Trong lúc chờ tại phòng chủ nhà trọ, tôi nghe tiếng gõ cửa.
Những người làm bán thời gian đã đến.
“Mời vào.”
Khi tôi cho họ vào…
“Xin phép~!”
“Xin phép.”
Cánh mở ra khá mạnh, và một con chó bước vào cùng một … con thỏ? Tôi không chắc, nhưng một người tai nâu màu ô liu, ngực bự, mạo hiểm giả tai thú trong bộ đồ tập gym vào cùng cô gái tai chó tóc vàng đeo kính và mặc áo choàng bác sĩ. Đỉnh tai của cả hai đều có lông trắng.
Họ đã cởi đồng phục hầu gái cosplay của nhà trọ, nhưng trang phục đang mặc là gì thế? Kiểu như nhìn một lần sẽ không quên, oi.
“… Trông rất tuyệt.”
“Nkyuu! Những bộ quần áo này rất dễ di chuyển! Tôi tìm thấy trong hầm ngục!”[note31454]
“Ừ, em cũng vậy. Cảm giác tiện dụng hơn hẳn. Chúng có lẽ phải tốn vài đồng vàng nếu mua ở Đế Đô.”
À nhắc mới nhớ, tôi bỏ mấy cái đó vào rương hầm ngục. Áo tập gym, áo choàng bác sĩ, kính, mấy món cùng loại khác. Tôi không nghĩ ai đó sẽ mặc chúng, nhưng thực tế ở Đế Đô bán mấy món lạ lạ như này… ể? Khoan đã. Sao tôi đột nhiên thấy lạnh sống lưng?
Ề, ờm được. Lần đầu gặp mặt, nên tôi sẽ mở bài bằng giới thiệu bản thân.
“Anh là Kehma, Trưởng Làng của ngôi làng và làm thư ký của chủ nhà trọ. Xin lỗi không thể tham dự phỏng vấn mấy ngày trước, nhưng anh có việc bận vào lúc đó. Umm, xin lỗi, tên các em là gì?”
“Tôi là Setsuna—một võ sư. Anh trông buồn ngủ nhỉ?”
“Em là Nayuta, một nhà giả kim. Hân hạnh gặp anh, Trưởng Làng-san. Chắc anh sẽ cần loại thuốc giúp làm việc 23 giờ một ngày đấy?”
… Thứ thuốc của ác quỷ đúng không? Méo nhé! Chưa kể đó là mấy thứ hàng cấm gây nghiện?
“Nó chỉ là thức uống bổ dưỡng, không mang tác dụng phụ nào. Thức uống năng lượng để tập trung và thức uống thể lực để kiên trì. Tuy hiệu quả yếu hơn bình hồi phục, nên vết thương chữa lành không dễ thấy, nhưng rẻ hơn và hiệu suất tốt. Bất cứ nhà giả kim với chút kỹ năng đều có thể chế tạo chúng.”
Nghe thật ác độc. Theo nhiều nghĩa.
“Để xem, hai em là mạo hiểm giả đúng không? Tại sao hai em ở đây?”
“Bọn tôi đi bộ tới đây!”
Không phải cái đó.
Khi tôi kìm nén vặn lại lời đáp tức thì của Setsuna, Nayuta trả lời.
Có lẽ tốt hơn nghe cô ấy giải thích.
“Umm, em cùng nhóm với chị gái, nhưng kế hoạch ban đầu của bọn em là đi qua đây tới Sia. Sau khi tới ngôi làng, nó to hơn thông tin mà bọn em nghe được. Hầm ngục không ngờ rất tuyệt vời, nên bọn em quyết định ở lại kiếm thêm chút. Như anh thấy, bọn em tìm được đồ tốt.”
Bỗng dưng thay đổi kế hoạch là chuyện thường ngày của mạo hiểm giả. Không nhiều người trong số họ thèm lên kế hoạch quá kỹ lưỡng. Khi kiếm được nhiều ở nơi nào, họ làm ngay. Khi không kiếm được, họ tàu bay.
