- Hắn nói cái gì? Giết ai??
Ánh mắt Đế Tử lạnh thấu xương, bỗng nhiên nắm chặt nắm đấm.
- Ba vị Thần Tôn?
Trái tim Lăng Tiêu Chiến Thần đều rụt rụt, bọn hắn chỉ mang theo ba vị Thần Tôn tới, chẳng lẽ đều chết hết?
Không thể nào! Tuyệt đối không thể nào!
Thần Tôn há lại nói giết thì có thể giết được!
Huống chi, Tinh Túc Thần Tôn, Thiên Mệnh Thần Tôn, Cửu Cực Chiến Thần đều có bí thuật kinh khủng, đều có thực lực nhanh nhẹn dũng mãnh.
Nhất là Tinh Túc Thần Tôn, coi như không địch lại, chạy trốn hẳn là không có chút áp lực nào.
Chẳng lẽ trừ Khương Phàm, Thiên Hậu và Tru Thiên Thần Tôn toàn tụ tập tới đây?
Đây là không tiếc cái giá muốn quyết chiến đến chết cùng liên quân Nhân tộc sao?
- Tên khốn kiếp đáng chết này!
Đế Tử tức giận muốn điên, thực sự khó mà giữ vững được bình tĩnh.
Vốn cho rằng trận tập kích vây bắt này hắn đã nắm chắc thắng lợi trong tay, lại còn không có bắt đầu thì đã lọt vào phản kích, thậm chí là trọng thương.
Tên hỗn đản kia hoàn toàn không làm việc theo lẽ thường, đi lên đã cho phát nổ 'căn cứ' mạnh nhất quan trọng nhất, triệt để phát nổ.
Loại chiến thuật đi lên liền cho nổ 'nhà' này, chỉ sợ đọc qua sách sử cổ kim đều chỉ có duy nhất một cái này.
Người bình thường ai có thể làm ra loại chuyện này?
Người bình thường ai có thể sinh ra cái ý nghĩ này?
- Nhanh!! Rất có thể bọn hắn nhào về phía Nam Bộ!!
- Bọn hắn có võ giả không gian, khẳng định là muốn mượn hỗn loạn, phát huy ưu thế tập kích đến cao nhất.
Lăng Tiêu Chiến Thần cùng Hoa Thiên Chiến Thần lập tức mang theo Đế Tử đuổi giết Nam Bộ.
Chỉ mong bọn người Thiên Uy Thần Tôn đã tụ họp lại, chỉ cần ổn định trận cước, nhất định có thể ngăn chặn vây khốn bọn người Khương Phàm.
- Nhanh nhanh nhanh...
Đế Tử sốt ruột càng tức giận, nơi này cách Nam Bộ mấy vạn dặm, coi như lại nhanh hơn nữa cũng đều cần một thời gian, nhưng bọn người Khương Phàm có Đông Hoàng Càn và các đỉnh cấp Không Võ, rất nhanh đã có thể giết qua.
Không biết Vĩnh Dạ có thể chống đỡ hay không, không biết Khương Phàm và bọn người Thiên Hậu là mấy vị Thần Tôn!
- A a a...
Đế Tử càng nghĩ càng tức giận, càng nghĩ càng nóng nảy, cái này không chỉ là bọn hắn thảm bại, càng là sỉ nhục của Nhân tộc, phía sau còn tranh hùng cùng Yêu tộc Ma tộc như thế nào nữa?
Tại thời điểm bọn hắn đuổi giết Nam Bộ, Vĩnh Dạ, Thiên Uy Thần Tôn, Kim Vô Song cùng Bá Thiên Chiến Thần bị tách ra ở Nam Bộ đã nhanh chóng hoàn thành tập hợp, cũng khẩn cấp tụ tập mười vị Thánh Hoàng đến bên cạnh.
Thế giới Hỗn Độn bạo tạc mười vạn dặm, liên quân Nhân tộc tụ tập ở phía xa bị thảm tao nuốt hết, cứ việc cách đầu nguồn bạo tạc hơn ba vạn dặm, nhưng năng lượng bạo tạc vẫn quá kinh khủng, đa số cường giả Niết Bàn cảnh đều chết bất đắc kỳ tử ngay tại chỗ, huyết nhục văng tung tóe, linh hồn chôn vùi, số lượng lớn Bán Thánh Thánh Linh, thậm chí là Thánh Vương, cũng thảm tao trọng thương thậm chí là tử vong, cho dù là Thánh Hoàng cùng ba vị Thần Tôn lưu thủ, đều hứng chịu tới tổn thương.
