“Ah, ngủ ngon quá… vẫn còn hơi khó khăn khi nói câu này. Cần lắm cái futon tốt hơn…”
“Chào buổi sáng. Ngươi ngủ hết ngày rồi đấy... ngủ mãi không mệt hả.”
“Không.”
“Thế giải thích đi… nhưng ta muốn ngươi kiểm tra DP trước.”
Tôi check thử coi, 857 DP.
“Hừmm? Ô, quá nhanh quá nguy hiểm.”
“Ngươi biết rồi à?”
“Hử? À, nghe loáng thoáng thôi. Có chuyện gì xảy ra thế?”
“Đám mạo hiểm giả tấn công…”
Tôi nghe không rõ lắm nhưng hình như tên canh gác ở ngoài phát hiện có nhóm mạo hiểm giả tiến về phía hầm ngục. Lũ cướp đánh lén bọn họ ở lối đi từ góc khuất của căn phòng.
Băng cướp xử đẹp 4 mạo hiểm giả. Chúng không nhận thiệt hại đáng kể nào.
“Lũ cướp lột sạch đồ của đám mạo hiểm giả và dọn dẹp đống xác, rồi ném hết chúng sang cạnh hạt nhân. Mà chả cần làm thế ta vẫn hấp thụ được. Chúng có vẻ đã ngộ ra khi thấy ta hấp thụ một cái xác.”
“Hiểu rồi, cho nên chúng mới tấn công ở trong hầm ngục. Lũ cướp thông minh hơn Rokuko đấy nhỉ?”
“Ngươi nghĩ linh tinh gì thế?”
Dễ hiểu vậy mà.
Rokuko vừa nãy còn cười toác miệng giờ lại hờn dỗi nhìn tôi.
“Nhưng tại sao chứ? Đám mạo hiểm giả đến đây làm gì…”
“Em gái… chính em nói mạo hiểm giả sẽ đến đây một hai lần trong tháng mà...”
“Ô, nhớ lại thì, ta có nói điều đó hử?"
Hang động này có lẽ được dùng cho mạo hiểm giả luyện tập đấu với mấy con tép riu như goblin. Không phá hủy hạt nhân. Và với cái cách họ gọi nơi này như vậy, chỗ này chắc chỉ cho đám tân binh luyện tập và cho mấy người đó xem xem lõi hầm ngục thật trông ra làm sao.
Ừm, kết quả là trận chiến giữa tân binh và 8 tên cướp tại [Hang bình thường]… như mọi người thấy.
Lũ cướp, như với 5 con goblin, chắc chắn sẽ không thua 6 tân binh ấy. Vì chúng không thể nào thua được, nên chúng lấy hết trang bị và giết họ. Bởi vì bọn chúng là cướp.
“Ừm, ra vậy, cái mũ thép và lá thư hôm qua… đã thúc đẩy chúng.”
“Lũ cướp muốn tiền, vì vậy, miễn là chúng ta tỏ ra thân thiện và dùng lợi ích làm mồi nhử, sử dụng vật phẩm thỏa mãn lòng tham, chúng sẽ hợp tác với ta. Vì thế, để khiến lũ cướp tiếp tục ở lại trong hang, anh đã cho chúng mũ thép và lá thư…rồi sau đó, bọn chúng sẽ thu hút thêm đám mạo hiểm giả và thế là DP về tay.”
Trong trường hợp chúng đánh nhau ở ngoài hang, chúng cũng chẳng điên đi bê xác về nơi chúng ngủ, trừ phi chúng có sở thích bệnh hoạn như vậy. Nhưng nếu như đống xác có thể biến mất không dấu vết... kiểu như cái xác bị hạt nhân hầm ngục hấp thụ chẳng hạn, thì khả năng chúng bị phát hiện sẽ giảm đi. Hơn nữa lại còn được thưởng. Cho nên lũ cướp sẽ mang những cái xác về đây.
Vả lại, cho dù guild mạo hiểm phát giác ra, họ sẽ chả nhận được gì nếu tiêu diệt mấy tên cướp ở một [Hang bình thường].
Do đó, với những suy nghĩ kiểu như [Ta muốn ở trong cái hang này] hay [Ta muốn kho báu], dù bị gọi là [Công việc của kẻ cướp], lũ cướp chắc chắn sẽ tiêu diệt các mạo hiểm giả. Cho nên chúng lại càng có thêm động lực khi phục kích họ bên trong hang động.
