Là ngày đầu tiên của Tuần lễ Vàng. Tôi đang ngồi tự kỷ lướt máy tính.
Yuuka sáng sớm đã rời khỏi nhà, nói rằng "Em phải qua chỗ phát thanh online một lúc."
Izumi Yuuna. Một diễn viên lồng tiếng mới được tuyển chọn vào một vị trí quan trọng trong game 『Love Idol Dream! Alice Stage☆』 mới nổi gần đây năm ngoái.
Cho đến hiện tại, ngoài vai trò là Yuuna-chan, cô ấy chỉ lồng tiếng cho nhân vật phụ, nhưng...
Tôi tin rằng... cô ấy thực sự có tiềm năng.
Bởi vì, Izumi Yuuna là người lồng tiếng duy nhất có thể thổi hồn vào thiên sứ giáng trần tên là Yuuna-chan.
『Nhà ma ư? Không phải là em đang sợ đâu đó? Ể..? "Em đang run người kìa?", ý anh là sao? Không, không phải vậy. Đây là, anou… hào hứng! Em đang run người trong sự hào hứng!』
"Fuu..."
Tôi nằm dài trên sofa, tua lại hết lần này đến lần khác lời thoại của Yuuna-chan.
Đúng event của Tuần lễ Vàng này, tôi đã roll banner limited và nhận được lá của Yuuna-chan.
Tất nhiên đó chỉ là một lá rarity thường.
Nhưng với tôi là một lá SSSSSSR.
Nếu nhắm mắt lại thì tôi có thể thấy được khuôn mặt của Yuuna-chan...
――――Yuu-kun!
Tôi nhanh chóng bật khỏi sofa.
Tim tôi đập thình thịch, khiến tôi phải áp tay vào ngực để trấn tĩnh lại.
"Vừa nãy... hiện ra trong đầu mình là... khuôn mặt của Yuuka?"
Không, giọng của Yuuna-chan và Yuuka là một.
Chắc chắn đó phải là lý do duy nhất tôi mường tưởng ra mặt của Yuuka.
Yuuka và tôi sống cùng nhau, nên chuyện cả hai nhìn thấy mặt nhau là rất bình thường.
Nhưng... không ngờ rằng sẽ có ngày tôi nghĩ đến một cô gái 3D thay vì Yuuna.
"...Không, Yuuna-chan khác với Yuuka. Khác nhau, là khác nhau hoàn toàn!"[note30790]
Tôi tự nhắc nhở bản thân.
Bởi vì nếu tôi không làm vậy.
Chắc chắn hình ảnh của Yuuna-chan và Yuuka sẽ dần dần hoà trộn với nhau thành một...
――――ringggggg♪
"Ối?!"
Điện thoại tôi đổ chuông đúng lúc thật.
Tôi nhanh chóng bắt máy trả lời.
"Alo."
『Lề mề quá. Nii-san, chuông reo thì phải nghe luôn chứ.』
Cái người đang ủ rũ phàn nàn với tôi――không ai khác ngoài cô em gái, Sakata Nayu.
Quả là một con bé ngạo mạn và xấc xược. Dù lâu rồi không gặp nhưng tính khí vẫn như ngày nào.
"Bỗng nhiên gọi như vậy, hơi vô lý đó."
『Lại viện cớ...Haa.』
"Không phải viện cớ hay gì đâu nhé? Con người có tốc độ phản ứng nhất định――"
『Kệ đi, sao cũng được. Nhân tiện, Nii-san, bây giờ em qua chỗ anh nhé.』
"Hả? Em quay lại Nhật Bản ư? Từ khi nào mà――"
――――ting ting♪
『Vừa mới đến đó.』
"Đột ngột vậy! Sao em không gọi sớm hơn?"
"Anh phàn nàn nhiều quá rồi đó."
Câu đó không đến từ điện thoại mà là từ sau lưng tôi.
Tôi lập tức quay người lại.
Mái tóc đen ngắn bồng bềnh. Cặp mắt tinh anh.
Ăn mặc gọn gàng, khoác trên mình một chiếc áo khoác cùng với áo cộc tay và quần soóc.
Bộ ngực 'có giới hạn', nên con bé trông giống như một 'thiếu niên điển trai'.
