Trans: Hooker
_______________________
“Vậy có điều gì khiến Oku-sama không hài lòng nào? Tôi nghĩ mình đã xin lỗi đủ với tư thế [Dogene] rồi chứ?”
“O-Oku-sama… ehehe… á—, không phải! Cái [Dogene] ấy có thật là một lời xin lỗi không!?”
Ồ, vào thẳng vấn đề luôn à. Có lẽ đầu óc cô ta không đến nỗi tệ.
“Làm đến mức hạ thấp không chỉ mỗi đầu mà toàn bộ cơ thể, tôi e là không có hình thức xin lỗi nào cao hơn. Vả lại, khi xin lỗi thì Oku-sama làm tư thế gì?”
“Mu—… umuu, giờ ngươi nói người ta thấy cũng đúng… người ta thì nằm xuống và khoe bụng… hoặc sao đó!?”
“Tôi hiểu. Vậy chẳng phải [Dogene] cũng y chang sao?”
“Hử!? Y là y thế nào!?”
“Thì cũng là một tư thế. Tuy nhiên, mặc dù đã khổ sở đến mức này rồi cô vẫn không tin lời xin lỗi của tôi là thật lòng… tôi buồn lắm.”
“Kh-không, không phải là người ta không tin ngươi—”
Không biết liệu gục đầu nhìn xuống tay có hơi quá không nhỉ…? Tôi quyết định diễn chơi một chút, nhưng cô rồng đỏ lại tỏ vẻ như đã làm chuyện có lỗi với tôi vậy. Đúng là Vợ của Ngơ nhông.
“Thếế cơơ àà, vậy nếu cô thật sự tin tôi… nói thật là, tôi đào đường hầm này để chúng tôi có thể đi qua núi từ phía chúng tôi, có cách nào để chúng ta dàn xếp mọi chuyện không?”
“…Bất khả thi!”
“Vậy… Oku-sama, nói cách khác là cô không tin tôi…”
“Không! Không phải! Ưmm, ngay từ đầu phần lớn Núi Tsuia đã là hầm ngục của người ta rồi! Ngươi không thể đào đường xuyên qua được!”
Cô rồng bối rối bác bỏ ý kiến. Hở, khoan, cô ta vừa nói gì?
“Ý cô phần lớn Núi Tsuia là hầm ngục của cô là sao?”
“Ngọn núi ấy. Toàn bộ là hầm ngục của người ta!”
Thế nghĩa là… tôi nghĩ ý cô ta nói cả ngọn núi là [Hang Lửa]?
Tôi không thể dình dung rõ lắm nên hãy làm một mô hình nào. Lấy một ít vật liệu thừa từ lúc làm golem đất sét, tôi vừa tham khảo bản đồ vừa nặn nó thành bản phác thô của Núi Tsuia.
“Ố? Núi Tsuia này! Ngươi có hoa tay đấy!”
“Vâng cảm ơn. Để xem nào, giả sử đây là Núi Tsuia, [Hang Lửa] chiếm bao nhiêu?”
“Chừng này!”
Khoảng tám mươi phần trăm của mô hình đất sét. Một nửa của ít-hơn-hai-mươi phần trăm còn lại thuộc về hầm ngục của chúng tôi lúc này. Đúng thật là chỉ rìa Núi Tsuia.
[Hang Lửa] khá là lớn…. Đào đường hầm mà không đụng vào nó sẽ khó đây.
“Mà đúng hơn, các ngươi đã làm hầm ngục trong ngọn núi của bọn ta được bao lâu rồi!?”
“Ờ, câu đấy phải hỏi lõi hầm ngục của chúng ta… Rokuko, bao lâu rồi nhỉ~?”
[Ế? …… Ta không biết chính xác, nhưng ta nghĩ khoảng mười năm hay gì đó?]
Con bé đáp lại. Mười năm cơ à~…
“Khoảng từ mười năm trước.”
“Chúng ta ở đây được khoảng năm trăm năm rồi! Chúng ta ở đây trước!”
“À, thế nên nó mới là Số. 695… Ơ kìa? Giờ nhắc mới nhớ, Số. 695… chẳng phải nó là dạng người sao?”
Ontentoo suy nghĩ về việc gì đó có vẻ không quan trọng… Thôi bỏ qua Ngơ nhông, thử thương lượng chút nào.
Ôi ông tổ nghề thương thuyết… cho con chiêm ngưỡng kĩ năng của người đi!
“Không có cách nào để tôi đào đường hầm qua sao?”
“Không, có vẻ các ngươi đã tình cờ mở rộng hang đến mức này, nhưng xa hơn nữa là không thể! Người ta sẽ không để dù chỉ một con chuột đi qua hầm ngục đâu!”
“Cô có thể nhượng lại chỉ một phần nhỏ để tôi có thể xây đường hầm qua được không? Tôi có thể trả bằng DP.”
“Ou, vậy thì 500,000 DP nhé! Cần đến mức ấy bởi sẽ phải di chuyển vài thứ nếu ngươi mở rộng cái hang này về phía trước!”
500,000 DP… ài, tôi không nghĩ sẽ cần nhiều vậy để chuyển đồ. Và ghi đè lãnh thổ nữa, chẳng phải tôi cũng phải trả cả khoản đó sao? Nói khác đi, cô ta đang chém giá tôi?
