Ngôi nhà tôi đang ở là một ngôi nhà hai tầng.
Tuy là nó rất rộng rãi nhưng nó đã trở nên khá là cũ kĩ rồi. Và tất nhiên, nó cũng đang dần xuống cấp.
Tôi sống ở đây cùng gia đình gồm có mẹ tôi và ông bà ngoại. Nghĩa là căn nhà này chỉ có bốn người sống bao gồm tôi, mẹ tôi, ông ngoại và bà ngoại tôi.
Ngôi nhà đã cũ kĩ tới mức sàn và những cánh cửa đều ọp ẹp. Mùa đông thì rõ lạnh còn mùa hè thì lại rõ nóng.
Sống trong một ngôi nhà như vậy, căn phòng tôi may thay vẫn còn khá dễ chịu. Ánh nắng mặt trời cũng thường xuyên len lỏi vào căn phòng góc đông nam tầng hai này.
Hai năm trước, khi tôi đang học để chuẩn bị cho cuộc thi chuyển cấp, ông ngoại đã đổi phòng với tôi. Có lẽ là vì ở tuổi của ông việc đi lên đi xuống cầu thang đã bắt đầu trở nên khó khăn hơn rồi. Chính vì vậy, ông đã chuyển xuống phòng ở tầng một.
- Thế... Giờ ai sẽ làm trước đây?
Mikoto, người vẫn chưa bình tĩnh lại được, hỏi tôi câu đó.
Hiện tại thì tôi và Mikoto đang ngồi đối diện với nhau trong phòng tôi.
Mikoto mở to mắt ra trong khi thở những hơi thở nặng nề.
Mái tóc ngắn đen tuyền của cô đã bị rối chút ít.
- Th-thế... Cậu trước đi.
- Sao lại là mình?
- Cậu là người muốn nhìn cái đấy của tôi... Còn tôi thì đâu có muốn đến vậy đâu.
Mikoto ngừng nói trước những lời tranh luận của tôi. Cô nghĩ ngợi một chút, cuối cùng cô nói vài từ với tôi
- Koumei, cậu không muốn ngắm nhìn ngực mình à...?
- Huh?
Chủ đề câu chuyện lại bị lái sang hướng khác.
Câu chuyện này bắt đầu với việc Mikoto muốn nhìn dương vật của tôi.
Vì vậy, tôi nói với Mikoto là cô ấy cần cho tôi nhìn bộ ngực của mình.
Đây là một cuộc trao đổi công bằng. Dù ít dù nhiều thì vẫn vậy.
Và rồi bằng cách nào đó, chủ đề cuối cùng lại quay sang là tôi có muốn nhìn ngực của Mikoto hay không. Ừm, nói thật lòng thì tôi cũng muốn đấy. Nhưng nếu nói điều đấy ra, vị thế của hai chúng tôi sẽ trở về cân bằng với nhau. Và nếu điều đó xảy ra thì hiển nhiên tôi sẽ phải làm trước. Nói cách khác, Mikoto có thể sẽ chỉ nhìn của tôi rồi chạy biến.
- T-Tôi thật sự... Cũng chẳng muốn nhìn bộ ngực phẳng đấy đâu.
- Mình nói rồi, đừng có nói nó phẳng!
Mikoto hét lên, và nhiệt huyết lúc nãy của cô đã tan biến.
- ... Đúng như tôi nghĩ, cậu lo lắng về việc đó, phải không?
- Chắc chắn là mình không...
Mikoto xấu hổ quay mặt đi, rồi cô bĩu môi.
- Mình chỉ nghĩ là nếu ngực mình lớn hơn thì hay biết bao...
- Cậu không cần quá lo lắng về vấn đề đấy đâu.
- Eh?
Đây là cảm nhận vô cùng nghiêm túc của tôi.
- Giá trị của một người con gái không liên quan gì tới cỡ ngực của họ hết.
- Này, cậu nghĩ là mình đủ tư cách nói vậy hả?
- Ừ thì... Giá trị của một thằng con trai cũng không phụ thuộc vào kích cỡ dương vật mà.
- Đúng đó. Câu đó hoàn toàn đúng với trường hợp của cậu luôn.
Tôi hiểu điều đấy chứ.
Tuy vậy, lời giải đáp không thể được tìm ra một cách đơn giản đến vậy đâu. Dù cho bộ ngực một cô gái có nhỏ, nó cũng vẫn được bỏ qua vì sự dễ thương của cô gái đó thôi.
Nhưng với dương vật, hơn nữa còn là một cái quá to, nó sẽ trở thành “thứ đáng sợ”
Giá trị của một thằng đàn ông không hề phụ thuộc vào kích cỡ dương vật của họ, nhưng hình tượng của người đó thì sẽ bị ảnh hưởng.
- Với lại, tôi không nghĩ là cứ có bộ ngực khủng là tốt đâu.
- Ý cậu là sao?
- Cái quan trọng không phải kích cỡ, mà là nó có phù hợp với dáng người con gái đó không cơ.
Mikoto nhìn tôi với đôi mắt ươn ướt.
Gì vậy chứ, đột nhiên trở nên nhu mì đến vậy.
Mong là nó sẽ không khiến tim tôi loạn nhịp.
- N-Nghĩa là... Với mình thì... Dù cho của mình có nhỏ thì cũng không sao hết, đúng không?
- Tôi nghĩ là chẳng có vấn đề gì đâu.
Ngực Mikoto thì khá nhỏ. Tuy vậy nó lại rất hợp với vẻ Tomboy của cô ấy, tôi nghĩ thế.
- Thế thì... Cậu có muốn nhìn nó không?
(TN: ko thì chỉ có thể là gay=))))
Cô ấy hỏi lại lần nữa.