Nếu suy nghĩ cẩn thận, tốt nhất là nên bỏ chạy… nhưng họ lại không hề đắn đo lao vào cuộc chiến. Dù sao cũng phải cảm ơn sự ngu ngốc đó.
“Kehma, có sao đâu nếu bọn cướp bỏ đi?”
“Không được. Chúng ta không thể thảm sát bọn cướp nếu chúng bỏ đi. Cùng với đó, không phải sẽ rất đau lòng nếu số DP ấy chạy mất? Lãng phí là không tốt. Anh đây sẽ vét cạn chúng.”
“... Hừm, ngươi cũng là con người như lũ cướp nhưng lại coi chúng như DP. Kehma, ta có một tí tôn trọng ngươi rồi đấy~”
“Cảm ơn nhé, ngủ tiếp đây. Chúc ngủ ngon.”
“Ngươi chỉ biết dậy rồi lại đi ngủ hả…”
Hở? Bị ngốc à? Không dậy thì sao ngủ tiếp được.
Dù cho kế hoạch giết những mạo hiểm giả là của tôi, tôi chả cảm thấy gì cả.
Ừm, lũ cướp đã giết họ trong lúc tôi ngủ, và tôi cũng chả thấy xác chết của những người đó. Không biết sau này nếu phải tự tay giết ai đó, liệu lúc ấy tôi sẽ nghĩ gì?
.... Dù sao đi nữa, chả sao cả vì tôi đã trở thành chủ hầm ngục rồi. Tôi cảm thấy tỉnh táo hơn sau khi ngủ. DP cũng tăng một chút.
“Thêm phòng với cả lấy một cái hộp mới nữa Rokuko. À, còn mực không?”
“Ể- ờm… còn. Nhưng mà, tạo một căn phòng mất tận 850 DP đấy?”
Rokuko chán nản đáp lại trong khi dán mắt vào mục quái có thể triệu hồi với 800 DP và thấp hơn.
Hahaha, liệu nhỏ loli tóc vàng này có học được gì không đây?
“Ừm, thêm phòng… xem nào, khi có kẻ xâm nhập, anh vẫn có thể đặt kho báu, còn quái thì phải đi ra từ lõi hầm ngục và không thể thêm phòng được. Như vậy phải khiến cho lũ cướp rời khỏi hang…? Cũng không dễ gì đánh bại dù chỉ một tên… Ừm, viết ngay những gì anh nói nhé.”
☆
“Thủ lĩnhhh! Lại có một cái hộp nữa!”
“Ồ! Còn chờ gì nữa, tới luôn!”
Tên thủ lĩnh nhảy cẫng lên. Không, hắn thực sự đã vồ lấy cái hộp theo nghĩa đen.
Trong đó sẽ là… gì đây? Hắn ngó xem bên trong có gì.
“... Một cái gối? Nhưng vật phẩm ma thuật đâu…”
5 con goblin đã được mũ thép, vậy mà cái thứ rẻ tiền này cho xác 4 gã mạo hiểm giả sao? Hay là số lượng quan trọng hơn?
Trong khi hắn mải suy nghĩ, một tên tay chân đọc thành tiếng chữ bên trong hộp.
[Các ngươi đã cứu ta! Các ngươi khá mạnh! Ta muốn cảm–ơn! Bởi–họ–tiến–vào–quá–nhanh. Ta–đang–thêm–phòng. Để an–toàn, mọi người nên–ra–khỏi–đây–càng–sớm–càng–tốt]
Hiểu rồi, vậy ra phần thưởng là có thêm phòng?
Bởi một phòng là quá nhỏ cho cả 8 tên cướp ngủ bên trong, nên điều này đã được tính đến.
Nhất chí với điều đó, chúng đều ra ngoài.
Ngay khi lũ cướp vừa bước qua khỏi cửa hang, âm thanh đất đá vỡ nát lập tức vang ra từ trong hang động.
Mười phút trôi qua. Chúng liền tiến vào sau khi tiếng ồn ngừng hẳn. Ở trong, lõi hầm ngục vốn nằm trên sàn nay đã không thấy đâu. Thay vào đó, có một lối đi dẫn vào trong với cửa gỗ. Có chút bối rối, lũ cướp đi vào và nhìn thấy có thêm một phòng mỗi bên lối đi. Tổng số phòng được thêm là hai, với phòng chứa lõi hầm ngục bên phải.
