"Tôi... thực sự, thực sự xin lỗi. Cậu không có làm gì sai cả. Tôi chỉ là một kẻ hèn nhát... Vậy nên..."
"...Ban đầu, em cũng đã định từ chối hôn lễ này dù cho thế nào đi nữa."
Biểu cảm của Watanae dần dần trở nên dịu hiền khi cô ấy bất đầu nói.
Sau đó, cô ấy chạm ngón tay lên bức thư hâm mộ đang cầm, đặt đúng vào phần tên của người gửi: 『Tử thần lạc cõi tình』.
"Đã từ lâu lắm rồi, em luôn coi 『Tử thần lạc cõi tình』 là một người quan trọng với mình, anh có biết không?"
Watanae-san từ tốn cất lên bút danh của tôi, dù đó chỉ là cái tên tôi tạo ra khi còn là một thằng chunnibyou.
"Lần đầu lồng tiếng cho Yuuna-chan, em đã làm không tốt. Lúc nào cũng mắc sai lầm hoặc bị sếp mắng, vì điều đó mà em hay khóc ở nhà. Những lúc ấy, 『Tử thần lạc cõi tình』 luôn gửi cho em rất nhiều thư hâm mộ."
"Nhiều đến mức ghê tởm, có lẽ vậy."
"Em chưa bao giờ có suy nghĩ như thế. 『Tử thần lạc cõi tình』 sẽ không bao giờ gửi những lời chỉ trích, chê bai hay những thứ khác khiến em tổn thương. Anh ấy luôn đem đến những lời động viên, và chúng đã cổ vũ em để tiếp tục tiến lên phía trước. Biết được có một ai đó ngoài kia đang theo dõi mình... Em không thể diễn tả được hết điều đó có ý nghĩa với em đến nhường nào."
Biểu cảm của Watanae-san thật ân cần, tốt bụng và hồn nhiên.
Cứ như tôi đang nhìn vào Yuuna-chan vậy...
"Em đã không ngờ đến chuyện sẽ được gặp đúng người đó. Và trên hết, anh ấy đã đối xử rất tốt với em dù không biết em là Yuuna. Anh ấy giúp đỡ bạn cùng lớp khi cô ấy gặp khó khăn, dù chưa từng bắt chuyện lần nào. Thấy anh ấy làm điều đó như chuyện hiển nhiên, cứ như giúp đỡ một người bạn. Anh ấy đã giúp em mà không hề phàn nàn hay muốn nhận đền đáp."
"Không... Ý tôi là, ai cũng sẽ làm chuyện đó, phải không?"
"Điều đó không đúng tí nào... Anh thực sự tốt bụng lắm, Yuu-kun. Anh giống y như 『Tử thần lạc cõi tình』 em luôn tưởng tượng ra vậy. Vậy nên em đã thay đổi quyết định... Ban đầu, em ghê tởm cuộc hôn nhân này, nhưng bây giờ em nghĩ..."
――――Em nghĩ rằng việc chúng ta gặp được nhau là sắp đặt của định mệnh.
Những câu từ đó thốt ra từ đôi môi hồng của Watanae-san.
Chúng truyền qua đôi tai tôi và khiến tôi chóng mặt.
Tôi mất hết khả năng trả lời, và Watanae mỉm cười sau khi thấy điều đó.
Cô ấy bắt đầu đỏ mặt.
"Vậy nên, từ hôm nay hãy chiếu cố cho em. Em sẽ cố hết sức để trở thành người vợ của anh!"
"Tôi đã nói rồi đúng không? Tôi sẽ không yêu gái 3D đâu."
"Đúng vậy. Thế nên đó phải là em!"
"...Hả?"
Cô gái này đang nói gì vậy?
Cả người tôi đơ ra như có dấu chấm hỏi to tướng trên mặt.
Watanae liền nhìn vào tôi và nói:
"Anh biết mà, vì em là cô gái 2.5D!"
Cô ấy tuyên bố chắc nịch đến mức tôi không biết đây là thật hay đùa.
Cuộc tranh luận vừa rồi nghe có vẻ hoang đường và không giải quyết được gì cả.
