Sau khi cất đồ cắm trại vào [Kho đồ] khi đã cách xa thị trấn, chúng tôi chạy trên đường mòn lên núi với tay không.
Dù Ichika không được golem hỗ trợ, cô ấy vẫn theo kịp chúng tôi, như mong đợi từ một mạo hiểm giả hạng C.
Mặc dù tôi bỏ qua lời khuyên tốt của Ichika rằng nên cắm trại trước khi trời tối, chúng tôi đã chuẩn bị sẵn ma cụ phát sáng trong tay.
Chúng tôi đến được [Hang bình thường] khi mặt trời nhô lên tròn trịa.
“Thịt, thời gian!?”
“Eh, mất bao lâu ạ!? X-xem nào… 6 giờ, 32 phút!”
Thịt đáp lại sau khi nhìn vào golem đồng hồ lấy ra từ túi… Em ấy nói với vẻ vui tươi như thường lệ. Mà, em nó theo dõi thời gian chính xác đó chứ, tuyệt lắm.
“Tốc độ của chúng ta bị giảm nửa khi trời tối. Với xe đạp, chúng ta có thể… không, thứ đó chắc chả đi được trên núi rồi? … Hmm? Bỏ qua xe đạp, còn phương tiện nào nữa không nhẻ?”
“C~h~ủ-nh~ân~. Em đoói, ch~uẩn~ bị dựng trại a?”
Trước tiên cứ đi vào trong đã nhỉ. Mờ, tôi chưa nói đích đến cho Ichika sao?
“Chúng ta sẽ không dựng trại. Đến nơi rồi.”
“… Đây là căn cứ của Chủ nhân sao? Em cứ nghĩ phải là làng hay gì đó…”
Tôi đã nghĩ về chuyện này, nhưng tôi nên giải thích sao đây…? Đây là nhà!—hay gì ta?
“… Đây là nhà.”
“Nó là hang động mờ.”
Ờ đúng ùi. Dù sao trông nó chả thay đổi gì từ lúc bọn cướp ở đây.
… Nếu nơi này trở thành quán trọ trong tương lai, sẽ có rất nhiều sự thay đổi. Tôi phải làm gì để biến hầm ngục này thành một nơi hút khách?
“Eh không sao đâu, nhanh nào đi vào đi.”
Cầm trong tay ma cụ phát sáng, tôi dẫn Thịt và Ichika vào trong hang động. Đá ốp trên sàn hành lang, và rất nhiều [Đuốc thắp sáng Hầm ngục (50 DP)] chiếu sáng bên trong.
(Tiện đây, [Đuốc thắp sáng Hầm ngục] là một loại đuốc tuyệt vời sẽ luôn cháy nếu không bị di chuyển khỏi chỗ đặt. Tôi đoán nó sử dụng mana làm nguyên liệu.)
“Chờ đ—!? Chỗ này là hầm ngục!”
“Anh biết?”
“Thế quái nào đây lại là căn cứ của anh!?”
“Mặc dù đây là căn cứ của anh?”
“Nó là một hầm ngục!”
“Ừ, là hầm ngục… Ah, cẩn thận, có bẫy ở đây.”
“Uoh thiệt sao, nơi này quá nguy hiểm—!?”
Khi tôi mở bản đồ ra check, Ichika bị xem là kẻ xâm nhập.
Huh? Lạ nhẻ. Mặc dù Ichika cũng là nô lệ của tôi… à, tôi coi thịt là gối ôm (vật phẩm) mới đúng.
Cả Thịt và tôi gần đây đều đã quen với chuyện đó, nên tôi không thực sự cảm thấy tội lỗi khi ngủ với em nó như cái gối ôm.
Con người không thích hợp làm gối ôm… một thời gian tôi đã nghĩ vậy. Có trục trặc ở lần đầu khi tôi còn thiếu kinh nghiệm và tai nạn xảy ra, nhưng em ấy là một cái gối ôm dễ chịu kể từ đó… Mặc dù có lẽ vào mùa hè sẽ nóng.
Ngoài trời vẫn còn khá lạnh nhưng kiểu gì cũng sẽ ấm lên. Tự hỏi tôi nên làm gì…
“Haah, nhưng một người chuyên do thám như em mà không nhận ra những cái bẫy như này… mà, có thể di chuyển nhanh ở đây, không hổ danh là Thịt-senpai.”
“Tất cả bẫy trong hầm ngục này, em biết hết. Hì hì.”
Em nó tỏ ra ngầu chút ấy mà. Um, dù sao em ấy là người làm đống bẫy này.
