*Chương 86 : Cuộc chiến khó khăn của Bạch Quỷ Kiếm
Ánh chớp đen và trắng lướt qua nhau, va chạm vào nhau, mỗi cú xung đột từ vũ khí của hai người lại giải phóng những tiếng rít chói tai của kim loại, cùng với đó là âm thanh đổ rụp của cây cối trong rừng.
“Oraaaaaaaaaaaaaaaaah!!”
Một khối đen tựa như được tạc ra từ bóng tối, phóng ra từ mũi thương của Marion, lập tức một đợt sóng xung kích từ ma lực thổi bay cả một vạt rừng.
“Nnngh…!”
Đúng là thứ thể chất phi thường. Kể cả khi cô đã sử dụng ma thuật để gia tăng cho chuyển động của mình, cách mà cô tung mình lên không để né cú đâm vừa rồi cũng đủ vượt quá khả năng của người bình thường. Shirley lướt đến, song kiếm trong tay cô mờ đi, vẽ nên một bông hoa đỏ rực bên cạnh những đợt sóng xanh biếc….Nhưng, ẩn sau vẻ đẹp ấy là một nỗi kinh hoàng của một cơn mưa bão kiếm mà cô vừa mới trút xuống chỗ của Marion, với ý định xé toang bộ áo giáp của anh ta.
Thế nhưng, ngay cả những nhát chém có thể dễ dàng cắt xuyên thép của Shirley, cũng không thể làm áo giáp của Marion bị trầy xước dù chỉ một chút,
(Vũ khí và áo giáp của anh ta cùng được làm từ một thứ kim loại đen, điều đó có nghĩa là tính dẫn ma pháp từ trang bị của anh ta vốn dĩ không cao, dù áo giáp mithril đen vẫn có thể cho anh ta một độ cơ động không tưởng….Nhưng, đó không phải là tất cả.) (Shirley)
Khi cô tấn công áo giáp của anh ta, Marion đã vung kiếm của mình ra xung quanh với một tốc độ không tưởng, cô chỉ kịp tránh nó trong đường tơ kẽ tóc.
Kết quả là kiếm của cô không thể làm áo giáp của anh ta bị trầy xước dù chỉ một chút. Dẫu cho mọi đối thủ sẽ sớm bị áp đảo trước những đòn tấn công dồn dập của Shirley, chỉ riêng Marion là người duy nhất có thể trụ vững, thậm chí còn phản công cực kỳ mãnh liệt, điều đó khiến Shirley không khỏi thán phục, khi cô lùi lại và vào thế phòng thủ.
“Uwoooooooah!!”
“…”
Nhưng, Marion cũng có cảm giác tương tự.
Khi Marion đâm cô bằng cây thương của mình, cô đã đạp thẳng mũi nhọn của nó xuống đất với chiếc bốt da bò của mình, rồi dùng thân của nó làm bàn đạp để phóng bản thân về phía đổi thủ đang ở trên không.
Đáng lẽ cô không thể nào chặn được một cú đâm có thể xé toạc cả khu rừng chỉ với chiếc bốt của mình được. Nhưng, dù Marion chắc chắn mình đã ra một đòn chết người, Shirley vẫn phá tan được thế tấn công của anh ta, và tấn công ngược lại anh ta bằng một loạt những đòn chém, khiến anh ta nhất thời khó có thể phòng ngự được.
-“Ahahahaha! Rất đáng khen!! Thật không ngờ lại có kẻ có thể tung ra một tuyệt kỹ đáng sợ như vậy trước mũi thương của tôi!! Lâu lắm rồi, tôi mới có cảm giác phấn khích như vậy khi đối mặt với một kẻ thù.” (Marion)
“Tôi không quan tâm mấy lời sáo rỗng đó…..Biến khỏi tầm mắt của tôi ngay, Hắc Thánh Chi Thương.”(Shirley)
Song kiếm lại một lần nữa va chạm với hắc thương, màn đêm được soi tỏ bởi những tia lửa điện bắn tung tóe mỗi khi hai vũ khí va chạm. Tuy vậy, dù Marion dường như đang vô cùng phấn khích, thì suy nghĩ của Shirley lại đang trở nên rối loạn.
(Chuyện gì sẽ xảy ra nếu tay Đạo Tặc Tử Thần đó giở vài trò bẩn thỉu để đánh bại Canary…? Không được..như vậy, Sophie và Tio sẽ gặp nguy hiểm mất….!) (Shirley)
Shirley cũng khá thông minh khi không ở gần các con gái của cô trong tình huống ngặt nghèo như thế này. Cô đang muốn kết thúc hoặc thoát khoải cái cuộc chiến ngu ngốc vô nghĩa này càng sớm càng tốt, nhưng cái tên cuồng chiến đang sừng sững trước mắt kia không cho cô lấy một kẽ hở nào để làm việc đó.