Lịch trình rất là thiếu quyết đoán.
“… Hmm. Hai người là chị em ư? Dù trông khá khác biệt?”
“Chị gái khác cha với em. Bọn em là một nửa chị em… em sẽ rất vui nếu anh không hỏi về gia đình quá nhiều.”
Chị em khác cha huh… Xem ra họ có hoàn cảnh phức tạp phía sau, không nên động chạm vào chủ đề này.
Tiện nói, trái ngược mái tóc vàng ánh như chó săn của Nayuta, Setsuna có mái tóc nâu nghiêm nghị như dã thú.
“Nhân tiện, em là thú nhân chó, chị gái là nửa chó và nửa thỏ. Thông thường, thú nhân sẽ trở thành một trong hai loài của cha mẹ, nhưng hiếm khi, tổng hợp cả hai cũng được sinh ra.”
“Chóthỏ. Tôi là hỗn huyết quý hiếm!”
Cứ thế, Setsuna xoay người và chìa đuôi cho tôi xem. Đúng là nhìn giống trung bình cộng của thỏ và của chó.
Thú nhân hỗn huyết. Tồn tại hả? Khi cô ấy nhắc tới, tôi có thể thấy cái đuôi rậm rạp của Nayuta ngay từ đằng trước, nhưng không thể thấy cái đuôi bé của Setsuna cho đến khi cô ấy quay người.[note31452]
Chẳng biết mèo và chó sẽ thành mèochó, hay sư tử và hổ sẽ thành sưhổ…
Giờ tôi muốn biết, ngựa và nai sẽ thành thằng ngốc chăng?[note31455]
“Tôi muốn hỏi lý do hai người trở thành mạo hiểm giả được không?”
“Nkyuu, Nayuta, em giải thích.”
“Không phải chuyện dài dòng cho lắm. Làng bọn em bị quái vật phá hủy. Chuyện thường gặp nhỉ? À, anh nên cẩn thận con sói đen.”
“A-à con sói đen sao? Nó đến vào mùa đông năm trước. Chẳng biết nó đến lần nữa không.”
“… Vậy sao.”
Nayuta nhíu mày, chỉnh lại vị trí kính như thể che giấu.
Nếu Rin ở đây, không tránh khỏi nhận được sự báo thù của họ trong hầm ngục.
Tôi không biết chuyện gì sẽ xảy ra sau đó.
“Vậy hai em nghĩ như nào về công việc trong nhà trọ bọn anh?”
“Tuyệt vời! Rất nhiều đồ ăn ngon và bọn tôi còn có thời gian vào hầm ngục.”
“Bọn em rất biết ơn nếu anh tiếp tục thuê thêm một thời gian. Nhiều loại ma cụ đa dạng có thể tìm thấy trong hầm ngục làm em cực kì hứng thú dưới tư cách nhà giả kim. Các anh còn tìm được máy đăng ký và ghế mát xa đúng không?”
“Ừ. Anh sẽ tiếp tục thuê các em làm việc, nhưng nếu muốn, các em được thuê vĩnh viễn và định cư lâu dài ở đây. Vẫn chưa có nhiều mạo hiểm giả nữ trẻ tuổi, ngôi làng sẽ chào đón các em.”
Hiện giờ, tỉ lệ giữa nam và nữ trong Làng Golen khoảng 7:3. Tính cả nhà trọ.
Hầu hết mạo hiểm giả là nam ngay từ đầu. Có những người di cư từ Sia cùng các bà vợ, nhưng tôi nên tạo điều kiện cho dân làng tìm kiếm đối tượng kết hôn với vai trò Trưởng Làng nhỉ?
“Nghe cũng là ý hay. Em thấy sao, Nayuta?”
“Phải rồi, em sẽ suy nghĩ. Nơi này có thể làm căn cứ cho chúng ta định cư.”