“Tất cả… ư? Không phải đây là [Hang bình thường]? Nhưng hội đã nói… không có gì ở đây?”
“À, … thông tin của hội cũ rồi. Đó là từ một tháng trước.”
“Heeh, vậy mà giờ… chuyển thành thế này. Chắc nó đang trong giai đoạn chuyển đổi.”
Giai đoạn chuyển đổi là quá trình phát triển nhanh chóng mà một hầm ngục trải qua điều đó được giải thích trong [Sơ lược nghiên cứu về Hầm ngục].
Theo sự bổ sung của Haku-san, cô ấy chỉ nói cái đó là để che giấu ảnh hưởng của một trận đấu hầm ngục.
“Em biết nhiều nhỉ."
“Nó là điều quan trọng cần biết thôi. Em được nghe điều đó từ một người đang nghiên cứu về hầm ngục trước đây.”
“Anh sẽ trông đợi vào em trong tương lai, thiệt đó.”
“Cứ để em! … Chờ đã, nghĩ lại thì, Chủ nhân? Anh mua em để phụ việc nhỉ? Để phụ giúp trong việc chinh phục hầm ngục thì em sẽ là khiên thịt à?”
“Không phải. Anh muốn Ichika làm việc trong quán trọ nên em không cần phải hỗ trợ anh khi phiêu lưu… ah, đừng chạm vào mấy cây thương cắm ở đây.”
“Uoh—chờ chút, Chủ nhân! Ku—trông như chỗ này thực sự là căn cứ của ảnh… em cần biết mọi thứ để tiến bộ tốt.”
“Chủ nhân không nói dối.”
Thịt đi bộ thong thả phía trước Ichika, em ấy nhớ hoàn hảo vị trí của bẫy.
… Tôi vừa nhận ra. Không phải tôi đã từng đi vào từ phòng riêng của goblin nếu dùng nhập thành lên lõi hầm ngục?
Hay đúng hơn, không phải tôi sẽ được thu hồi vào phòng lõi nếu yêu cầu Rokuko?
Hmm, đau đầu vãi.
“Oooi, Rokuko. Bé nghe thấy không~? Nếu nhóc có thể, thu hồi anh~”
“Rokuko? Là bạn của Chủ nhân sao? Ở đâu?”
Tầm nhìn của tôi trắng xóa cùng lúc nghe câu hỏi của Ichika. Tôi cảm thấy cơ thể trôi nổi, tầm nhìn trở nên mơ hồ, và đột nhiên đứng trong một căn phòng trắng.
Đây là phòng chủ. Xem ra Rokuko có thể thu hồi tôi.
Tất nhiên, Thịt và Ichika cũng ở đây… Mặc dù, Ichika vẫn được hiển thị là kẻ xâm nhập trên bản đồ.
“Mừng trở về nhà Kehma!”
Quay về phía giọng nói, là một bé gái tóc vàng, hạt nhân hầm ngục, Rokuko. Nhỏ cười tự tin với hai tay khoanh trước bộ ngực xẹp lép.
“Anh về rồi đây. Cảm giác như mấy năm không được thấy mặt nhóc, Rokuko”
“Thật? Được một hay hai ngày rồi?”
Một câu trả lời đơn giản.
Bởi Rokuko là lõi hầm ngục, tuổi thọ của nhóc ấy cũng được kéo dài. Cảm giác về thời gian của nhỏ khác với một con người như tôi. Haku-san nói rằng cô ấy đã sống khoảng 100 năm.
“Vậy thì, Kehma. Đó là nô lệ mới à?”
“Ừ. Cô ấy là Ichika. Um, hãy hòa thuận với cô ấy nhé.”
“O~k, rất vui được gặp chị. Ta là lõi hầm ngục, Rokuko.”
“Chờ-chờ chút, em nghe không nhầm là… lõi hầm ngục? Ojou-sama dễ thương này không phải con người sao?”
Ichika dùng tay day thái dương.
“Quái vật boss kết hợp lõi hầm ngục mang hình dạng con người…? Em từng nghe nói…không đúng...?”
Mặc dù cô ấy đang cố mường tượng gì đó với thường thức của mình, không thể tránh khỏi bởi thông tin cô ấy có được sai ngay từ đầu.
Không thể để Ichika bay xa hơn nữa, tôi gọi cô ấy.
“Này, Ichika.”
“Nee! Chủ nhân… có lẽ là… vua quỷ!?”
Tại sao tôi lại biến thành vua quỷ thế?