Truyện Đế Quốc Đông Lào : chương 39: xuất phát (2)

Trang chủ
Xuyên Không
Đế Quốc Đông Lào
Chương 39: Xuất Phát (2)
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Trần Phàm nhìn xác của 50 tên lính, chỉ thấy máu tươi nhuộm đỏ cả nền đất, huyết dịch trộn lẫn với mùi máu tạo nên một mùi vị đậm huyết tinh.

Nếu để 50 cái xác ở đó vài ngày nữa thì thịt lúc đó sẽ phân hủy, lúc đó mùi hôi thối với thật kinh khủng.

Trần Phàm cười nhạt, đây chính là chiến tranh, không có bất cứ thứ gì gọi là nhân quyền hay bình đẳng ở đây, chỉ có sống trong thời bình mới cảm nhận được sự quý trọng của sinh mệnh, còn bây giờ thứ rẻ nhất là mạng sống của con người.

Trong cuộc viễn chinh này Trần Phàm chỉ mang theo Dương Bình và Thanh Mộc, số sĩ quan còn lại hắn đều để lại ở thành Vân Kinh, căn bản không cần sĩ quan nhiều vì bây giờ binh lính còn chưa trạm trán với bọn Đại Thanh, đây chỉ đơn thuần là đi giết người.

Giết người và nô dịch có khác nhau không???

Câu trả lời là rất khác, giết người thì chỉ cần một viên đạn còn nô dịch là phải canh gác họ, cung cấp thức ăn cho họ.

Cái lợi duy nhất của nô dịch là binh lính của phe mình sẽ cảm thấy tự hào và vui sướng khi nô dịch một dân tộc hay một cá nhân, muốn đánh thì đánh, muốn bỏ đói thì bỏ đói, muốn cưỡng hiếp thì cưỡng hiếp, tóm lại đó là một cảm giác siêu việt.

Trần Phàm dự định sẽ nô dịch cái dân tộc Trung Hoa 4000 năm lịch sử này, vốn hắn định giết hết cơ mà bọn đại hán này quá đông, tính sơ sơ thì cũng khoảng 500 triệu gì đó, muốn giết hết thì không phải dễ, vậy chỉ còn cách thống trị.

Tuy nhiên Trần Phàm sẽ không bỏ qua cho dân tộc đại hán này dễ dàng, ít nhất là phải giết cỡ 10 triệu người để lập uy cái đã, khi đó mới dễ thống trị.

Nói đến những chuyện này thì quá xa xôi, hiện tại Trần Phàm cần phải bắt bọn thương nhân buôn thuốc phiện này đã, hậu quả mà thuốc phiện gây ra chỉ có Trần Phàm là hiểu rõ nhất, nó còn sung sướng hơn chơi gái, nó phá hủy thần kinh con người, làm họ lâm vào cảnh mơ màng.

Khi binh lính cuối cùng lên thuyền, Trần Phàm lựa chọn huấn luyện một tên lính bình thường cách điều khiển thuyền trong vòng 1 tiếng.

1 tiếng sau, người lính đó tiến vào buồng lái, "Rừm....rùm....rừm...".

Âm thanh động cơ hơi nước vang lên, cái ống khói rộng 40 mét dài 12 mét ở cuối con tàu khẽ rung nhẹ, nhưng kỳ lạ là nó không thải khói ra ngoài mà chỉ rung thôi.

Nếu người phát minh ra động cơ hơi nước mà thấy cảnh này thì sẽ rất kinh ngạc, bởi vì động cơ hơi nước nhả khói trắng liên tục và dày đặc mỗi khi con tàu chuyển động, ấy vậy mà con thuyền này không hề thải ra khói, điều này thể hiện rõ sự thần kỳ của hệ thống.

Con thuyền chở 1500 binh lính xuất phát tới quần đảo Hoàng Sa, về sau khoảng khắc này được toàn thế giới gọi là "chuyến tàu hi vọng".

Cách quần đảo Hoàng Sa 500km, một con thuyền chạy bằng sức gió đang chậm rãi di chuyển.

Trong một căn phòng của con thuyền, có 20 đại hán đang nói chuyện, kẻ nào cũng cởi trần, vết sẹo khắp người chứng tỏ những kẻ này đều không phải loại người lương thiện gì.

Một đại hán cao 1m78 với chùm râu rậm rạp đen nhánh bóng mượt nói:"Còn khoảng 4 ngày nữa là đến quần đảo Hoàng Sa, tới lúc đó phải cố bảo vệ con thuyền này, đây là đợt nha phiến đầu tiên tới Việt Nam do đại nhân Luvc chuẩn bị".