Nayu một tay cầm điện thoại, lướt quanh căn phòng với một vẻ mặt dường như đang bực bội chuyện gì đó.
"Căn phòng khá là gọn gàng và sạch sẽ nhỉ."
Sau khi nói vậy, Nayu lập tức sà vào sofa và cầm điện thoại chơi game.
"Nii-san, cho em cappuccino."
"Này, chúng ta không có những thứ như vậy đâu..."
"Vậy thì, peperoncino cũng được."
"Peperoncino...? Đó chẳng phải là spaghetti à?"
"Em đói lắm đó, thật đấy."
Nazu vẫn cứ dán mặt vào điện thoại trong lúc nói chuyện.
Vẫn tự phụ như bình thường... Mà, đây cũng không phải lần đầu tiên tôi thấy con bé như vậy.
Tôi đầu hàng và bắt đầu hun nóng chút pasta đông lạnh.
"Đồ đông lạnh á?"
"Em nghĩ anh nấu nướng được à?"
"Uwa, anh đã bắt đầu chống lại em ư?"
"Vậy? Nayu, sao em lại đột ngột quay về đây?"
"Hả? Em cần lý do để quay về à?"
"Không, nhưng đột ngột đến thế, ắt hẳn phải có lý do nào đó."
"...Mà, kiểu vậy."
Nayu liền đặt điện thoại trên đầu gối.
Sau đó, con bé chống khuỷu tay lên sofa và thở dài.
"Bố thực sự lo lắng về việc anh sống cùng với Yuuka, 『Lỡ đâu thằng bé thất lễ với Yuuka-san thì sao?』 hay là 『Lỡ đâu Yuuka-san muốn chia tay với thằng bé thì sao?』, thực sự rất phiền phức. Mà, em cũng không lo lắm..."
"Tại sao những gì ông ấy lo lắng đều ám chỉ là do lỗi của anh?"
"Bình thường anh luôn vậy mà? Chắc hẳn đó là lý do bố kêu em đến tận đây."
"Hiểu rồi... Nghe cũng giống như những thứ mà ông ấy sẽ nói."
Tôi chỉ biết thở dài mà thôi.
Nayu không thèm để ý đến bộ dạng của tôi mà tiếp tục nói như đúng rồi:
"Mà, sao cũng được――Thế, hai người quan hệ đến đâu rồi? Đã sinh đứa bé nào chưa?"
"Em, đột nhiên nói cái quái gì vậy?"
"Im đi. Đã-làm-chưa?"
"Tất nhiên là chưa rồi!"
"...À rế, nghiêm túc á?"
Biểu cảm cau có của Nayu từ trước đến giờ bỗng dưng trở nên dịu dàng.
Sau đó, con bé liền liếc qua về phía tôi.
"N-Nhưng, ít ra anh cũng dùng bao cao su[note30791] để tránh thai đúng không? Ít nhất là cũng làm một hay hai lần rồi đúng không?"
"Sao em lại nói vòng vo như vậy, anh làm sao hiểu được! Và anh đã nói là chưa làm rồi mà!"
"Ể... nghiêm túc chứ?"
Nayu há hốc mồm nhìn về phía tôi.
Đừng có nhìn anh như thể đang nhìn một thằng trai tân nữa. Dừng lại đi.
"Vậy à. Tiến triển còn chậm hơn cả em dự kiến...ư. Chắc hẳn đây là giới hạn của người có tuổi = số năm FA nhỉ."
"Đừng có bàn chuyện anh còn là trai tân nữa! Với lại, chả phải anh đã sống cùng với gái 3D ngoài đời thật đó sao? Như vậy chưa đủ à――"
"Anh đã xoa đầu chị ấy hay tương tự chưa?"
"Hả? ...Cái đó thì, mà."
"Tch. Vậy còn hôn thì sao?"
"Em vừa tặc lưỡi đấy à?!"
"Sao cũng được. Có hay không, trả lời đi."
"...Không."
"Phù phù. Có thấy chị ấy khoả thân không?"
"...Không"
"Phù phù. Anh có khoả thân cho Yuuka-chan thấy không?"
"Thằng biến thái nào vậy! Tất nhiên là không, không rồi!!"
Con bé này, rốt cuộc nghĩ chúng tôi là gì vậy.