Tôi không hy vọng nhiều, nhưng họ gần như sẵn lòng.
“Ngoài chuyện đó, hai người có yêu cầu gì không? Như tăng lương, và chuyện khác”
“Thức ăn miễn phí và ở trọ là đủ làm tiền công… Chị gái em ăn rất nhiều, nên đó là sự giúp đỡ lớn.”
“Nkyuu, chị xấu hổ đấy. Xin lỗi vì là người chị không tốt…”
“Vâng vâng. Em còn một câu hỏi, nhưng… Mun-senpai là ai vậy? Một sát thủ xuất chúng sao? Ahh, umm, anh không cần trả lời nếu nguy hiểm đến tính mạng bọn em. Em chỉ hơi tò mò bởi cùng hệ tai chó. Thật lạ là em ấy có thể đấu với bọn em ở độ tuổi đó.”
“Mun-chan siêu mạnh luôn! Em ấy vẫn đang lớn, gần như chắc chắn em ấy sẽ là mạo hiểm giả hạng A trong tương lai!”
“Ahh, chẹp. Đến anh còn không biết rõ.”
Mun, xuất thân của Thịt Chómun vẫn là bí ẩn với tôi, chủ nhân em ấy. Tôi chỉ biết em ấy là thú nhân tai chó. Xét theo màu tóc và mắt, tôi nghĩ em ấy phải có chút máu anh hùng trong người.
Dù sao, hiện giờ em ấy cho 160 DP mỗi ngày. Em ấy còn đáng giá hơn 85 DP Gozoh, mạo hiểm giả tiêu biểu của làng bọn tôi. Chỉ nhiêu đó thôi đủ làm tôi biết em ấy rất bất thường. Bằng cách nào em ấy được như vậy? Em ấy có tài năng riêng không?
“Đúng rồi, anh chưa hỏi về hạng các em? Hạng gì vậy?”
“Cả hai đều hạng C. Tôi nghĩ bọn tôi mạnh ngang hạng B. Nhưng chưa làm kiểm tra thăng hạng.”
“Quý tộc dính phải cả đống phiền phức. Anh nhận được nhiều thuế khi là hạng B, nên dễ dàng hơn là chỉ ở hạng C và không bị trói buộc bởi mấy chuyện đó. Đặc biệt là thú nhân, nhiều quốc gia khó chịu với họ.”
Thì ra là vậy. Tôi đã hiểu tại sao có rất nhiều mạo hiểm giả hạng C.
Sau đó, cuộc phỏng vấn biến thành tán chuyện một thời gian trước khi bọn tôi kết thúc.
Đứa ngốc—… vô lo Setsuna, và đáng tin cậy Nayuta.
Họ không có điểm chung về nhiều mặt, nhưng hòa hợp như chị em. Không khỏi làm tôi thốt lên họ là chị em tốt.
Tuy nhiên, tôi tăng cường cảnh giác trước hai người sau cuộc phỏng vấn.
“Setsuna… cô chị gái né tránh câu hỏi của mình.”
Khi tôi hỏi họ từ đâu đến, cô ấy trả lời họ đã đi bộ. Đó là hiểu lầm đủ phổ biến trong Tiếng Nhật. Nhưng trong Tiếng Anh, ‘why’ (tại sao) là từ rất khác với ‘how’(bằng cách nào).
Trong thế giới này có tương tự không?
Tôi đã hỏi Rokuko.
“—Nhớ lại thì, đó là một câu trả lời lạ lùng.”
Rốt cuộc hai chị em đó là ai?
_____________________
Tác giả ghi chú:
* [Tiếng Nhật-> Dịch sang ngôn ngữ dị giới bằng kỹ năng-> Dịch ngược sang Tiếng Nhật bằng kỹ năng] là VÔ CÙNG chính xác, nên sẽ không xuất hiện tình huống, “Uooooh—!” dịch thành “Con cá—!”.