-“Thôi nào, đừng lạnh lùng như vậy chứ!! Cô mà cứ như vậy, là tôi phải xem xét xem có đang không khi chấp nhận lời mời của Đạo Tặc Tử Thần đó! Nào, hãy quyết định xem ai mới là chiến binh mạnh nhất trên thế giới, một cuộc chiến giữa một người đàn ông và một người phụ nữ!!” (Marion)
“Tôi đã nói rồi, tôi không quan tâm mấy thứ đó…!” (Shirley)
Một tên não cơ bắp….Cô đã nghe về loại người này từ những lời đồn thổi tràn lan quanh Guild Mạo Hiểm Gia, nhưng với Shirley, cô chưa bao giờ dính vô rắc rối với đám người này trước đây, hẳn không thể ngờ được, lần đầu tiên cô chạm mặt với một tên não cơ bắp lại là trong một cái hoàn cảnh tồi tệ hết sức về mặt thời gian.
Thêm vào đó, đối thủ lại là một kẻ mạnh đến mức,chỉ cần cô di chuyển chân sai một chút, cô sẽ mất đầu ngay lập tức. Tên đó có vẻ như cũng sẽ chẳng nghe những gì cô nói, vì đã hoàn toàn tập trung vào trận chiến. Đúng là một tên phiền toái khó chịu.
(Cái tên sâu bọ này…Mình ước có thể cứ thế phớt lờ hắn và quay lại Cung Điện, nhưng mà…) (Shirley)
Khi Shirley nhận ra rằng, chẳng có cách nào để thoát khỏi cái tên tứ chi phát triển kia ngoài việc tẩn nhau với hắn một trận, cô chỉ còn có thể nghiến răng trong tức giận.
Sau khi vũ khí của cả hai lại va chạm với nhau hàng chục lần, hàng trăm lần, Shirley cũng bắt đầu so sánh được kỹ năng lẫn sức mạnh giữa cô và Marion.
Về tốc độ, Shirley có phần nhỉnh hơn, nhưng về sức mạnh thuần túy, cô không phải là đối thủ của anh ta. Và theo quan điểm cá nhân, anh ta có thể thuật không thua kém gì Shirley.
(Mình chỉ cần sơ suất một khoảnh khắc, anh ta sẽ lấy đầu mình ngay lập tức.) (Shirley)
Khi con người ta đạt được đến một cảnh giới nhất định trong chiến đấu, có thể trói buộc kẻ địch mình đang đối mặt bằng những sợi xích vô hình, có thể hoàn toàn có thể loại bỏ đi ý định chạy trốn của bản thân và giữ vững ý định chiến đấu đến cùng.
Shirley chưa từng có bất cứ thủ thuật hay kỹ thuật nào giúp cô thoái lui hay trốn thoát khỏi đối thủ, vì đã bao giờ cô phải làm vậy đâu…?Và đối với vấn đề đó….Lần cuối cùng cô bị dồn vào một cuộc chiến như thế này là khi nào?
Có phải khi cô đối mặt với đám quái vật ở tàn tích Valonian? Hay khi cô đối đầu với chính Phù Thủy Hoàng Kim, người đã đích thân huấn luyện cô lúc còn là một tân binh mới vào nghề?
“Nếu đã vậy, lựa chọn duy nhất của tôi là đánh bại anh càng nhanh càng tốt.” (Shirley)
“Oho!? Vậy cuối cùng cô cũng có chút động lực rồi sao…Ahaha, tôi hiểu rồi!? …Hah!” (Marion)
Lao thẳng xuống chỗ của Shirley cùng con vật cưỡi từ trên không, Marion đâm ngọn thương của anh ta đến chỗ cô.
Shirley đan chéo song kiếm của cô để làm lệch hướng đòn đánh….Nhưng khi cô chống đỡ nó, mặt đất dưới chân cô lập tức vụn vỡ, và ngọn thương vẫn thổi bay phần vai của bộ quần áo cận vệ, máu đỏ loang ra làm ướt làn da trắng nõn xinh đẹp của Shirley.
Mặc dù vết thương ngay lập tức được chữa lành vì cô là một bán bất tử, nhưng Shirley ngay lập tức nhận ra đòn vừa rồi đã làm thể lực và ma lực bị tổn hao nhiều hơn cô tưởng tượng.
