“Đúng đúng! 10,000 DP gachapon nghe lãng mạn làm thao!”
“Thấy chưa? Làm nháy tất tay là tốt nhất!”
Kết quả thảo luận trong đúng 30 giây, cách Rokuko sử dụng DP đã được quyết định.
Oi, có ổn không đây? Mà thôi, tôi đã nói nhóc ấy thích sài sao thì tùy.
“Tới bến đây! Ta sẽ dùng gachapon 10,000 DP!!”
“Oi từ đã! Đừng dùng trong phòng anh! Tới phòng chủ! Nhỡ ra rồng thì cả bọn bị đè chết đó!”
Nhưng không, Rokuko đã sài sạch DP ngay lúc tôi hét. Một trận pháp ma thuật mở ra kèm tiếng động… Oi, phòng tôi sẽ an toàn chứ? Trận pháp mở rộng ra chiếm hết căn phòng!
“Oooh, quả nhiên là 10,000 DP!”
“Một con gì đó khổng lồ, to to đang đến…!”
Tôi cầu cho quán trọ (cái giường của tôi) mà tôi dựng lên với bao khổ cực sẽ không bị nghiền nát.
Rokuko và Ichika đang phấn khích. Thịt đứng trước bảo vệ tôi.
“R~ ồ ~ ng~! R~ ồ~ ng~!”
“Rồng!? Yay! Tối nay có món thịt nướng!”
“Đừng có ăn biết không hả!?”
“... Nó sẽ mọc lại đuôi thôi nếu chỉ có thế?”
“Douma!?”
Và sau đó, trận pháp ma thuật ngừng phát ra tiếng động và dừng quay. Nó có kích thước bằng căn phòng.
“Mu-mumu?”
“Oh, nó đang co lại?”
Trận pháp ma thuật dần nhỏ lại,
Tôi vỗ ngực và thở phào nhẹ nhõm. Có vẻ như nhà trọ sẽ không bị phá hủy.
Sau đó, nó còn bé hơn nữa.
… Yep, bé hơn nữa nữa.
… … Yep, giờ thì bằng kích thước có thể cầm trên tay.
“Oooh~…”
“T-thất bại? Đây là một thất bại?”
Nhiệt huyết của Rokuko và Ichika tụt xuống rõ rệt.
Thịt vẫn đứng thận trọng phía trước tôi.
Sau đó, trận pháp ma thuật biến mất, để lại cái hộp cỡ nắm tay.
“... Là gì đây?”
“Mở ra mới biết được yah? Làm đi Rokuko-sama, làm đi.”
“Ừ-ừ.”
“… Một quả trứng?”
“Làm món trứng ốp lết nhỉ? Nó chắc chắn ngon điên cuồng…”
“Không được, biết không hả!?... Đây là gì. Hmm, ta chắc là nó phải rất tuyệt!”
Phòng tôi giờ đã an toàn.
“Vậy giờ sao đây? Có hướng dẫn hay gì tương tự kèm theo không?”
“... … Ta nghĩ từ giờ chúng ta phải ấp nó?”
“Khá mơ hồ… 10,000 DP chúng ta khó khăn kiếm được, đừng lãng phí nhé okay?”
“U-un…”
Đối với thứ nhỏ nhận được, tôi chả biết gì cả.
Từ giờ chúng tôi sẽ làm ấm nó với nhiệt thừa thoát ra từ suối nước nóng. Không phải để nấu thành trứng luộc, mà chỉ ngang mức hơi ấm cơ thể, giống lò ấp trứng.
☆
Hầm ngục cũng đã chuẩn bị xong. Nhanh chân đến làng con người thôi.
Tôi cũng có lời hứa thịt xiên nướng cần hoàn thành.
Ưm, lần này có xe để đi.
“Ne, Chủ nhân. Đây là thứ gì?”
“... Xe golem, anh nghĩ thế?”
“Không phải ngựa! Không có bánh! Mà lại có chân!”
Đúng vậy, lần này tôi chuẩn bị một golem dạng khối có sáu chân và chạy được ở nơi đường xấu.
Tôi đã dùng bình mana để tạo kính chắn gió ở phía trước. Chà, cũng không cần thiết lắm vì nó chắn sẵn rồi.
Tôi làm dựa theo chân ngựa nên chúng nhanh đến ngạc nhiên.
“Um, anh nghĩ nó ổn? Nhanh mà lại tiện…”
“Chúng ta có thể di chuyển nhanh trong rừng vì được che chắn trong hộp. Khi không cần sử dụng nữa, em sẽ cất vào [Kho đồ].”
“... Thịt-senpai cũng dùng được [Kho đồ] hử. Em cũng muốn họcccc…”
“Làm kho chứa thức ăn à. Cũng được thôi nếu chúng ta dư DP, nhưng sẽ rất tệ nếu không có mạo hiểm giả đến.”
Điều quan trọng là chúng tôi chỉ cần đủ lượng mạo hiểm giả đến mà không gây nổi bật. Những giới hạn khiến mọi thứ thật khó.
Um, dùng golem xe, chúng tôi đến Sia trong vòng hai giờ.
Tháo dỡ nó thành những phần nhất định và bỏ vào [Kho đồ], chúng tôi mất hai tiếng để đi bộ hết phần đường còn lại. Chúng tôi phải cẩn thận và đi đường vòng để không thu hút sự chú ý trong tương lai khi có nhiều mạo hiểm giả đi trên đường này.
