua Goblin lãnh đạo nhưng một thứ như thế có thể được coi như một thảm họa tự nhiên.
Kasim và những người bạn đồng hành của anh ta đã rất bất ngờ về sự xuất hiện của Goblin cuồng nộ, thứ thường sẽ không xuất hiện trên đường lớn. Nhưng không còn nghi ngờ gì nữa, vua Goblin có liên quan đến việc này. Những Goblin này có khả năng là một nhóm trinh sát đã được phái đi săn.
“Anh cho là vậy” Kasim nói. “Những người lính đưa bọn anh tới đây, chỉ vào vùng đất trống và nói: 'Xây dựng một ngôi làng ở đây’, vì vậy bọn anh đã làm ruộng, đào giếng, xây nhà ở đây”
“Họ bảo vệ ngôi làng khỏi những con thú và quái vật cho đến khi ngôi làng xây xong, họ cho bọn anh mượn lều và chăn, và mặc dù không có nhiều thức ăn và nó cũng chẳng ngon, họ vẫn cho bọn anh” Fester nói. “Bọn anh cũng được miễn nộp thuế trong năm năm, nhưng cuộc sỗng vẫn rất khó khăn.”
Nghe họ nói vậy, Vandalieu nhận ra rằng họ đã trải qua nhiều khó khăn hơn cậu tưởng tượng. Mặc dù họ được cho đất để xây một ngôi làng và họ đã được bảo vệ và cung cấp các nhu cầu thiết yếu để sống trong khi xây dựng nó, họ đã phải xây dựng các ngôi nhà, cánh đồng và cơ sở hạ tầng như giếng bằng tay không.
“Này, việc đó vẫn tốt hơn là chịu đựng đau khổ và tìm kiếm một công việc trong khu ổ chuột mà. Cậu sẽ bị trừng phạt nếu phàn nàn quá nhiều đó” Zeno nói.
Theo anh ta, cuộc sống ở làng vẫn ở phía tốt hơn ngoài kia.
“Và tớ chắc chắn rằng đứa trẻ này đã trải qua những điều thậm chí còn khó khăn hơn chúng ta” Zeno tiếp tục “Xin lỗi vì những kẻ quá vô tư này nhé.”
“Không sao đâu, xin đừng lo lắng về điều đó” Vandalieu nói “Nhờ mẹ em và những người khác mà em đã đấu tranh để không bị làm thịt cho đến giờ.”
Có một lần, cậu ấy đã phải cố gắng rất nhiều khi ăn giun đất để xoa dịu cơn đói, nhưng cũng khó nói với họ về điều đó.
Sau đó, Vandalieu đi bộ thêm ba tiếng đồng hồ trong khi được nghe kể về trường đào tạo của các mạo hiểm giả và Lãnh địa của Công tước Hartner trước khi cậu ấy đến làng.
***
làng canh tác thứ bảy có dân số khoảng ba trăm người, quy mô làng được xem là ở mức giữa nhỏ và vừa ở Lambda.
Số người là nhân tộc trong làng nhiều hơn bất kỳ chủng tộc nào khác , họ chiếm khoảng một nửa dân số trong làng. Trong một nửa còn lại, có Thú nhân, Dwarves và Titans. Elves, Dark Elves và Drakonids có tuổi thọ dài và nền văn hóa độc đáo, vì vậy họ thường thành lập các nhóm trong các chủng tộc của riêng mình. Bởi vì vậy, trong khi họ có thể được tìm thấy ở các thành phố, hầu như không có ở những ngôi làng nhỏ.
Với cả dân tị nạn thì điều nay vẫn đúng, vì vậy nên Dark Elves và Drakonids trong Lãnh địa Sauron cũng đã tạo nên những nhóm gồm thành viên đồng tộc của họ.
Và những người Titans trong ngôi làng này là những người đã sống ở Lãnh địa Sauron, vì vậy họ không có liên quan gì tới Talosheim.
Những ngôi nhà trong làng đều là những ngôi nhà một tầng và chúng trông không chắc chắn cho lắm, nhưng xét từ khía cạnh chúng đã được dân làng xây dựng bằng tay không thì thế đã là rất tốt rồi
Trên thực tế, đây rõ ràng là nơi đông dân nhất trong sáu làng canh tác ở khu vực này.
“Nhân tiện, tại sao chỉ có sáu làng trong khi đây lại là làng canh tác thứ bảy vậy?”
“Ngôi làng canh tác đầu tiên không thể kiếm được bất kỳ lợi nhuận nào và đã bị biến thành một thị trấn ma rồi” Kasim giải thích.
“Họ cũng đã cố gắng khá nhiều. Mùa xuân gần đây bị hạn hán và cả khi họ đào giếng thì nó cũng không có nước” Zeno nói.
Cuộc sống trong xã hội loài người trên thế giới này thực sự khó khăn.
“Trước tiên, mau đổi những cái tai này để kiếm tiền thôi.”
