- Ngọc tỷ, trở về!!
Thiên Mệnh Thần Tôn rốt cuộc cũng ổn định, cánh tay phải vỡ vụn, lồng ngực đổ sụp, nội tạng chảy ngang, bộ dáng vô cùng thê thảm.
Ngọc tỉ truyền quốc tốc độ tăng vọt, giống như là một tòa quang ảnh thần triều hướng hắn làm lại.
Nhưng ngay lúc khoảng cách ngắn ngủi mấy chục dặm thời điểm, ngọc tỉ truyền quốc đột nhiên dừng lại.
Thiên Mệnh Thần Tôn kinh ngạc, xảy ra chuyện gì?
Ánh mắt của hắn ngưng tụ lại, đột nhiên phát hiện trong hư không có một thân ảnh phiêu miểu từ trên trời giáng xuống, rơi vào bên trên ngọc tỉ truyền quốc.
Đúng vào lúc này, nơi xa có liệt diễm cuồn cuộn, Khương Phàm giương cánh lăng tiêu, chấn động hai cánh, kéo lấy liệt diễm cuồn cuộn đuổi giết Thiên Mệnh Thần Tôn.
Thiên Mệnh Thần Tôn muốn chạy trốn, nhưng tốc độ của Khương Phàm lại quá nhanh, Lăng Thiên Thuật áp đảo vạn cầm thiên hạ nhanh chóng rút ngắn khoảng cách, một tiếng gáy to, âm thanh chấn đoạn hư không, bạo phát ra liệt diễm đầy trời, hóa thành lít nha lít nhít Liệt Diễm Chu Tước, tràn ngập đánh tới phía hắn.
Thiên Mệnh Thần Tôn giận dữ quay người, một tay cụt bạo phát, khí tức sơn hà lưu chuyển trong thân thể rách rưới, lời cầu nguyện của hàng vạn dân chúng cuồn cuộn lên, đánh ra Sơn Hà Xã Tắc Quyền.
Quyền cương cuồn cuộn, đãng diệt càn khôn, cuồng bạo xuyên qua liệt diễm Chu Tước đầy trời, lao thẳng đến Khương Phàm chân thân.
Đầu Khương Phàm tĩnh mịch hắc ám, tuôn ra ngọn sóng phần diệt, đối diện va chạm với Sơn Hà Xã Tắc Quyền cương.
Ầm ầm bạo tạc, hư không lay động, Sơn Hà Xã Tắc Quyền tán loạn ngay tại chỗ.
Khương Phàm vỗ cánh gáy to, hai con ngươi tuôn ra liệt diễm, đè ép sơn hà xã tắc hoành kích đến trăm dặm, thanh thế như là tuyệt thế Chu Tước bạo kích mười vạn dặm thần triều dễ như trở bàn tay, đối diện giết tới trước mặt Thiên Mệnh Thần Tôn.
- Không... Không thể nào...
Sắc mặt Thiên Mệnh Thần Tôn kịch biến, mà ngay tại thời điểm đối diện tương đối, rốt cuộc hắn cũng thấy rõ ràng được bộ dáng thực sự của Khương Phàm.
Toàn thân sôi trào liệt diễm, lông vũ hoa lệ mà cứng cỏi, móng vuốt um tùm như là có thể chém giết Thần Ma, nhưng đây không phải điều quan trọng, quan trọng là hắn thế nào?
Bán Đế??
Phần Thiên Thần Hoàng chạm đến cảnh giới Bán Đế?
Khương Phàm giết tới gần, trong liệt diễm cuồn cuộn ẩn hiện Phượng Hoàng rơi linh, Thiên Bằng cúi đầu, vô số mãnh cầm linh điểu tất cả đều thần phục Chu Tước.
- Chu Tước… Phục Thiên Thuật!!
Khương Phàm lấy Phục Thiên thuật, đối kháng với khí tức thần triều, lấy Chu Tước che trời, uy lẫm vạn dặm cương vực... hàng tỷ thần dân...
Thiên Mệnh Thần Tôn kinh hồn, chiến khu rách rưới răng rắc giòn vang, lấy huyết nhục hài cốt diễn biến ra sơn hà, lấy linh hồn đang gào thét diễn biến ra Thương Sinh Tử Dân, dưới thần uy bạo động kinh khủng, hóa thành Thiên Mệnh Thần Kiếm, phóng lên tận trời, muốn chém diệt Chu Tước Phục Thiên.
Răng rắc!!
Thiên Mệnh Thần Kiếm ứng thanh vỡ nát!
Không chút huyền niệm!