Và chủ đề cũng bị đổi lần nữa. Có điều là sau khi đã đi xa đến vầy, nó là điều không thể tránh khỏi rồi. Tôi chỉ có thể thành thật với cô thôi.
- Tôi muốn, tất nhiên là thế.
- Vậy thì... Nhìn này
Thì thào câu ấy xong, Mikoto chậm rãi cởi khoá áo.
Bên trong lớp áo khoác là một chiếc áo phông trắng tinh.
Và áo ngực của cô ấy hiện lên đôi chút
(TN:Áo xuyên thấu luôn =_=!)
Vẫn còn kha khá lâu nữa mới tới mùa hè. Vậy mà hơi thở của chúng tôi làm căn phòng trở nên nóng bức. Nó chẳng khác gì một loại thuốc kích thích, nhưng tôi nhanh chóng nén thứ cảm giác đang tuôn ra đấy lại
Khi tôi thủ dâm, cảm giác như dòng máu chỉ chảy quanh bụng. Nhưng vào lúc này, dòng máu của tôi đang chảy cực nhanh qua toàn bộ cơ thể.
- Này... Đừng nhìn mình như vậy mà...
- Như thế nào cơ?
Tôi đảo mắt sang hướng khác.
Sau khi kéo hết khoá áo khoác xong, Mikoto thở dài một hơi.
- Mình chẳng biết, phải làm gì cả...
- Chẳng phải cậu nói là biết một hay hai anh chàng gì đó à?
- Th-Thì đúng là vậy nhưng...
Cậu đã tự đào mộ chôn mình khi nói ra câu nói dối đó rồi. Có vẻ đến lúc này cô ấy cũng đã nhận ra chuyện đó. Cô cắn môi với vẻ giận dỗi. Tôi hướng ánh mắt mình trở lại phía Mikoto.
- Nee... Rốt cục lại là cậu có muốn thấy nó không vậy?
- Giờ có dừng lại cũng chưa quá muộn đâu, cậu hiểu mà. Nhưng tới lúc đó, nó sẽ là thất bại của cậu.
Đây là một cuộc đấu. Nếu tôi nói vậy trong hoàn cảnh khác, nó sẽ là dấu chấm hết. Nhưng, với Mikoto thì nó lại có tác dụng ngược lại vì cô ấy rất ghét thua cuộc.
- Mình sẽ cho cậu nhìn, được chưa?!
Có vẻ là đã giải quyết xong sự lo lắng của mình, Mikoto nắm lấy gấu của cái áo phông cô đang mặc bằng cả hai tay. Và rồi, cô ấy chầm chậm kéo áo lên.
Thứ đầu tiên đập vào mắt tôi là quần lót của Mikoto. Tôi có thể thấy một phần nhỏ nó lồi ra khỏi hông quần cô. Một chiếc quần lót dáng thể thao màu xám
(TN: thề là mình phục main lắm luôn. Nhìn 1 góc quần lót suy ra được cả cái quần.)
Chỉ mới vậy thôi mà tôi đã thấy phấn khích đến kì lạ rồi.
Tôi cần kiềm chế một cách điên cuồng với cái dương vật đang bắt đầu cương lên của mình.
Tiếp theo đó, bờ hông thon của cô ấy lọt vào tầm mắt tôi. Thật sự là hông cô ấy thon gọn đến bất ngờ. Và tiếp sau đó là lỗ rốn nhỏ bé của cô.
Làn da trắng mềm mại của Mikoto phản chiếu ánh nắng chiếu vào từ khung cửa sổ.
Đấy quả là một vòng eo đẹp không tì vết. Đúng là một cô gái. Tôi nghĩ vậy dẫu cho có chút muộn màng.
Và rồi cuối cùng thì bộ ngực của Mikoto cũng lộ ra. Tuy là vẫn đang được che bởi tấm áo lót nhưng nó cũng đã thành một cảnh rất “người lớn” rồi.
- Trông nó thế nào?
- Dù cậu nói vậy ... Nếu cậu không bỏ áo lót ra thì...
- Hentai.
Mikoto bĩu môi dù chính cô ấy là người khởi xướng vụ này. Cởi khoá áo khoác, Mikoto kéo tấm áo phông của mình lên. Cảnh tượng ấy thật dâm dục. Nó chỉ có thể được tóm gọn bằng một câu thôi.
Chúa ơi, xin cám ơn Ngài.
Với tay ra sau lưng, Mikoto tháo móc chiếc áo lót.
Vì vài lí do, đôi mắt cô bỗng xuất hiện vài dấu hiệu của sự lo lắng. Điều này khiến tôi cảm thấy hơi trái đạo đức đôi chút.
Dẫu sao thì, cô gái đang tháo móc áo lót mình ngay trước mắt tôi đây chính là một người bạn thuở nhỏ mà tôi đã biết từ hồi tiểu học rồi. Chúng tôi chơi với nhau như thể hai đứa không hề khác nhau về giới tính và rồi cùng lớn lên. Ngay cả khi cả hai đều đã ở cái tuổi tự ý thức được giới tính bản thân rồi, mối quan hệ ấy cũng không hề trở nên khác biệt. Đấy cũng là lí do duy nhất khiến tôi không xem Mikoto như một cô gái bình thường. Tuy nhiên, đến hôm nay thì khác rồi.
Có thể thấy hơi nóng còn toả ra từ đôi má đỏ bừng của Mikoto. Không khí trở nên nóng nực đến mức có thể nghĩ như vậy đấy.
- Vâỵ... Mình cởi nó ra nhé?
Mikoto nhìn thẳng vào tôi rồi cởi bỏ chiếc áo phông và áo lót mà mình vừa tháo móc.