"Mà nghĩ đến thì, mặc dù bọn em đang mặc quần áo mới, còn Kehma thì sao?"
"Anh sẽ giao lại công việc nô lệ cho Rokuko quản lý. Anh sẽ đóng vai một nhà thám hiểm lười biếng đã giành trước một căn phòng bằng số tiền lớn để ngủ."
"Uwaah, nghe cứ như một tên thất bại thế nào ấy ... Sẽ tốt hơn nếu để việc đó cho nô lệ mà?"
Yep, ngay cả tôi cũng nghĩ rằng mình là một tạo tác thất bại. Tôi không phủ nhận thực tế đó.
"Chừng nào còn có thể ngủ thì anh không quan tâm đến hình tượng bản thân. Có lẽ hình ảnh của anh ở Sia cũng không tốt cho lắm? Anh đã để cho Thịt dọn nhà vệ sinh một mình."
"Em không nghĩ tệ đến vậy đâu, bởi vì đó thường là công việc của nô lệ ... Nhưng để Thịt-senpai làm sạch nhà vệ sinh một mình... Hơi thô lỗ, nhưng em nghĩ đó là điều hiển nhiên đối với một nô lệ."
"À, thực ra anh chỉ dùng [Tẩy sạch] là xong, nên Thịt không thực sự giận gì anh cả ... theo cách đó, anh có thể ngủ thoải mái. Phơ phệch."
"E-Em sẽ không bao giờ giận dỗi Chủ nhân!"
Fufufu, đúng rồi. Tôi sẽ không ngủ được nếu cái gối ôm giận mình đúng không nào? Tôi vỗ nhẹ lên đầu của Thịt. Cái đuôi của em ấy thật đáng yêu.
"Em không nghĩ giấc ngủ bình yên của Chủ nhân có liên quan gì đến nó ... Có phải Thịt-senpai thực sự chỉ đứng cầm dụng cụ làm sạch nhà vệ sinh? Nghe giống như một công việc khá dễ dàng."
"Phải, em ấy giữ dụng cụ."
… Huh? Nhớ thì, tôi làm méo có dụng cụ lau dọn nhỉ.
"... Thịt, có người nào đến khi em đang đợi và hỏi em có dụng cụ lau dọn không?"
"Vâng, có ạ."
"Em trả lời thế nào?"
"Em trả lời rằng em đã làm sạch đúng cách bằng tay, chân và miệng!"
Thịt đáp lại một cách đầy tự tin.
"Đợi đã, điều đó khá không đúng. Tại sao em lại nói thế? "
"Fueh? C-có phải là không tốt? Em rất xin lỗi ..."
Khi vẻ mặt của Thịt bắt đầu tái đi khi bối rối, Ichika dường như đang nghĩ gì đó.
"Aaah, Chủ nhân, có thể cho em một chút thời gian được không? ... Có lẽ, Thịt-senpai đã được ... bán bởi thương nhân nô lệ Dark Slave ở khu ổ chuột bất hợp pháp?"
" ... ... Ừ, anh đã có được em ấy từ một tên cướp đã mua em nó từ đó. "
" Vậy à ..."
Ichika là người duy nhất hiểu, biểu hiện của em ấy có vẻ hơi buồn. Sau đó, em ấy đứng trước Thịt.
"Thịt-senpai! ... Thông thường, bàn chải dùng để làm sạch nhà vệ sinh! Và nước được lấy từ giếng! Nên không cần dùng thân thể để làm sạch.”
""Eh- !?""
Cái cách mà Ichika nói với vẻ mặt hết sức nghiêm trọng làm tôi bất ngờ. Tuy nhiên, đối với Thịt, ẻm dường như không biết rõ lắm. Bất ngờ x2! Thương nhân nô lệ ở khu ổ chuột là một người tàn nhẫn!
"Không, bây giờ senpai đã bình an, còn được mặc quần áo đẹp nữa. Cách mà thương nhân nô lệ ở khu ổ chuột đối xử với nô lệ của họ là tồi tệ nhất ... nếu một đứa trẻ người thú trở thành nô lệ, thì đó là điều tồi tệ nhất trong những điều tồi tệ. Hầu hết họ chết trước khi được bán. Tất nhiên họ sẽ không có những hiểu biết thông thường khi sống trong hoàn cảnh như thế... Thịt-senpai thực sự đã làm tốt nhất có thể…"
Ichika xoa đầu Thịt trong khi ôm chặt em ấy... Khuôn mặt của ẻm bị chôn vùi trong bộ ngực đó dường như sẽ có chút đau đớn.
"Số lượng nô lệ chết vì bệnh tật tàn phá sức khoẻ bởi việc sử dụng những cách như thế để làm sạch nhà vệ sinh không ít. Mặc dù họ là những đứa trẻ, chúng là những người thú vì vậy sức sống của họ bị lợi dụng ... Cũng tự nhiên khi thấy họ bị đánh hoặc đá để giết thời gian. Họ trở thành mục tiêu của những kỹ năng, khóc không ngừng khi chân tay hoặc tai bị cắt bỏ. Một đứa trẻ bán nhân chỉ là một vài đồng tiền xu, không hơn đồ chơi với chúng... Thậm chí nếu may mắn sống sót, không có gì giống như một chủ sở hữu tốt sẽ mua họ trong khu ổ chuột, thế giới chỉ còn là địa ngục với họ."
Tôi không hiểu lắm nhưng tôi nghĩ mình vừa nghe thấy một cái gì đó không thể tin được.
"... Thịt, bé đã có một thời gian tồi tệ hơn chị."
"R-Rokuko-sama?"
Từ phía đối diện với Ichika, Rokuko cũng ôm lấy Thịt.
"Mặc dù chị là một đứa ngu ngơ trong số các lõi hầm ngục, thậm chí chị từng bị bắt nạt, nhưng không tệ đến vậy vì chị đã có Haku Ane-sama. Un, từ bây giờ chị sẽ đối xử tốt hơn với em!"
"Rokuko-sama ..."
"C-chị đến cả bánh mì dưa cũng sẽ cho em. A nào!"
...Chả hiểu sao tôi cảm thấy như đây là một biểu lộ tình cảm to lớn đến từ Rokuko.