Cùng với đó, nhóm Kasim đã đưa Vandalieu đến cửa hàng duy nhất của làng, nó là cửa hàng tổng hợp, quán bar và chi nhánh Guild Mạo Hiểm Giả, nó cũng hoạt động như một nhà trọ cho bất cứ ai muốn ở lại, thường được gọi là cửa hàng giao dịch mọi thứ.
Dường như không có nhiều lựa chọn để kinh doanh trong ngôi làng này.
Tuy nhiên, dựa thực tế là không ai trong làng chú ý đến Vandalieu cho đến tận lúc này, có lẽ điều đáng ngạc nhiên là tất cả mọi người ở đây đều đến từ nơi khác.
Vandalieu đã tìm thấy thứ làm phiền cậu nhiều hơn cả phản ứng của dân làng đó là một ngôi đền nhỏ chứa một hòn đá với biểu tượng thánh Alda được khắc trên đó. Cậu ấy hướng sự chú ý của mình về phía nó, nhưng …
“UWAH! Có thứ gì đó sau lưng cậu kìa Kasim!
Người bán hàng của cửa hàng gọi Vandalieu là “thứ gì đó” và chỉ tay vào cậu.
“… Xin chào”. Trong khi cố gắng để không thất vọng, Vandalieu chào ông ta.
“Hyih?! Nó nói chuyện?! Ai đó hãy đi gọi linh mục-sama đi!”
Không phải là những lời này quá tàn nhẫn ngay cả đối với một ngôi làng hẻo lánh sao?
“Chờ đã, ông bác. Đứa trẻ này không phải là ma đâu!”
“Sự hiện diện của cậu ấy rất mờ nhạt, nhưng cậu ấy chắc chắn vẫn còn sống!”
“Chúng tôi có thể giải thích! Hãy bình tĩnh và lắng nghe chúng tôi đi!”
Nhóm Kasim vội vã tóm lấy người bán hàng và kéo ông ta trở lại cửa hàng thay vì cố gắng trấn tĩnh ông ta.
Những lời giải thích của Kasim và những người bạn đồng hành của anh ta đã khiến Vandalieu nhận ra rằng sự hiện diện của cậu gần như không khí đối với những người không bị ảnh hưởng bởi Hấp Dẫn Tử Tính của cậu.
Có vẻ như lý do dân làng đã không nói bất cứ điều gì với Vandalieu là vì họ chỉ đơn giản là họ không thấy cậu.
"Xin lỗi về cha tôi nhé .Ông ấy thường nói những điều ngốc nghếch không thôi” Lina cho biết, cô ấy là nhân viên của chi nhánh Hội Mạo Hiểm Giả ở đây và là con gái của người bán hàng ở cửa hàng này.
Cô ấy là một một cô gái có khuôn mặt sáng sủa, giản dị trông cô ây giống một thôn nữ hơn là … một tiếp tân của Hội. Cô là một cô thôn nữ đã tham gia một kỳ thi để trở thành một tiếp tân của Hội.
Các mạo hiểm giả có mặt hay không sẽ ảnh hưởng lớn đến thời gian tồn tại của một ngôi làng nhỏ, vì vậy cần phải xây dựng một nơi nào đó để họ có thể ở lại, ngay cả khi đó là một nhà nghỉ nhỏ trong cửa hàng duy nhất của ngôi làng.
"Không sao đâu. Em cũng quen rồi mà” Vandalieu nói.
Đây là một lời nói dối trắng trợn. Nhưng ngay cả khi cú sốc khi bị đối xử như thế vậy vẫn còn vang vọng trong đầu Vandalieu, cậu ấy vẫn không thể hiện nó ra.
"Thật không? Chị cho rằng nó ổn thôi nhưng chị thực sự xin lỗi về điều đó” Lina nói với Vandalieu khi cô ấy nhìn vào khuôn mặt giống búp bê của Vandalieu. Mặc dù cô ấy đã xin lỗi thêm một lần nữa, nhưng cô ấy đã xin lỗi mà không để tâm đến cảm nhận của Vandalieu.
“Lina, có việc này quan trọng hơn, xin hãy đổi những thứ này thành tiền” Fester nói.
"Vâng vâng. Umm … Đây là những con goblin chiến binh và goblin cuồng chiến sao? Thật tuyệt vời, anh đã tiêu diệt được chúng. Không phải anh vẫn còn là hạng E sao?!” Lina hỏi họ và chết lặng.
“Không, không ai trong bọn anh có thể đánh bại chúng đâu” Fester bắt đầu.
“Fester, chúng ta có thể nói về vấn đề này sau” Kasim nói “Chỉ cần đổi nó thành tiền trước đã.”
"Ừ, anh nói đúng. Uhm…”
Lina tính toán khá là chậm, rồi cô ấy đếm ra những đồng xu bằng đồng và bạc. Có vẻ như các nhân viên của Guild trong các chi nhánh trong làng giống như những người làm việc bán thời gian hơn là những nhân viên tiếp tân chuyên nghiệp của Hội, vì vậy đừng quá mong chờ vào sự thành thạo ở họ.
