“Thất bại tất cả là do mình.”
Mang theo dư âm của trận chiến, Haku-san lại đến thăm [Hang Bình Thường].
Chloe vẫn mặc bộ đồ quản gia như mọi khi.
“Tuy đã thua nhưng tôi học được rất nhiều điều từ trận chiến này. Tôi chưa từng nghĩ lũ chuột có thể đi xa tới vậy. Và cái cách biến trinh sát thành chiến binh của cậu… ”
Mặc dù dám chắc lũ chuột có nhiệm vụ do thám, nhưng cô không nghĩ chúng có thể đánh bại con boss ngay cả khi chúng đã tới được đó.
Thay vào đó, cô nghĩ nhóm golem thứ hai sẽ giành quyền kiểm soát bản đồ với những con chuột dẫn đường.
Trong đầu Kehma nảy ra ý tưởng này khi nhìn thấy con Minotaur.
Từ khi không có gì để mất, anh quyết định sử dụng 50 con trong số chuột còn lại làm quân cảm tử để giết Mino-san.
Nhân tiện, đàn chuột được ra lệnh ra khu rừng sinh sống để tái sử dụng sau này.
“Tôi không ngờ mình không tìm được một cái Lõi giả nào. Rốt cuộc cậu để lõi hầm ngục ở đâu vậy? Cậu không phiền giải thích cho tôi chứ?”
“Đưa thêm 50.000 DP rồi tôi sẽ nói cho.”
“À há, ít thế? Vậy hãy nói đi. Tôi sẽ không ngủ được nếu không biết nó giấu ở đâu.”
Đậu, nói giỡn thôi mà.
… Không được rồi, tôi sẽ trả lời nhưng không nhất thiết phải nói nơi giấu lõi giả.
Tuy nhiên, nếu biết hạt nhân thật được đặt ở nơi giống như chơi đùa người tìm, cô ấy chắc sẽ giận tôi mất.
“ …. Sự thật là, đi thêm khoảng 1 km trong hầm ngục này… có một căn phòng nhỏ. Tôi đặt ở đó.”
Hướng mà tôi chỉ á? Là phòng goblin.
… Ban đầu tôi định đem nó về, nhưng cuối cùng lại thôi.
Như tôi nghĩ, Haku-san không nói lên lời… nhưng cô ấy không có vẻ tức giận. Trông giống như là khâm phục hơn.
“ …Thật sự thì nhìn kỹ mới thấy dòng chảy mana… không chỉ ở phía trước, mà còn mở rộng ra ngoài hầm ngục… tôi đã không nhận ra.”
“Đặt lõi ở bên ngoài của tầng thứ nhất… một nước cờ mạo hiểm, đáng ngạc nhiên phải không, Ojou-Sama.”
“Chỉ dẫn của Số. 89 Ane-sama quả là đúng.”
Yep, dù không hiểu tại sao, nhưng Rokuko vừa nghĩ ra ý tưởng vui vẻ nào đó.
Nhóc lờ đi mọi thứ ngoại trừ cái phòng goblin và chả làm gì cả.
“Haah, cái mê cung này thật hoành tráng, đây là lần đầu tiên tôi thấy nó được sử dụng như vậy… à, những cái bẫy ấy là 1 ván cờ lớn. Thay vì dùng Minotaur trong trận này, tôi nên cân nhắc dùng những loại quái vô trọng lực như Hồn ma (Wraith). Hay nhất là ở chỗ hầm ngục mở rộng cả lên trên và xuống dưới.”
Chắc chắn rằng, bẫy sập sẽ không kích hoạt khi cô ấy sử dụng Hồn ma. Nếu vậy thì họ sẽ không tìm được lối đi bí mật ở trong mấy cái bẫy ấy.
… Mà, bẫy tự làm thì không tốn DP, cũng rất khó để đoán ra được.
Bởi Haku đã chỉ dẫn, nên tôi không làm mấy chuyện nhục nhã như cô ấy. Tốt hơn hết là giữ im lặng.
“Còn nữa… gu, cái [Cánh cổng trí tuệ] đó … có phải là một câu đố ở thế giới của anh.”
“Vâng, ừm thì, khá khó để trả lời. Ở đây không có nhiều câu đố mà tôi có thể sử dụng."
“Vậy hả … được thôi, vậy hãy để tôi đánh cậu một cái.”
“Hahaha, tôi từ chối.”
Thôi, đau lắm. Tôi còn chưa nói với cô ta là Rokuko giải được trong vòng 3 giây.