Thần khu bị trọng thương thì làm sao chống cự được Chu Tước Yêu Tổ bạo kích gấp bội.
Khương Phàm Phục Thiên, phá toái thần triều, lấy uy lực che đậy trời đất chấn nát Thiên Mệnh Thần Kiếm, đánh bay Thiên Mệnh Thần Tôn.
Cơ thể Thiên Mệnh Thần Tôn vỡ vụn, máu tươi chảy ngang, hắn mượn thời điểm tháo chạy mãnh liệt xoay chuyển, nổ bắn ra thoát khỏi về phương xa.
Nhưng... Rầm rầm…
Xiềng xích hoành hành trong hư không, không nhìn cái gọi là khoảng cách, vô tình cuốn lấy Thiên Mệnh Thần Tôn.
Rầm rầm!
Xiềng xích nháy mắt đã kéo căng, Thiên Mệnh Thần Tôn bị cưỡng bức kéo tại hư không.
- A a a... Đế Tử!!
Miệng Thiên Mệnh Thần Tôn phun đầy máu, chật vật hét lớn, cơ thể rách rưới của hắn bắn ra cường quang, mỗi cái tế bào đều đang sôi trào, phóng xuất ra thần uy, như là thần triều hóa thân thành hình người, muốn mạnh mẽ kéo lây xiềng xích.
Cho dù dưới tình huống trọng thương như thế, nhưng hắn vẫn rung chuyển được xiềng xích hư không, một đời trước Thần Linh cường hãn có thể thấy được lốm đốm.
Nhưng... Xiềng xích như rắn mãng quay quanh, cuốn lấy Thiên Mệnh Thần Tôn tàn phá thần khu, cũng chui vào trong thân thể, giống như là mạng nhện lan tràn đến từng cái nội tạng, thậm chí là mạch máu, hài cốt.
Thiên Mệnh Thần Tôn cực lực chống cự, điên cuồng xua đuổi, lại không thể làm nên chuyện gì.
Đông Hoàng Như Ảnh cách không gian khống chế hắn, năm ngón tay mở rộng, thần khu be bét máu thịt của Thiên Mệnh Thần Tôn vô tình bị tách rời trong tiếng vỡ vụn thảm liệt, huyết nhục ly thể, hài cốt phá giải, nội tạng bay tứ tung, chỉ còn lại mỗi cái đầu kết nối với xương sống, quấn quanh lấy mênh mông mê ảnh linh hồn.
Tràng diện kinh dị đến mức để cho người ta tê cả da đầu.
Khương Phàm cùng lúc giết tới, Thông Thiên Tháp ầm vang rộng mở, không để ý linh hồn Thiên Mệnh Thần Tôn đang giận dữ la hét, cưỡng ép thoát đến.
Đúng vào lúc này… sóng triều hỗn loạn hoành hành tại thâm không, nhanh chóng giết tới phía Khương Phàm nơi này.
Đế Tử vào đầu, Lăng Tiêu Chiến Thần, Hoa Thiên Chiến Thần làm bạn, một vị truyền nhân Đế Quân, hai vị Thần Linh đỉnh phong, mặc dù là bị thương nặng, nhưng lúc ấy ba vị Thần Tôn bọn hắn đã liên thủ chống lên hỗn loạn triều dâng, cưỡng bức giảm bớt tổn thương đến thấp nhất.
- Đế Tử!! Ngươi tới chậm!! Ngươi đoạt nhi tử của đồ đệ ta, ta giết ba tôn Thần Linh của ngươi!! Muốn linh hồn của bọn hắn, dùng hài tử của đồ đệ ta đến đổi!!
Khương Phàm cuốn mảnh vỡ thần khu của bọn người Cửu Cực Chiến Thần đi, nhanh chóng rút lui.
Đông Hoàng Như Ảnh diễn biến đạo ngấn, không đợi Đế Tử bọn hắn giết tới, mang theo Khương Phàm trong nháy mắt biến mất. Nàng không có đi về phía nam bộ chiến trường xông, mà là thẳng đến Tây Bắc Bộ phương hướng. Nam Bộ nơi đó Thần Tôn bọn họ rất có thể đã tụ tập lại, muốn lại tập kích, độ khó cực lớn, nhưng lưu thủ Tây Bắc Bộ Nhân tộc đại quân khẳng định phòng ngự yếu kém, cũng rất có thể có một hai vị Thần Tôn trấn thủ. Một hai cái mà thôi, bọn hắn bắt được!!
Chiến thuật của bọn hắn chính là thừa dịp bạo tạc triều dâng đưa tới hỗn loạn cùng tổn thương, tận hết khả năng săn giết càng nhiều thần!!.