Thực tế, với việc nhóm Kasim là nhóm mạo hiểm giả duy nhất trong làng, cô ấy chỉ làm việc tại chi nhánh này vài ngày một lần thôi.
Nhưng Vandalieu đã nhận thấy một điều khác.
Mình vừa nhận ra một điều, làm thế nào mà Hội mạo hiểm giả lại có thể phân biệt loại goblin nào chỉ bằng tai của chúng vậy nhỉ?
Đôi tai đóng vai trò là bằng chứng cho việc tiêu diệt Goblin. Ngay cả Vandalieu cũng có thể nói nó là đôi tai của Goblin từ hình dạng và màu sắc của nó. Nhưng nếu cậu được hỏi nó thuộc loại Goblin nào, cậu sẽ không có hy vọng có thể trả lời câu hỏi này.
Cậu có thể hiểu được những trường hợp như Vua Goblin, quái sở hữu những điểm khác với những Goblin khác đến nỗi khó có thể tin rằng chúng là cùng một loài. Nhưng những Goblin Chiến Binh và Goblin Pháp Sư, những con có kích thước hoặc hình dạng không khác mấy so với những Goblin thông thường chỉ đơn giản là chúng có những trang bị và trang sức khác nhau, và cậu sẽ không thể phân biệt được nếu chỉ nhìn vào tai chúng.
Vậy thì, làm thế nào họ có thể được phân biệt nó nhỉ? Có phải là nhờ phép Thẩm định của mỗi người, hay là các kỹ năng như Thẩm Định Quái Vật hoặc Thẩm Định Bằng Chứng được dạy ở Guild không?
“Mười bốn đôi tai Goblin Chiến Binh và một con Goblin cuồng chiến binh có giá 400 Baums. Đá ma thuật là 380 Baums, tổng số là 780 Baums” Lina nói.
Ngay khi Vandalieu định hỏi về đôi tai goblin, Lina đã trả xong tiền cho nhóm Kasim.
780 baum. Nếu một Baum tương đương một trăm yên, thì nó sẽ lên tới 78.000 yên [note14307] . Đối với Vandalieu, số tiền này đã không có vẻ đáng để chiến đấu và mạo hiểm mạng sống của một người. Nhưng cậu biết rằng đây chỉ là cảm nhận của một người đến từ Trái đất, từ Nhật Bản như cậu.
“Chia đều cho ba chúng ta, mỗi người sẽ được 260 baum … Tuyệt!” Fester giơ nắm đấm lên không trung như là một tư thế ăn mừng chiến thắng.
“Với số tiền này, chúng ta có thể sống thoải mái trong một khoảng thời gian rồi” Zeno thở phào nhẹ nhõm.
Nhìn vào phản ứng của họ, Vandalieu có thể nói rằng họ xứng đáng với 260 Baums.
“Số tiền đó đáng giá bao nhiêu vậy?”
“Ah, 260 Baums? Để xem nào … Nếu em làm việc trong khu ổ chuột với một trong những công việc tương đối tốt, em có thể kiếm được 260 Baums sau khoảng hai mươi sáu ngày” Zeno giải thích.
Dường như người ta cần phải may mắn mới tìm được công việc hàng ngày trong khu ổ chuột và làm việc mà không nghỉ ngơi trong hai mươi sáu ngày để kiếm 260 Baums.
Nhưng có lẽ không có những chương trình phúc lợi hay hệ thống bảo hiểm như là bảo hiểm cho chấn thương hay bệnh tật. Và việc tìm kiếm công việc hàng ngày không được đảm bảo. Nghĩ lại thì có thể kiếm được nhiều tiền như vậy chỉ trong một ngày cũng đáng để mạo hiểm mạng sống.
“Nhưng ngay cả khi bọn anh có một thời gian với số tiền này cũng là nhờ ông bác đã cho bọn anh ở đây miễn phí” – Zeno tiếp tục.
“Thật ra thì, bọn ta sẽ gặp rắc rối nếu không có những mạo hiểm giả, ngay cả khi những mạo hiểm giả đó cứ làm phiền con gái ta riết” – ông bác đã quay trở lại và tham gia cuộc trò chuyện “Xin lỗi về chuyện lúc nãy nhé” – ông ấy nói với Vandalieu. “Nếu cháu ở lại đây thì cháu sẽ được ở miễn phí như mấy tên đó, vì vậy nên hãy tha thứ cho ta nhé, cô bé” – Ông ấy xin lỗi với một biểu cảm chân thành khiến ông ấy trông giống như một người khác hẳn.
Ổn thôi, nhưng mà
“Ông bác à! Tôi thực sự không có liếc mắt đưa tình với Lina -” – Fester lại bắt đầu.
“Gì cơ, Fester?! Cậu đang nói rằng con gái tôi không hợp khẩu vị của cậu sao?! Và cậu đang gọi ai là ông bác thể hả!”