Vợ Ngơ mà trơ tráo quá nè!
“Có nói vậy đi chăng nữa, tôi không thể chi 500,000 DP được.”
“Vậy ư? Mặc dù giá là do người ta đề ra, nhưng thế là hữu nghị lắm rồi đấy!”
Hmm, đó có thể không phải là giá quy đổi lãnh thổ theo thị trường, nhưng tôi không biết được. Có hỏi Rokuko chắc cũng không được tích sự gì, vậy nên không thể nói liệu chi ra 500,000 DP là một khoản chi DP vô lí hay không.
Tôi muốn mặc cả, nhưng cô rồng đỏ này có vẻ là một người thành thật. Có lẽ đây thật sự là một đề nghị hợp lí.
…A, quên khuấy đi mất, tôi vừa mới được ít xu vàng nhỉ?
“Năm mươi xu vàng có được không?”
“Xu vàng để làm gì cơ chứ? Ngươi bị ngốc hay sao, không phải DP thì không thể dùng được!”
Cô rồng đỏ từ chối cùng một nụ cười.
Vậy là không được. Nếu có thể trả bằng vàng thì tốt quá rồi.
…Không, gượm đã. Loài rồng thường thích những thứ lấp lánh, thử lôi ra khoe xem sao.
Tôi lấy ra một xu vàng sáng loáng và cầm trong bàn tay phải cho cô rồng đỏ xem.
“Hahaha, 10,000 DP chỉ đổi lấy một xu vàng… đúng là phí pha—… O-ooo nó tuyệt đến mức này ư!?”
Cá cắn câu~~~! Tôi chầm chậm đưa tay tới lui, đôi mắt của cô rồng đỏ đuổi theo sau. Cổ nhìn sang phải khi tôi đưa sang phải, nhìn sang trái khi tôi đưa sang trái. Cô ta hoàn toàn bị nó hớp hồn.
Ài, vẫn chưa được. Đối thủ của tôi vẫn chưa đồng ý bán sao?
Tôi lấy ra một xu bạc và đánh bóng cho đến khi sáng nhẵn và cầm trong bàn tay trái.
“Nếu đồng ý bán bây giờ, cứ mỗi mười xu vàng tôi sẽ khuyến mãi một xu bạc.”
“Hả—! C-cái đó… hểểể, thật á!?”
“Thật chứ! Tôi không bao giờ nói dối!”
Vừa nói vừa di chuyển xu bạc trong bàn tay trái thành một vòng tròn, cả khuôn mặt của cô rồng đỏ đuổi theo sau.
Được rồi… giờ là cú hích cuối cùng.
“Nh-nhưng, hmmm…?”
“Ồ, Oku-sama, cô vẫn chưa thoả mãn ư? … Được thôi, vậy thì chỉ trong ngày hôm nay, tôi sẽ kèm theo gói ưu đãi đặc biệt này! Hôm nay! Ngay tại đây! Nếu cô đồng ý chấp nhận năm mươi xu vàng đổi lấy 500,000 DP! Ngoài những xu bạc khuyến mãi, cô sẽ được nhận kèm một món quà… đó là figure kị sĩ tinh thể này!”
“Ủ uôi!?”
Khoảnh khắc tôi đặt figure kị sĩ trong suốt và chói lọi lên bàn, đôi mắt của cô rồng đỏ mở to.
Figure kị sĩ tinh thể cao hai mươi cen-ti-mét, được tôi tạo ra từ những vỏ bình mana.
“T-thứ này… cảm giác như nó có thể di chuyển bất cứ lúc nào vậy…! Tuyệt quá!”
Nó có thể di chuyển thật nếu tôi muốn. Dù gì nó cũng là một con golem. Nó óng ánh và toả sáng đến mức khó tin bởi nó là thứ được tạo ra để thu hút loài rồng. Tuy vậy mà đôi mắt của cô rồng đỏ cũng lấp lánh không thua gì cái figure kia.
“Gói ưu đãi này chỉ có hiệu lực nếu cô đưa ra một câu trả lời nghe vừa tai ngay bây giờ.”
“Đ-được rồi! Tuyệt quá phải không 112!?
Như một đứa trẻ nài nỉ muốn có một món đồ chơi óng ánh, cô ta đập đập tay vào Ontentoo, người đang mê mẩn suy nghĩ gì đó.
“Aaa? … Đợi đã, anh cảm giác mình đang quên mất cái gì đó quan trọng thì phải.”
“Muuu, nhanh lên! Nếu không trả lời ngay bây giờ thì tui không được con figure ấy đâu!”
“Haa, hết cách rồi nhỉ…. Á. Nhớ ra rồi!!”
Ontentoo đột nhiên to tiếng gầm lên.
“Số 695 là cùng một giuộc với [Kẻ Phản Đồ] Số 89!!!”
Gràoo! Lửa phun ra từ miệng hắn.
…Tên lõi hầm ngục đây đang gọi cô là [Kẻ Phản Đồ] này, Haku-san. Thì, tôi nghĩ là cô cũng có đi săn những lõi hầm ngục khác.