-“Lưỡi kiếm của chúng ta, ý chí của chúng ta, mục đích của chúng ta là chiến đấu!! Bất cứ ai có thể đứng ở trên cao này đều có thể có được sự vượt trội trên chiến trường.”(Marion)
“Muu…”
Nếu kỹ năng và tốc độ của hai bên không áp đảo lẫn nhau được, thì trận chiến sẽ được quyết định bởi phương tiện cũng như trang bị mà cả hai mang theo.
Nói đến đây, nếu là phần sau, rõ ràng là Shirley đang hoàn toàn gặp bất lợi . Cô không có áo giáp , song kiếm của cô bị thanh trường thương kia chặn lại, trong khi Marion thì liên tục công kích cô từ độ cao vài mét trên lưng con rồng mà anh ta đang cưỡi.
Cơ thể con người không thích hợp để đối phó với các cuộc tấn công từ trên cao. Dĩ nhiên, chúng ta không thể áp dụng điều đó với một người như Shirley, nhưng chiến đấu với một kẻ địch có các kỹ năng không hề thua kém cô, thì đó lại là một chuyện khác.
Khi hai chiến binh bậc thầy giao đấu 1 vs 1, những khác biệt kia sẽ khiến Shirley ngày càng bị đuối lại về sau.
“…Tch!”
“Uwwwwoaaaaah!?”
“《Dragon Mount ・Come Forth》”
Nhưng, dĩ nhiên là Shirley chưa chơi hết bài của cô ấy.
Tận dụng cơ hội được tạo ra khi Shirley vừa đẩy lùi được Marion cùng thú cưỡi của anh ta bằng một đòn phản công dữ dội, cô lập tức niệm một ma thuật.
Một vết rách không gian hiện ra giữa hai người, và một con Rồng chiến đến từ Guild Mạo Hiểm Gia vùng biên cương được triệu hồi….Tuy nhiên, nó chỉ lớn bằng phân nửa so với con rồng của Marion.
“Oho… Thú vị đấy ! Cô dám không chiến với tôi, dám thách thức cây thương của tôi sao!?” (Marion)
Không đáp lại lời khiêu khích của Marion, Shirley lập tức nhảy lên và cưỡi con Rồng. Không cần dùng dây cương, cô thủ chắc hai thanh kiếm trong tay của mình.
Đáp lại lời thách thức của Shirley, Marion giương cao ngọn thương và tấm khiên của anh ta, cũng không cần cầm cương luôn, bất chấp việc những con rồng đang làm bên dưới rung chuyển dữ dội sau mỗi cú đập mạnh như sấm sét, tạo những ngọn gió có thể cày xới cả mặt đất từ đôi cánh của chúng
(Nhiêu đây vẫn chưa đủ để đối đầu.) (Shirley)
Khi mọi thứ ổn định, cuộc giao tranh giờ sẽ diễn ra trên không khi hai người họ liên tục tấn công qua lại, nhưng thực tế, các lợi thế trên chiến trường lúc này cũng chẳng thay đổi quá nhiều.
Kể cả khi Shirley đã có được thú cưỡi cho riêng cô, cô cũng không thể phủ nhận rằng, con rồng của Marion mạnh và được vũ trang tốt hơn.
Con mà cô triệu hồi là loại nhỏ hơn, thường chỉ được Shirley dùng khi đi thms hiểm đường dài. Vậy nên , nó chưa đủ để vô hiệu hóa được lợi thế về độ cao mà Marion đang có.
(Tuy nhiên, nó là đủ để hạn chế vài động tác của anh ta, chắc vậy.) (Shirley)
Như vậy, cả hai sẽ không có cơ hội để tấn công thú cưỡi của nhau. Vì, trong một cuộc giao chiến, nơi mà tấn công và phòng thủ diễn ra liên tục như nước chảy giữa hai người họ, chỉ cần Shirley hay Marion lơ là khỏi địch thủ 1 giây để nhắm vào tấn công thú cưỡi của hắn, thì họ coi như đã tự ký vào bản án tử cho chính bản thân mình.
Vậy thì, con đường mà Shirley phải đi đã rõ ràng. Như để thể hiện sự tự tin vào điều đó, cô đứng lên lưng con rồng của mình, và bổ xuống chỗ của Marion bằng thanh Ig-Alima, theo đúng cách để chống lại lợi thế độ cao của anh ta.
-“Đúng như tôi nghĩ! Có thể tấn công bằng những kiếm kỹ điệu nghệ như vậy dù không đứng trên mặt đất bằng phẳng, cô thật sự rất xứng đáng với cái danh Bạch Quỷ Kiếm!!” (Marion)
Tuy vậy, Marion vẫn tỏ ra bình tĩnh, thậm chí còn khen ngợi đối thủ của anh ta. Trong khi dùng khiên đỡ đòn của cô, anh ta dùng thương liên tục đâm vào vùng bụng của Shirley. Như anh ta mong đợi, cô hoặc có thể tránh được, hoặc là gạt phăng cây thương với Sul-Sagana, có điều…..