“Cha à, dừng lại đi!” – Lina can ngăn.
“… Uhm, cháu là con trai mà” – Vandaieu nói
“Eh?”
Vì một số lý do, mọi người có mặt ở đây đều ngạc nhiên trước thông tin này.
***
Vandalieu thực sự đã bị sốc văn hóa khi tiếp xúc với một nền văn hóa khác với nền văn hóa mà cậu biết.
Nhưng cú sốc về cách xã hội loài người ở Lambda đối xử với mình lại là một điều hoàn toàn khác.
Vandalieu đã không thể tưởng tượng rằng mình có một sự hiện diện mờ nhạt như ma. Và quan trọng nhất, đây là lần đầu tiên cậu nhận ra rằng ngoại hình của mình dễ bị nhầm là con gái.
Có những lúc giới tính của cậu cũng bị những đứa trẻ ghoul nhầm lẫn, nhưng Vandalieu đã nghĩ rằng đó đơn giản là vì đàn ông ghoul có đầu sư tử.
Trước đây, những người bạn đồng hành khác của Vandalieu không bao giờ nhầm lẫn giới tính của cậu bao giờ cả.
Nhưng sự thật là những người titan, ghoul và undead chỉ biết đến Vandalieu vì cậu ấy sử dụng ‘ore’ [note14308] như đại từ nhân xưng, và cũng bởi Sam và các con gái của ông ấy gọi Vandalieu là Bocchan [note14309] . Điều đó ngay từ đầu cho thấy rằng Vandaleu là một cậu bé.
Trong hoàn cảnh tương tự, những người khác cũng đã xác định giới tính của cậu bằng thực tế rằng đại từ nhân xưng mà Vandalieu dùng là “ore” , bởi vì cậu ấy được gọi là Vua và qua những hành vi nam tính lẫn những thứ khác hơn là qua vẻ bề ngoài của cậu.
Dù sao thì mình cũng chỉ mới bảy tuổi thôi mà, mình sẽ sớm dậy thì thôi. Một khi mình vỡ giọng, mọc một ít ria mép và có chút cơ bắp thì sẽ không ai nhầm lẫn nữa đâu – Vandalieu tự trấn an bản thân sau khi nhận cú sốc.
Nếu ai đó hỏi lúc này Vandalieu đang làm gì, thì cậu ấy sẽ trả lời rằng cậu đang đưa ra các chủ đề cho cuộc trò chuyện.
“Huh, đứa trẻ này là một Dhampir này. Đây là lần đầu tiên tôi thấy một thứ như vậy đó”
“Ôi trời, có phải cô bé ấy giống búp bê quá không? Cô bé có ăn uống đầy đủ không đó?
“Tôi đã chạm vào một Dhampir!”
“ Heheh, tôi là một chàng trai may mắn.”
"Này! Các cậu đang thô lỗ đấy!”
Vandalieu bị đối xử như một loại động vật quý hiếm. Dường như trong ngôi làng canh tác chỉ có vài cách giải trí này, thì Dhampir mà lần đầu tiên họ nhìn thấy là một cảnh tượng đáng chú ý. Bởi vì vậy, dân làng đã vào khu vực ăn uống ở cửa hàng buôn bán, hết người này đến người khác.
Vậy vẫn tốt hơn là bị đối xử như một con ma. Bản thân Vandalieu cũng đã không quan tâm đến cách đối xử này và trả lời một cách lịch sự khi dân làng nói chuyện với cậu, vì vậy dân làng đã không nhần ngại mà hỏi cậu rất nhiều thứ.
“Hiểu rồi, vậy là cậu đã gặp nhiều khó khăn rồi nhỉ?”
“Đúng là rất khó khăn, nhưng cậu đã cố gắng hết sức”
Dân làng nói chung đối xử rất tốt với Vandalieu. Cậu cho rằng họ có thể thông cảm cho hoàn cảnh của mình là vì trước đó họ là những người tị nạn, họ đã từng tự chịu đựng và họ có quyền tự do cảm thông cho những người khác quá khứ trong ngôi làng canh tác này. Nhưng có hai lý do khác.
Đầu tiên là dân làng đã nhìn thấy khuôn mặt vô cảm của Vandalieu, đôi mắt như cá chết đó và cho rằng cậu đã trải qua thời gian vô cùng khó khăn.
Một điều khác là Vandalieu là người mà họ có thể thông cảm mà không mất gì.
Nếu Vandalieu chỉ là một đứa trẻ mồ côi bất lực, cho dù dân làng có cảm tình với cậu đến mức nào, những điều họ có thể làm cho Vandalieu sẽ rất hạn chế. Hầu hết dân làng đều còn trẻ và vẫn có khả năng làm nhiều công việc trong tương lai, nhưng ngay cả như vậy, họ vẫn không có cuộc sống tốt cho lắm.