“… Tôi không quá quan tâm với mấy câu đố loại chơi chữ vì thế nên tôi không sử dụng chúng.”
“Hả, vậy lúc tôi chơi chữ, câu đố sẽ tự dịch…”
Đúng vậy, chẳng hạn nếu tôi bảo Rokuko, “Futon nổ tung” nhỏ sẽ nghe được là “ Futon bùm” hay mấy thứ như vậy. Căn bản là không thể truyền tải được.
Vì vậy, ví dụ như [Bác sĩ nào mà chỉ có thể làm hư xe ?] [Trả lời : là Nha sĩ] (Trong kanji nha sĩ phát âm giống như những phương tiện giao thông bị hư)]. Chơi chữ cho câu đố ấy không hiệu quả.
Hơn nữa, đáp án câu đố được dựa trên hình dáng của chữ cái. Ngay từ đầu thì ngôn ngữ sử dụng đã khác nhau rồi.
Nếu có ảnh thì tốt, tôi định sẽ sử dụng vào lần tới.
Chỉ cần nhớ rằng ma thuật tuyệt vời đến thế nào là đủ. Tôi có lẽ nên từ bỏ việc học ngôn ngữ của thế giới này. Dịch-san dịch quá nhiều nên tôi không thể học được. Tôi có thể học được nếu cố gắng hết sức, nhưng tôi sẽ không làm điều đó.
“Đúng rồi, Ane-sama! Tên của em bây giờ là Rokuko. Nó được đặt theo số 695 trong ngôn ngữ của thế giới khác! ‘Ro’ là 6,’ku’ là 9 còn ‘ko’ là 5!”
Rokuko còn không biết nguồn gốc tên của mình.
Khi tôi nhận ra điều đó và nói cho con bé, nhỏ rất vui mừng vì lý do nào đó. Tôi đã nghĩa nhỏ sẽ tức giận khi biết tên mình bắt nguồn từ những con số bởi cái tên là thứ rất quan trọng. Nhưng cuối cùng nhỏ lại rất vui vẻ. Tôi không hiểu được cảm giác của lõi hầm ngục này.
Dường như có một sự tôn vinh đặc biệt khi [Số.] được thêm vào tên.
“Hay đó, một cái tên đẹp … ahh, chị cảm thấy ganh tị.”
“Vậy nên từ giờ chị có thể gọi em là Rokuko, Số. 89 Ane-sama.”
“Tất nhiên rồi Rokuko-chan …Haah, tốt thật. Chị được gọi là Haku chỉ vì tóc chị màu trắng, thật sự thì, Chủ nhân đặt tên tệ thật..."
“…Hơ? Haku-san, không phải Haku có nghĩa là 8 và 9 sao?”
Haku-san bỗng im lặng khi bị tôi cắt ngang.
“Tại sao Số. 89 lại trở thành trắng nhể? …Hay, có lẽ nào, đó là cách đọc ở thế giới khác?”
“Thực ra nó có 1 vài nghĩa, nhưng mà màu trắng và số 89 đều có thể đọc là Haku.”
Haku-san nhắm mắt lại trong giây lát, day hai bên thái dương.
…Chắc là cô ấy đang nghĩ gì đó
Sau một hồi, cô ấy lên tiếng.
“…Rokuko-chan.Từ bây giờ, em có thể gọi chị là Haku nếu nó là con số ở thể giới khác.”
“Vâng ạ, Haku Ane-sama!”
Tôi tự hỏi tại sao cô ấy cảm thấy rắc rối về những thứ như vậy ? Haku-san mỉn cười và vuốt đầu của Rokuko
“Được rồi, câu chuyện đã đi xa chủ đề rồi. Tôi thật lòng muốn trao đổi thêm chút, nhưng mà tôi rất bận… Bởi một hầm ngục mới tạo, tôi phải đến quản lý nó …À, tôi muốn hỏi thứ cuối cùng đó là gì, nhưng như vậy không được lịch sự khi hỏi lá bài tẩy của một hầm ngục, đúng không?”
Lá bài tẩy được nói tới là [Viên ngọc ẩn].
Cũng chả cần giấu làm gì, nhưng để cô ấy tự tìm ra vẫn vui hơn.
“Vậy, Rokuko-chan. Chị sẽ chuyển DP ngay bây giờ “
“D-Dạ.”
Nắm lấy tay Rokuko, Haku cười vui vẻ.
150,000 DP bao gồm cả chi phí thông tin.
Miệng thì kêu bận, nhưng cô ta vẫn thong thả chuyển DP qua đường miệng với Rokuko.
Cảm ơn vì phần thưởng.