Liên quân Nhân tộc bị xông đến thất linh bát lạc như vậy.
Lý Tư, Doanh Lưu, Thiên Kiếp Thần Tôn ba vị Thần Tôn đứng giữa không gian phá toái, ngắm nhìn đầu nguồn bạo tạc đen kịt, chấn kinh đến mức cả đầu đều ông ông.
Đây là bổ ra thế giới Hỗn Độn?
Càng nhìn càng thấy giống như thế giới Hỗn Độn tự bạo!!
Thế giới tự bạo??
Khương Phàm đây là đang cố ý đào bẫy sao? Trong cạm bẫy chôn thế giới Hỗn Độn?
Đầu tên điên này làm bằng cá gì vậy! Chủ ý ác độc tàn bạo như vậy đều có thể nghĩ ra?
Bọn hắn khẩn trương đến bối rối, muốn qua nghĩ cách cứu viện, nhưng vẫn đứng ở tại chỗ không dám đi qua.
Nơi đó đang hỗn loạn bạo động, nói không chừng còn ẩn giấu nguy hiểm gì gì khác.
Bọn hắn chỉ có thể trấn an chính mình, thế giới Hỗn Độn bạo tạc có thể thương tổn được bọn người Đế Tử, nhưng khẳng định giết không được, dù sao đó cũng là thần, mà lại còn có hơn mười vị thần, chỉ cần hai ba người tổ hợp tại thì đã có thể vừa đánh vừa lui.
- Tất cả Thánh Hoàng còn sống đều tới đây tập hợp cho ta!
Bọn hắn hít một ngụm khí lạnh thật sâu, nắm chặt vũ khí, triển khai trận thế, chuẩn bị nghênh đón Thần Tôn cùng Thánh Hoàng trốn tới, chặn đánh đội ngũ truy kích của Khương Phàm.
- Dưới Thánh Vương, lui đến khoảng cách an toàn. Thánh Hoàng, toàn thể tập kết!!
- Thánh Hoàng, Thánh Hoàng còn sống, tập kết!!
- Khương Phàm dám ở chỗ này chặn đánh liên quân Nhân tộc chúng ta, khẳng định tập kết tất cả cường giả của hắn! Chỉ cần nuốt lấy bọn hắn, Thương Huyền... Dễ như trở bàn tay!!
- Dưới trướng Khương Phàm có ba Thần Tôn, mà chúng ta là hơn mười vị!! Số lượng Thánh Hoàng của Khương Phàm nhiều nhất hai mươi vị, mà chúng ta có hơn ba mươi vị!
Dưới từng tiếng ủng hộ, hơn mười vị Thánh Hoàng tập kết đến phía trước, cả đám đều toàn thân mang máu, chật vật không chịu nổi, nhưng rất nhanh đã nhấc lên chiến ý.
Mặc dù bạo tạc đột nhiên lại khủng bố, nhưng Thánh Hoàng và Thần Linh đều không phải là dễ dàng chết như vậy, bên trong có hơn mười vị Thần Tôn, hai mươi vị Thánh Hoàng, chỉ cần ổn định trận cước thì có thể khởi xướng phản kích đối với đám người Khương Phàm kia.
- Chúng ta cứ ở lại nơi này chờ lấy? Bên trong khẳng định đánh đến hôn thiên ám địa, chúng ta nên tới đó trợ giúp.
- Khương Phàm chiếm ưu thế tập kích, nói không chừng còn đang đồ sát, chúng ta nên đi đến hỗ trợ.
Đám người vừa mới tụ tập, các Thánh Hoàng Đế tộc cũng bắt đầu tức giận kêu gào.
- Đúng vậy, chúng ta ở lại chỗ này làm gì? Chờ kết thúc sao?
- Bên trong chiến trường mấy vạn dặm, bọn người Khương Phàm đang khí thế dâng cao, nói không chừng còn bố trí sát chiêu khác, đây chính là lúc cần viện quân chúng ta đây.
Những người khác kịp phản ứng, tăng vọt chiến ý, đằng đằng sát khí.