Nhưng Watanae đang nhìn vào tôi đầy tự hào và nở nụ cười chiến thắng.
Thấy cô ấy như vậy, tôi không kìm được bật cười.
"Cứ coi là vậy đi. Nhưng nếu chúng ta sống cùng nhau, đến trường cùng nhau, thì có gì khác so với người 3D?"
"Nhưng Yuuna là 2D phải không? Nếu lấy khoảng thời gian anh nghĩ về Yuuna, cộng vào rồi chia ra sẽ thành 2.5D đó!"
"Lấy cái gì và chia cái gì? Công thức tính toán gì vậy?"
"Mồ... đó chỉ là mấy vấn đề lặt vặt thôi. Tóm lại, ý của em là, em 2D hơn tất cả mọi người khác!"
"Sao cậu lại tuyệt vọng đến thế? Chả nhẽ định lừa tôi nữa à?"
"Em đâu có bán gì... Anh nên biết rằng em không phải loại người có hứng thú với trai 3D đâu. Em chưa từng nghĩ đến chuyện đi chơi với bạn trai, kết hôn hay tương tự. Thế nên, nếu phải tưởng tượng một tương lai kết hôn với ai khác ngoài Yuu-kun... Em không muốn nó chút nào..."
Trong lúc cãi nhau, tôi cảm thấy thật ngu ngốc khi cứ cố chấp từ chối đề nghị của cô ấy, và tôi đã bật cười.
"Á! Sao anh lại cười em? Chúng ta đang nói chuyện nghiêm túc đấy!"
"Tôi biết, tôi biết mà... Tôi chỉ nghĩ những lời của cậu quả thật cũng có chút hợp lý."
Tôi dừng một chút để hít một hơi và đối diện với Watanae-san.
Cô ấy nhìn thẳng lại vào tôi không chớp mắt
"Dù tôi có từ chối cuộc hôn nhân này, bố tôi là một lão ngốc. Ông ấy rồi cũng sẽ gửi đối tượng thứ hai, kể cả ba.
"...Ừm."
"Và cơ hội đối tượng mới đó là người lồng tiếng của Yuuna-chan... là rất thấp."
"Không phải là rất thấp! Là 0% đó! Em là diễn viên lồng tiếng duy nhất của Yuuna-chan mà!"
"Đúng vậy. Nên đối tượng mới sẽ là một cô gái 3D bình thường. Và tôi cũng sẽ không ngần ngại từ chối cô ta. Rồi bố tôi sẽ lại gửi một người khác. Và tôi sẽ lại từ chối lần nữa. Làm thế nhiều lần quả thực sẽ rất mệt mỏi."
"Đúng không? Đây là cơ hội ngàn năm có một đó? Sao lại không đồng ý ngay và luôn nhỉ?"
Cảm giác như đang mua hàng khuyến mãi vậy.
Cô ấy khác hoàn toàn so với trên trường. Watanae thực sự rất tươi cười và có chút ngốc nghếch.
Cô ấy thực sự rất giống Yuuna-chan.
"Chắc bây giờ chúng ta có thể thử một chút. Về chuyện kết hôn... có ổn không nếu để vào lúc khác?"
"Được thôi. Chúng ta vẫn còn quá trẻ để kết hôn và lập gia đình lúc này. Vậy có nghĩa là... hãy bắt đầu từ hôn thê!"
Watanae cười e thẹn khi nói ra điều đó.
Tôi cũng không nhịn được mà cười theo.
"Tôi sẽ không chịu trách nhiệm nếu cậu hối tiếc nhé?"
"Em sẽ không hối tiếc đâu, nên anh hãy chuẩn bị đi"
"Vậy thì, cuộc sống mới của chúng ta sẽ bắt đầu từ lúc này, nên hãy chiếu cố anh nhé, Yuuka-chan."
"Vâng ạ. Tuy còn nhiều điều phải học, nhưng hãy chiếu cố em nữa nhé, Yuu-kun."
Và như thế, tôi cùng Yuuka-chan đã bắt đầu mối quan hệ hôn thê đã đính ước.
Người ta nói hôn nhân là nấm mồ chôn của cuộc đời.
Vậy nên mục tiêu bây giờ của tôi sẽ là... sống sót.