“Muooooo!?”
Marion lần đầu tiên hét lên trong cuộc chiến , cánh tay đang cầm thương của anh ta đột ngột bị giật sang một bên. Dùng ánh mắt lướt sang cánh tay trên, anh ta thấy lưỡi kiếm đỏ thẫm đang cuốn chặt lấy cẳng tay anh ta như một con rắn đang siết con mồi của nó.
“Uwoaaaaaaaaaaaaaaaaah!!”
“Guh…!”
Anh ta cố gắng giật mạnh trở lại. Dùng sức mạnh thể chất áp đảo, anh ta cố kéo Shirley vào hướng cú đâm từ cây thương của anh ta.
Dù đã xoay mình nhanh nhất có thể để tránh cú đâm, nhưng phần đồng phục quanh bụng Shirley vẫn bị xé toạc, và cô buộc phải nhảy ra khỏi con rồng của mình.
“Muooooooo…! Cô suýt nữa đã tóm được tôi, Bạch Quỷ Kiếm ! Không ngờ cô có thể che giấu bản chất vũ khí của mình…Có thể tinh thông nhiều loại kiếm như thế!! Cô xứng đáng là đối thủ của tôi!”( Marion)
“Cứ nói những gì anh muốn đi…” (Shirley)
Tuy nhiên do mất đà, Marion cũng ngã khỏi thú cưỡi của mình. Cả hai vẫn giữ cùng một tư thế khi họ ngã , đối mặt với nhau trong thế sẵn sàng ngay khi chân chạm đất, nhưng xem ra chưa có ai trong số hai người có thể tìm ra được cơ hội để giao chiến tiếp.
“Rất tốt….Giờ là lúc, chúng ta kiểm tra dũng khí của mình.” (Marion)
“…”
Con Rồng đen dường như không có ý định can dự vào cuộc chiến, nó từ từ bay khỏi chỗ hai người, trong khi đó Shirley cũng mang con rồng của mình trở lại điểm ban đầu với ma thuật.
Cùng lúc đó, thương của Marion biến đổi sau một âm thanh máy móc, biến thành một thứ có ba đầu nhọn, trông giống một cây đinh ba. Cũng giống như cô vừa mới trình diễn cho anh ta lúc nãy, có vẻ như vũ khí của anh ta cũng biến đổi hình dạng được. Một lần nữa, Shirley lại nâng song kiếm của mình lên.
“Fufuu… Có vẻ như cô còn chút bận tâm vì những chuyện xảy ra ở Cung Điện ban nãy, nhưng giờ cô đã quyết định coi tôi là đối thủ phải đánh bại rồi sao?” (Marion)
-“Đúng thế. Vì, dù tôi có đơn giản là bỏ mặc anh tại đây, anh cũng sẽ quay lại Cung Điện. Vậy nên cách tốt nhất để tôi tránh được điều đó, là đập cho anh một trận ra bã đến khi nào anh thấy thỏa mãn mới thôi.” (Shirley)
-“Thật phấn khích khi nghe vậy…Nhưng mà, cô chắc là ổn chứ. Tôi không rõ là tên Đạo Tặc Tử Thần kia đang giở trò gì ở Cung Điện đâu đấy.”(Marion)
Chắc chắn không thể nào ổn đươc. Nhưng dù cô có nói vậy, không lý nào tên cuồng chiến kia sẽ để cô đi dễ dàng , có điều….
“Đừng đánh giá thấp tôi…..Tốt hơn hết là vậy Dù có gạt được tôi và Canary qua một bên, thì ở đó vẫn có nhiều nhóm của bọn tôi hơn anh nghĩ đấy.” (Shirley)
-“Thế thì quá tốt! Tôi chắc là giờ ta có thể toàn tâm toàn ý đối mặt nhau!! Làm đổ máu một kẻ địch đang mất tập trung sẽ chẳng làm tôi thấy thỏa mãn chút nào cả.” (Marion)
Tinh thần chiến đấu hừng hực giữa hai người biến thành những luồng ma lực liên tục xung đột, làm cát bụi tung mù mịt và cuộn xoáy từng đợt lá cây.
“Trong chiến đấu, cơ thể và linh hồn phải được đặt lên trước tiên…Giờ thì, hãy chiến đấu đi!!”(Marion)
Những ánh chớp trắng và đen lại liên tục lao với nhau với một tốc độ không tưởng, khiến nó trông như một thứ ảo ảnh của ánh sáng vậy.
__END Chapter 86__
__Trans : Flame Soul__