Các thành viên còn lại đều gật đầu, một đại hán xâm đầy mình lên tiếng:"Đúng vậy, nhớ phải coi chừng bọn cướp biển, tao nghe nói trên đảo đó là căn cứ của bọn chúng, tuy rằng chúng ta chỉ đi ngang qua thôi nhưng chúng có thể tấn công chúng ta".

Một đại hán đầu trọc gầm lên, quát:"Con mẹ nó, các ngươi sợ cái gì??? chúng ta có 800 người, mỗi người đều có súng hỏa mai và 20 khẩu pháo của phương Tây, cỡ này lực lượng đánh với 2000 tên cướp biển tao cũng không sợ, lần này chúng ta sẽ cho đám cướp biển này chứng kiến sức mạnh của vũ khí hiện đại".

Đám thành viên còn lại đều gật đầu tỏ ra đồng ý, phải biết một khẩu súng hỏa mai ở phương Tây có hệ thống đánh lửa bên trong nên nạp đạn cực nhanh và không sợ trời mưa, đối với pháo thì bắn xa 500 mét, súng thần công của Đại Việt chỉ bắn xa 200 mét mà thôi.

Đại hán cao 1m78 nói:"Ừm.....dù vậy cũng không thể xem thường bọn cướp này, phải biết từ thời Trịnh- Nguyên phân tranh chúng đã chiếm quần đảo này rồi, mãi đến bây giờ mà vẫn chưa có quân đội triều đình đánh đuổi bọn chúng thì đủ hiểu chúng cường hãn thế nào...:.".

Đại hán đầu trọc hừ lãnh một tiếng rồi không nói gì nữa, nhất thời phòng họp trở nên yên tĩnh, hồi lâu sau một đại hán xăm hình con rồng trên người nói:"Xác thực bọn cướp này rất lợi hại, nhưng càng như vậy chúng ta mới càng có khả năng chiếm được chỗ tốt từ bọn chúng".

"Chiếm được chỗ tốt ư??? là thế nào???".

Đám người đều không hiểu hai mắt nhìn nhau, đại hán xăm con rồng đợi tất cả đều im lặng lúc này mới chậm rãi lên tiếng:

"Bọn cướp này đã chiếm được quần đảo Hoàng Sa từ rất lâu, từ đó đến nay chắc chắn phải cướp được không ít, tiền bạc của chúng chắc chắn sẽ không ít, chúng ta nếu đánh thắng bọn cướp thì có thể tìm tài sản của chúng trên quần đảo.... còn nếu không thì chúng ta chỉ cần rời đi mà thôi....dù sao bọn cướp này chắc chắn không có đủ thuốc sungơ và pháo để đánh lâu dài với chúng ta".

Đại hán cao 1m78 mở to hai mắt, nhìn kỹ đại hán xâm con rồng, một lúc lâu sau mới vội nói:"Hay....đúng là diệu kế....không hổ là quân sư của đại nhân Luvc, tín kế như thần....tại hạ bái phục".

Đám đại hán còn lại cũng khiếp sợ không thôi, từ xưa đến nay chỉ có lũ tặc tử cướp người dân chứ nào có người dân cướp bọn tặc tử???

Đây chính là suy nghĩ theo lối mòn mà nhiều người vấp phải, giống như một người đọc hàng nghìn cuốn sách với một người đi khắp nơi du lịch bốn phương, tuy người đọc sách có kiến thức nhiều nhưng chỉ suy nghĩ những vấn đề theo lối mòn trong sách, còn người đi du lịch khắp nơi thì có những kinh nghiệm, cái nhìn riêng về các vấn đề khác nhau.

Đại hán xâm hình rồng phất phất tay, khẽ ôm quyền nói:"Chỉ là kế bình thường mà thôi, trước đây ta chỉ nghe nói về đám cướp biển này chứ chưa từng gặp chúng, phải chứng kiến bọn hải tặc này ta mới có kế sách đối phó".

Đám người rơi vào trầm ngâm, chiếc thuyền vẫn cứ thuận gió xuôi theo dòng nước chậm rãi tiến đến quần đảo Hoàng Sa....

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Đế Quốc Đông Lào

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Xuyên Không    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả [email .
Bạn có thể đọc truyện Đế Quốc Đông Lào Chương 39: Xuất Phát (2) được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Đế Quốc Đông Lào sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH để theo dõi những bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close