Hiện tại, họ vẫn được miễn nộp thuế, nhưng trong hai năm nữa, điều này sẽ chấm dứt. Dân làng sẽ không thể cưu mang cậu.
Nhưng Vandalieu là một người có hy vọng trở thành một mạo hiểm giả, thậm chí một nửa câu chuyện của Kasim và những người bạn đồng hành của anh ta được tin tưởng thì Vandalieu đã sở hữu đủ sức mạnh để tiêu diệt lũ Goblin. Với trường hợp đó, thông cảm với cậu ấy như thế này và đãi cậu một bữa ăn là quá nhiều.
Tuy nhiên, điều này vẫn tốt hơn nhiều so với sự không quan tâm hoàn toàn mà Vandalieu nhận được trong một thành phố.
“Tôi đã nói rồi, đó là sự thật! Cậu bé ấy đã chặt đầu con goblin cuồng chiến binh chỉ bằng một đòn!” Fester kêu lên.
“Hmm, không hắn là tôi nghi ngờ anh đâu” Lina nói “Nhưng mà điều đó quá khó tin”
“Không, em đang nghi ngờ anh phải không! Tin anh đi mà, Lina!”
“Fester, chúng ta đã chính mắt nhìn thấy mà còn không tin mà, vậy thì không phải quá khó tin khi yêu cầu Lina tin vào điều đó sao?” – Zeno chỉ ra cho Fester thấy.
Họ đang nói chuyện đằng sau Vandalieu, nhưng xét cho cùng thì việc Vandalieu có thể giết quái vật hạng 3 mà không cần bất kỳ nỗ lực nào thì đó không phải là thứ có thể dễ dàng thuyết phục mọi người, vì vậy nên cậu ấy đã im lặng.
Thực tế, chỉ mới hôm qua thôi Vandalieu đã khiến cho vua Goblin hạng 4 hoàn toàn bất lực mà không gặp khó khăn gì. Giết một con Goblin cuồng nộ là một thành tích không đáng kể so với điều đó.
Ngoài ra, Vandalieu cũng không thể đăng ký tại chi nhánh mà Lina đang quản lý.
Rõ ràng, thứ duy nhất có thể được thực hiện ở đây là việc đổi các bằng chứng tiêu diệt quái vật và các nguyên liệu khác. Để đăng ký, Vandalieu sẽ phải đến một chi nhánh Hội trong thành phố.
Mặc dù Borkus và những người khác đã nói với Vandalieu rằng hai trăm năm trước, việc đăng ký đã có thể làm tại các chi nhánh ở những ngôi làng nhỏ.
Có vẻ như đó không phải chỉ Công tước Hartner đã trải qua một cuộc suy tàn trong hai trăm năm qua. Hội mạo hiểm ở Vương quốc Orbaume dường như cũng đã trải qua một cuộc suy thái.
“Đứa trẻ Dhampir này đã cứu Kasim và những người bạn của mình sao?”
Hai người đàn ông bước vào và hỏi câu hỏi này.
Hai người này là những thành viên cao tuổi hiếm hoi trong ngôi làng hầu hết là những người trẻ tuổi này, có vẻ họ đã khá lớn tuổi rồi. Người đàn ông ở phía trước mặc quần áo tương tự với những người dân làng khác, nhưng người đi sau anh ta mặc quần áo bằng vải bông được nhuộm màu đúng cách, và có một chiếc vòng cổ trang trí trên cổ ông ta mà Vandalieu ghét.
“Trưởng làng, Ngài linh mục, cuộc thảo luận của hai người đã kết thúc chưa?” người chủ cửa hàng kiêm đủ thứ hỏi
“Phải, xong rồi” Trưởng làng trả lời. Quan trọng hơn, chúng ta phải cảm ơn đứa trẻ này, ông ta nói khi cầm tay Vandalieu và cúi đầu. Cảm ơn cậu rất nhiều vì đã cứu Kasim và nhóm của anh ta. Ngay cả khi cậu là một người khao khát trở thành một mạo hiểm giả, ta chắc chắn rằng nhờ dũng khí tuyệt vời đó mà cậu đã thu hút sự chú ý của lũ goblin”
Dường như câu chuyện đang lan truyền trong dân làng là, Vandalieu thu hút sự chú ý của Goblin cuồng nộ trong khi nhóm Kasim thực hiện một cuộc phản công để tiêu diệt lũ goblin.
Vandalieu nhỏ hơn những đứa trẻ cùng trang lứa khác, vì vậy đối với những người dân làng không biết nhiều về Dhampirs, điều này có lẽ dễ tin hơn nhiều so với sự thật là “Vandalieu đã chém đầu Goblin cuồng nộ từ phía sau”
“Tôi rất vui vì được giúp đỡ họ” Vandalieu trả lời, không quan tâm đến việc sửa lỗi cho trưởng làng.
“Tuy nhiên, cậu không nhất thiết phải làm những chuyện nguy hiểm như vậy” - Trưởng làng nói với Vandalieu “Mạo hiểm giả là phải sống sót.”