Ngoài hai phòng vừa được tạo, còn có phòng nữa là một phần của hang động từ ban đầu. Cảm giác hơi lạ khi nơi chúng ẩn náu có thêm cửa gỗ.
Hang động mở rộng chỉ trong mười phút. Chắc phải mất đến cả tháng nếu dùng sức người ấy? À không, nếu là ma pháp sư lành nghề, thì chắc cũng tầm ấy.
Ba phòng tất cả. Đơn giản là số lượng phòng gấp ba. Hơn nữa, có một giường đơn ở phòng bên trái. Vậy ra cái gối dành cho nó?
Là chuẩn bị cho ta? Gì thế này, cái hang này đáng yêu nhể.
Thủ lĩnh bọn cướp lẩm bẩm.
☆
“... Chết tiệt… sao, tại sao ngươi lại dùng 440 DP cho gã đó …!”
“Oi, oi, 10 DP cho hộp đựng và gối, 20 DP cho hai cửa gỗ và giường 10 DP… tổng cộng là 40 DP, đào đâu ra 400 DP kia thế?”
“Hả? Ngươi quên à? Mỗi phòng 200 DP nữa đó.”
“Đừng nói mấy thứ ngu ngốc thế. Phòng khác với mũ thép, nó làm sao bị đem đi bán được… Đấy là tài sản cố định của chúng ta.”
Rokuko ngây ngô nghiêng đầu sang một bên vì không hiểu.
Chậc, con nhỏ là lõi hầm ngục ở thế giới này, và cái vẻ ngoài chẳng ăn nhập gì với tuổi… mà có lẽ tuổi thật của bé loli tóc vàng này, có khi còn nhỏ hơn vẻ bề ngoài vốn đã trẻ con. Gần như chắc chắn.
“Anh mở rộng hầm ngục bởi vì cần thiết. Anh sẽ dạy nhóc những lợi ích nếu có nhiều phòng hơn… nếu chúng ta có 6 goblin mỗi phòng, như vậy với 3 phòng, nhóc có thể đặt 18 con.”
“Wow, thật đáng kinh ngạc! Hãy cùng thêm phòng thôi!”
Ờm, việc nhóc đồng ý ngay lập tức còn đáng kinh ngạc hơn.
“... Từ đã, huh? Có gì đó không đúng! Mặc dù có tới 860 DP, chúng bay đâu mất rồi!?”
“Ờ thì, anh dùng mất rồi…”
“Ể? Ngươi đã dùng vào việc gì!?”
“Nhìn, này.”
Tôi chỉ vào bản đồ hầm ngục từ menu.
Bên trái cửa hang một chút, nằm ở phía ngoài hành lang, tôi tạo ra một cái hang mới giống với cái hang ban đầu. 200 DP cho căn phòng, 30 DP cho 5 mét đường đi. Vì không phải tạo đường ra cho cái hang, tôi đã làm một lèo tầm 1km luôn. Tính ra khá rẻ, chỉ sử dụng số DP còn thừa mà được một đống thứ.
“Haha, ta chưa bao giờ nghĩ tới việc mở rộng hầm ngục ở bên ngoài cổng vào. Thật là lối tư duy khác thường. Nhưng, sao ngươi làm vậy? Rõ ràng ngươi đã phung phí DP.”
“À, vui lên đi. Bởi vì như những gì mà con tim nhóc mong muốn, một phòng riêng chứa goblin luôn.”
“Yay~♪ … Ể, mong muốn của con tim ta?”
“Nhóc thích mấy con goblin lắm còn gì?”
Lúc nào chẳng luôn miệng “gọi goblin đi, gọi goblin đi” sao?
Vì thế tôi tưởng nhỏ thích đám ấy chứ. Để rồi được vây quanh và hầu hạ bởi lũ goblin.
“Không, ta làm gì có mấy cái ý nghĩ đó.”
“Anh không bận tâm đâu. Ai chả có sở thích riêng. Nhóc không liên quan đến fetish goblin gì cả, cộng sự.”[note29799]
“Không, ý ngươi là gì? Cả cái bản mặt ‘anh hiểu anh hiểu’ đấy nữa là sao?”
“Nhân tiện, anh đây không phải lolicon. Chỉ cuồng chân thôi. Theo đánh giá, nhận định của anh thì chân của Rokuko được đấy.”
“Không, không, không! Thực sự ngươi đang nói cái gì thế!? Ngươi đang chê ta à?”
Giờ thì DP cạn kiệt rồi, lại ngủ tiếp thôi, lần ba rồi nhỉ.