“Oh, đã được một thời gian rồi.”
“Chúng ta chỉ vừa mới rời núi thôi.”
Trả ba xu đồng cho người gác cổng luôn đứng ở đây, chúng tôi bắt đầu đi đến hội.
Lời hứa thịt xiên thì để mai, hiện giờ thăng hạng cái đã.
Mặc dù chúng tôi đến sớm hơn thường lệ, giờ cao điểm buổi sáng có lẽ đã kết thúc. Không có nhiều người.
Tiếp tân-san như bình thường ngồi ở quầy tiếp tân. Nói là bình thường, nhưng chị ấy chăm chỉ thật.
“Chào. Được một tuần rồi, phải không. Có việc gì mà cậu đến đây hôm nay?”
“Ah, trước tiên, xin hãy nhận lấy thứ này.”
Nói thế, tôi lấy ra 45 tai goblin… mặc dù chúng mua bằng DP. Tôi chuyển chúng qua.
“... Tôi nghe Ichika nói, nhưng với đống này chúng tôi có thể thăng hạng nhỉ?”
“Tai goblin… hmm, không có vấn đề gì với chúng. Nhưng, ngần này goblin...trên núi trong một tuần, cậu săn goblin kiểu gì thế? Hay là có một ổ goblin?”
“Đại loại thế. Nói ra chắc mất thời gian lắm, chúng tôi có thể tiến hành kiểm tra thăng hạng không?”
“… Xin chờ chút.”.
Sau khi nhận 2 bạc và 70 đồng phần thưởng tiêu diệt goblin, Tiếp tân-san rời khỏi quầy tiếp tân để sắp xếp bài kiểm tra thăng hạng.
Khi chị ấy quay lại sau một khoảng thời gian ngắn, chị ấy nói chúng tôi sẽ thực hiện kiểm tra vào hôm nay.
Xem ra bình thường phải mất vài ngày phụ thuộc vào hoàn cảnh người kiểm tra, bởi có tiếp tân riêng chúng tôi được làm ngay là một trong những đặc quyền.
Tiếp tân-san đưa chúng tôi tới khu vực luyện tập.
Ngay sau đó, một ông bác nhìn nghiêm khắc đợi ở đó… Chủ hội đang đợi chúng tôi.
“… Chủ hội?”
“Umu, đã lâu không gặp. Cháu của ta.”
Đứng trước cơ bắp đã qua luyện tập không phù hợp với một người lớn tuổi của ông ta, tôi do dự bước vào khu vực luyện tập.
… Tôi không nghĩ sẽ thắng dù được golem hỗ trợ.
Và tôi chắc chắn méo phải cháu ông.
“Eh? Gì cơ, gì cơ? Chủ nhân và Thịt-senpai là cháu của chủ hội?”
“Chỉ là do tóc anh với Thịt màu đen, đó là một khả năng.”
“Hahaha, thật khiêm tốn. Cháu có thể gọi ta là ông đấy biết không?”
“Tôi sẽ không… Vậy, bởi Chủ hội ở đây, có nghĩa là…”
“Ừ. Ta là người giám khảo. Có gì sao, ta từng là mạo hiểm giả trước đây đấy.”
Nghiêm túc à… um, đây chỉ là thăng hạng lên E, không giống như chúng tôi phải đánh bại Chủ hội hay gì đó.
“Ta sẽ tạo một quái vật bằng ma thuật, cháu chỉ cần đánh bại.”
“... Tạo quái vật bằng ma thuật?”
“Đó là một kỹ năng hơi hiếm, gọi là [Tạo Golem]. Mặc dù nó chỉ tạo được một con golem đất chứa ma thạch, nhưng nó khá hữu dụng làm đối thủ trong bài kiểm tra.”
Ah, tôi cũng biết kỹ năng đó. Và dùng nó đến mòn tay.
Hơn nữa, nó có ma thạch, chỉ để cho golem đất?
Ma thạch cỡ viên bi, tôi nghĩ đáng giá tầm 20-30 DP?
“Hơi vội, nhưng ai trước nào?”
“Um, em lên nhé, đư'ợc không Chủ nhân?”
Ichika bước lên.
“Ừ. Thể hiện hết mình với con dao bếp nhé.”
“—Vầy a? Đã hiểu.”
Ichika nhận lấy dao bếp kiếm ma thuật golem mà tôi làm ra.
Chủ guild lấy ra một viên đá ma thuật, đặt nó ở nơi đất trống.
“Chuẩn bị xong chưa? Ta sẽ bắt đầu… Hỡi đất đá, biến đổi hình dạng, và trở thành đầy tớ phục tùng ta, [Tạo Golem].”
Sau khi Chủ hội niệm, ma thạch sáng lên cùng lúc đất nổi lên khỏi mặt đất.
Khoảng 2s sau, một con golem đất bình thường xuất hiện… Khá lẹ. Tôi mất 10s mỗi con… Sẽ nhanh hơn nếu sử dụng nhiều à, tôi tự hỏi?
“Giờ thì, bắt đầu!”
“Yah—”
Với Chủ hội bắt đầu trước, dao bếp của Ichika nghiền nát ma thạch phát sáng trong lồng ngực golem.
“… …”
“Tốt chứ?”
Golem đất còn chưa di chuyển. Đúng hơn, nó đã trở về với cát bụi.
“Là Ichika nhỉ? Được thăng lên hạng E…”
Oi, gì thế?