Giờ nghĩ lại thì, mình nghĩ người dân ở đây tốt hơn bất kỳ ai trên Trái đất.
Vandalieu cảm thấy hơi xúc động, vì nghĩ rằng con người không hề xấu xa. Tuy nhiên, có một “linh mục-sama” đang mỉm cười đằng sau vị trưởng làng tốt bụng này, vì vậy nên cậu không thể để mất cảnh giác được.
“Không nghĩ rằng con tình cờ ở lại ngôi làng này để giảng đạo và gặp một cô bé dũng cảm như vậy. Đây là sự dẫn lối của thần Alda” - Gã linh mục nói với giọng điệu nhẹ nhàng khi chạm vào biểu tượng thánh giá trên ngực và cầu nguyện.
Giới tính của Vandalieu lại bị nhầm lẫn một lần nữa, nhưng bây giờ cậu không quan tâm đến điều đó.
“Linh mục-sama, đứa trẻ này là – ”
“Hahaha, Trưởng làng, không cần phải lo lắng. Alda chỉ trừng phạt kẻ ác. Những người tốt sẽ không bị trừng phạt, ngay cả khi đó là Dhampir đi chăng nữa. Ta nghe nói rằng con sống trong một khu rừng hoặc ngọn núi hẻo lánh. Con chưa được rửa tội, phải không? Con có muốn ta thực hiện nghi lễ không?” - gã linh mục đề nghị
Hắn ta không có bất kỳ sát ý nào hay làm gì khiến Vandalieu cảm thấy khó chịu cả, nhưng nụ cười trên khuôn mặt hắn ta trong mắt của Vandalieu trông thật giả tạo. Cảnh báo tử vong liên tục hoạt động nhưng lại không có bất kỳ phản ứng nào cả.
"Không, xin cám ơn. Mặc dù đó là một buổi lễ không chính thức, nhưng mẹ tôi đã rửa tội cho tôi bằng cái tên Vida rồi” Vandalieu trả lời. Ngay cả khi đó không phải là một cái bẫy, Vandalieu không muốn được rửa tội bằng tên Alda, vì vậy cậu đã nói nói dối.
"Ta hiểu rồi. Thật là một người mẹ tốt”
Không còn gì để hỏi về lễ rửa tội dưới tên Vida, gã linh mục của Alda lùi lại.
**
Vương quốc Orbaume là một tập hợp các quốc gia nhỏ hơn để hợp nhất nhằm bảo vệ bản thân khỏi mối đe dọa của Đế Quốc Amid.
Với việc nguồn gốc tôn giáo của Alda, vị thần của luật lệ và số mệnh, tôn giáo chính của đế quốc Amid … không bị cấm ở đây. Tôn giáo của Vida cũng đã được chấp nhận, nhưng cũng không có bất kỳ hạn chế nào đối với tôn giáo của Alda. Bởi vì vậy nên có một số lượng đáng kể các quốc gia nhỏ hơn tin vào Alda và các vị thần cấp dưới của ông ta.
Nhưng tôn giáo này không thể nói là giống hệt như những lời dạy của Alda trong Đế quốc được.
Có nhiều nhóm người diễn giải các giáo lý Alda theo những cách khác nhau. Trong số đó có phe hòa bình, những người tin rằng “Những cá nhân đạo đức tôn trọng luật pháp nên được tha thứ, ngay cả khi họ là thành viên của các chủng tộc của Vida”. Đây là điều phe được giáo sĩ của Đế quốc Amid coi là dị giáo. Nó cho phép Dhampirs được chấp nhận là người ở Vương quốc Orbaume.
Điều này không hề lạ hay dị thường. Mọi người ở Lambda đều biết chắc chắn rằng các vị thần tồn tại, nhưng những vị thần đó chỉ tồn tại trên thế giới này từ một trăm ngàn năm trước, trong thời đại của các vị thần.
Bây giờ, thông qua các lời sấm truyền, họ chỉ có thể truyền đạt ý chí của mình bằng các phương pháp giới hạn cho một số người giới hạn.
Bởi vì vậy, mỗi tôn giáo của thần lại giải thích lời sấm truyền theo nhiều cách khác nhau tùy thuộc vào quốc gia, khu vực và con người, và những cách giải thích này thường có sự khác biệt kỳ lạ giữa chúng. Ví dụ điển hình nhất là phe hài hòa của Alda.
Nhưng sau đó, lý do khiến phe phái hài hòa lan rộng là vì có nhiều thành viên của các chủng tộc của Vida ở đây hơn là ở Đế quốc Amid, bao gồm các công tước là Người thú, và ấn tượng của mọi người về tôn giáo Alda ở Vương quốc Orbaume đã trở nên tồi tệ hơn sau chiến tranh. Vì vậy, đây có lẽ là một quyết định chính trị được đưa ra để tồn tại.
