Một lát sau Lục Lâm Thiên mới thu thủ ấn lại, khóe miệng nở nụ cười vui vẻ. Thi triển Sưu Linh Thuật cho nên hắn biết rõ không ít tin tức trong này, đối với tình huống bây giờ của hắn mà nói có chút thuận tiện, sẽ không khiên cho hắn giống như một thái điểu chạy loạn khắp nơi trong núi rừng này.
- Kế tiếp tới phiên các ngươi.
Lục Lâm Thiên nhìn ba người còn lại của Chấp Pháp đội, khóe miệng nở nụ cười quỷ dị, nụ cười này khiến cho trong lòng bốn người Tùng Liệt đột nhiên cảm thấy lạnh lẽo, có cảm giác sởn cả gai ốc.
SƯu Sưu.
Ba người Thanh Khải, Mị Linh, Mỵ Cơ đáp xuống một mảnh rừng rập bừa bộn, trên cây lại có mười một thanh niên bị buộc vào cành cây, thân hình tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ.
Còn có một nữ tử chỉ lưu lại nội y, thế nhưng vẫn khiến cho xuân quang tỏa ra, đám thanh niên của Chấp pháp đội nhìn thấy vậy thiếu chút nữa máu mũi chảy ra.
Tổng cộng là mười hai người, cũng bị cấm chế, trên người vết thương chồng chất, khí tức suy yếu, ánh mắt ngốc trệ, tuyệt vọng, xấu hổ.
- Đội trưởng, trên cây cũng lưu lại chữ.
Một thanh niên nhìn một cây đại thụ che trời cách đó không xa có khắc mấy chữ bằng máu, mây chữ này có viết:
- Các ngươi tới muộn rồi, bây giờ trở về đi, bằng không sẽ không cứu được Tùng Liệt a.
- Đáng hận, trở về, lập tức trở về. Tùng Liệt gặp phiền phức rồi.
Thanh Khải hét lớn, lập tức phá không dẫn đầu quay về.
- Đội trưởng, những người kia thì sao?
- Những phế vật này không cần quan tâm, về trước cứu Tùng Liệt.
Trong giây lát ngắn ngủi, trên một cây đại thụ che trời lại có thêm bốn thanh niên bị buộc lên trên, thân hình bị cấm chế, trơ mắt nhìn người ta làm mọi việc, định đoạt, thế nhưng lại không có chút biện pháp nào. Bốn người này chính là bốn người Tùng Liệt của Chấp Pháp đội.
Có thể tiến vào mật địa Thiên giới, thân là một thành viên của Chấp pháp đội, tuy rằng không giống như Vạn Thế đối quyết được hàng ức ức vạn người chú ý, thiên phú của bọn họ hoặc là không bằng người trong tộc, hoặc là không phải là người trẻ tuổi cao cấp nhất trong sơn môn, thế nhưng có thể tiến vào trong mật cảnh Thiên giới đã đại biểu cho thiên phú của bọn họ vô cùng tốt. Cũng là một nhân vật phong vân trong đám người trẻ tuổi.
Chỉ là lúc này bốn người lại có xúc động muốn chết, bị người ta lột sạch y phục treo ngược lên cây, trên người bị vơ vét không còn thứ gì. Lục Lâm Thiên này không chỉ là thổ phỉ mà còn là ác ma kinh khủng nhất, thậm chí còn có chút biếи ŧɦái. Chuyện này so với việc gϊếŧ bọn họ còn khiến cho bọn họ khó có thể tiếp nhận hơn nhiều.
- Dáng người cũng không kém, chỉ là thực lực kém một chút, về sau gặp phải ta ta sẽ không khách khí như vậy nữa.
Lục Lâm Thiên cười nhạt một tiếng, rấ thỏa mãn với kiệt tác của mình, thân hình hóa thành huyết sát chi khí âm hàn, vô thanh vô tức biến mất tại chỗ.
Sưu Sưu.
Ngay khi thân hình Đại hồn anh của Lục Lâm Thiên biến mất không lâu, từng đạo thân ảnh đột nhiên phá không bay tới.
Mà khi nhìn thấy bốn người Tùng Liệt bị treo lên cây, vẻ giận dữ trong mắt bắt đầu hiện lên vẻ sợ hãi, đám người Tùng Liệt không có chút phản kháng nào mà bị làm nhục như vậy, nếu như đổi lại là bọn hắn thì sao? Chẳng lẽ bọ nhắn là đối thủ của Lục Lâm Thiên kia sao?
- Đám người Lục Lâm Thiên này có phải là biếи ŧɦái hay không, không ngờ lại thích làm như vậy.
Mỹ Cơ khẽ nhíu mày, chẳng biết tại sao trong đôi mắt xinh đẹp kia hiện lên vẻ lo lắng.
Mị Linh nói.