Ngay cả trên Trái đất, cũng không có gì lạ khi có nhiều tôn giáo mặc dù có nguồn gốc từ cùng một vị thần. Mình không biết Alda đang nghĩ gì, nhưng không cách nào mà ông ta có thể xuống thế giới và giảng đạo cho tất cả các tín đồ của ông ta và chỉ ra cách giải thích nào là sai. Dù sao thì miễn là nó không gây hại cho mình thì mình không thực sự bận tâm.
Vandalieu không thực sự thích cách khiêm tốn mà vị linh mục “tha thứ”, nhưng Vandalieu thừa nhận rằng ông ta không thể có đủ khả năng để quan tâm đến những điều như thế nếu ông ta muốn tồn tại trong xã hội.
“Linh mục-sama, về loại thuốc mà ngài đã cho con … có vẻ như nó không hiệu quả”
“Thuốc đó được dùng tốt nhất với liều lượng lớn, vì vậy hãy uống với liều gấp đôi mà con đã dùng tới giờ.”
“Linh mục-sama, ngài có thể xem qua các cánh đồng của chúng con không?”
"Ta không phiền đâu. Alda cũng là vị thần của sự sống mà.”
Từng người một, dân làng nói với linh mục những rắc rối và yêu cầu của họ. Dường như dân làng khá là ngưỡng mộ ông ta, bất kể nụ cười của gã linh mục đó hời hợt đến mức nào.
Những câu chuyện về các vị thánh và anh hùng được các giáo sĩ kể lại có lẽ là một trong số ít nguồn giải trí trong làng này, và hình như ông ta là một người đàn ông có học thức, thậm chí có thể pha chế thuốc, điều đó có ý nghĩa rằng ông ta được yêu mến, ngay cả khi ông ta có chút đang nghi.
Đột nhiên, có một giọng nói phát ra từ bên ngoài.
“Linh mục-sama, xin hãy giúp với! Ivan đã rơi xuống từ mái nhà xuống mất rồi!”
Có vẻ như một dân làng đã vô tình rơi xuống từ một mái nhà trong khi sửa chữa. Từ giọng điệu, nó có vẻ là một chấn thương khá nghiêm trọng. Thực tế, khi Vandalieu sử dụng Phát hiện sự sống đã xuất hiện một người có phản ứng yếu bất thường.
“Không ổn rồi, chúng ta phải đến chỗ anh ta ngay lập tức” – gã linh mục nói sau lưng Vandalieu rồi đứng dậy.
Vandalieu lặng lẽ rời khỏi cửa hàng kiêm đủ thứ. Có lẽ bởi vì sự chú ý của họ đã được dành cho gã linh mục, không ai nhận thấy cậu ấy đã rời đi.
Nếu anh ta không chết, mình nghĩ là mình có thể làm thứ gì đó … Ah, đây rồi.
Sử dụng Bay để lao đến nơi phát ra tín hiệu sự sống đang yếu dần đi, Vandalieu thấy một người đàn ông ngoài ba mươi nằm khập khiễng trên mặt đất và một phụ nữ với cái bụng to, trẻ hơn một chút so với người đàn ông. Cũng có một đứa trẻ, nhỏ hơn Vandalieu.
“Anh yêu! Gắng lên, vị linh mục đang đến!”
“Bố ơi!”
Mặc dù vợ và con trai đang bám lấy anh ta, người đàn ông không nói gì ngoài tiếng rên rỉ đáp lại. Hơi thở của anh ta trông rất mệt nhọc. Bóng tối của cái chết đang phủ lên trên khuôn mặt của anh ta.
Đây là một chấn thương nghiêm trọng; Nó không phải là gẫy xương mà là chân thương phần mềm. Trường hợp xấu nhất là chấn thương sọ não.
Trong tình huống như vậy, với trình độ y tế của Lambda, điều trị là vô vọng. Phép thuật có thể hữu ích, nhưng đây là rìa làng. Vandalieu nhận thấy rằng anh ta có thể sẽ chết trước khi gã linh mục đến, mặc dù gã linh mục đó có lẽ là không thể làm được bất cứ điều gì khác ngoài lắc đầu trừ khi hắn ta là một pháp sư hàng đầu.
Tất nhiên, nếu Vandalieu sử dụng Tử Tính Ma Pháp, có khả năng cao là cậu ấy có thể cứu mạng người đàn ông tên Ivan này. Người vợ sẽ không phải mất chồng, đứa con trong bụng và đứa con bên người đàn ông đó cũng không phải mất cha.
Tuy nhiên, mục tiêu hiện tại của Vandalieu là đăng ký tại Hội mà không thu hút bất kỳ sự chú ý nào, và sau đó quay trở lại Talosheim.
Một đứa trẻ cứu một người không thể cứu được nếu không có phép thuật cấp cao. Điều đó sẽ thu hút nhiều sự chú ý.
Theo kế hoạch ban đầu của mình, hay theo cảm tính đây … Không thể tránh được rồi. Mình từ bỏ
“Xin lỗi”
Sau những lời này, một đứa trẻ nhanh chóng tiếp cận Ivan và chạm vào cơ thể anh ta.
“Hieh?!”
“Uwah! Cháu là ai?!"
Người phụ nữ và đứa trẻ đã nhận thấy sự hiện diện của Vandalieu, rất ngạc nhiên, vì vậy Vandalieu đã tự giới thiệu. “Cháu là Dhampir mà mọi người đang nhắc tới trong ngôi làng này. Tên cháu là Vandalieu” - Giới thiệu về bản thân khi cậu sử dụng Thể Linh Hồn. Để họ không thể nhìn thấy, Vandalieu tạo ra những xúc tu từ lòng bàn tay đang chạm vào Ivan, hợp nhất với Ivan và kéo linh hồn của anh ta trở lại vào cơ thể.
Đó thực sự là chấn thương sọ não. Có máu tụ trong nào, làm tăng áp lực nội sọ, gây tổn thương tế bào não của chú ấy.
Hấp thụ máu đông với các xúc tu của mình. Tái tạo các mạch máu bị vỡ với Hồi Phục Nhanh Chóng. Sau đó, tái tạo lại các vết nứt trong hộp sọ của người này … Chú ấy bị phình động mạch trong mạch máu gần tim. Mình cho rằng mình sẽ hồi phục nó trong khi tái tại hộp sọ cho chú ấy. Ah, có vẻ như chú ấy còn bị viêm đại tràng nữa. Hình như là ác tính, vì vậy mình cũng sẽ loại bỏ nó nốt. Chân chú ấy cũng bị nấm nữa … mình cũng có thể chữa được. [note14310]
“Này, cháu đang làm …”
“Mẹ ơi, sắc mặt của bố khá hơn rồi này!”
“C-con nói đúng. Cháu có thể chữa được vết thương cho anh ấy sao?”
“Ah, vâng. Xin vui lòng chờ thêm một lát nữa” - Vandalieu nói.
Người đàn ông tên Ivan có sức khỏe khá tệ. Hình ảnh về một cuộc sống đơn giản, sống chậm mà khỏe mạnh không phải là sự thật, ít nhất là trong trường hợp của anh ta.
Vandalieu đã thực hiện tất cả các điều trị y tế mà cậu có thể làm, sau đó cậu rút các xúc tu trở lại cơ thể của mình và hủy bỏ Thể Linh Hồn.
“Mọi thứ sẽ ổn thôi. Chú ấy có thể sẽ sớm tỉnh lại” - Vandalieu nói.
Vandalieu thậm chí đã hợp nhất sức chịu đựng và khả năng tái tạo của chính mình vào Ivan và sử dụng nó để chữa lành vết thương cho anh ta, vì vậy không lý nào mà anh ta có thể bất tỉnh được. Vandalieu đã hấp thụ máu tích tụ trong hộp sọ của Ivan, nhưng cậu ấy sẽ coi đó như là phí điều trị.
“Ugh, chuyện gì đã xảy ra với mình vậy?” Ivan mở mắt ngay sau đó.
"Anh yêu!"
"Cha!”
Người phụ nữ và đứa trẻ ôm lấy Ivan. Đó là một cảnh tượng cảm động. Đây là những gì một gia đình nên có.
“Chuyện này là sao? Tại sao hai mẹ con lại ở đây?” Ivan hỏi gia đình anh ta.
“I-Ivan?” – một người đàn ông gọi. “Lúc nãy, anh đang nằm trên mặt đất, trông như sắp chết rồi ấy! Làm thế nào mà giờ anh lại trông khỏe mạnh như vậy được?!”
Ngay khi Vandalieu bắt đầu cảm thấy tôn trọng Ivan vì đã xây dựng một gia đình tốt như vậy, gã linh mục, trưởng làng và những người khác cuối cùng đã đến.
Giờ thì nếu họ có thể bị lừa khi nghĩ rằng tình trạng của Ivan thực sự không có gì nghiêm trọng và người đàn ông đã gọi cho vị linh mục đã kết luận sai, mọi thứ còn lại Vandalieu có thể giải quyết được.
“Đứa trẻ này, đứa trẻ tên là Vandalieu này, đã chữa lành vết thương cho anh ấy! Đứa trẻ này đã cứu mạng anh ấy!” Vợ của Ivan kêu lên.
Thưa cô, những người phụ nữ trung thực rất được yêu mến đó.
“Em nhắc anh mới nhớ, anh đã có một giấc mơ. Thần chết đáng sợ đã tóm lấy đầu anh, nhưng trước khi anh kịp làm gì đó, có một nữ thần đã vỗ đầu anh. Anh hiểu rồi, đó là đứa trẻ này” - Ivan kết luận.
Chú đang gọi ai là nữ thần vậy?
Và vì Vandalieu đã cứu mạng một người dân làng mà cậu ấy chưa từng gặp trước đây, việc đó đã khiến cậu thu hút rất nhiều sự chú ý.