Sau sự kiện dở dở ương ương đó, chúng tôi liền quay trở về nhà cuối ngày Tanabata.
Tôi và Yuuka, hai người ngồi cạnh nhau trên sofa, lặng lẽ uống cà phê.
"..."
"..."
Ngoại hình của Yuuka hiện đang trong chế độ 'ở nhà'.
Mái tóc bồng bềnh đã xoã đi phần đuôi ngựa.
Đôi mắt đã bỏ kính ra, như cụp xuống, khiến em ấy trông trẻ hơn tuổi.
Phần vai và 'bờ núi' hồng hào có thể tia trộm được nhờ bộ đồ mặc nhà không phòng bị.
Cặp đùi trắng mượt lại càng thêm nổi bật, có lẽ là do em ấy không đeo tất.
"Etou, Yuuka..."
"Uwaan, Yuu-kun là đồ ngốc!!"
Khoảnh khắc tôi bắt đầu mở miệng, Yuuka chợt lên tiếng như sắp bộc phát.
Và rồi, em ấy nhìn chằm chằm về phía tôi mà vung vẩy cả hai tay.
"Quả nhiên là, lớn hơn sẽ tốt hơn phải không! Như Nihara-san vậy!!"
"Không không không, anh không hề nói vậy mà!? Mà, Yuuka, sao em lại để ý chuyện đó nhiều đến thế!?"
"Hức... Tại vì. Người ta hay nói 'thà thừa còn hơn thiếu' mà?"
Khả năng cao câu đó không áp dụng trong trường hợp này đâu.
Tại sao cỡ ngực lại có thể phức tạp đến vậy nhỉ.
Và hiện trước mắt tôi, là một Yuuka vừa bĩu môi vừa chú tâm xoa bóp ngực của chính mình...
"Mà khoan, dừng lại, dừng việc đó lại ngay!"
"Tại sao? Anh không thoả mãn với ngực của em ư?"
"Không phải! Cảm giác kỳ quặc lắm, nên anh xin em, hãy dừng lại đi!"
Kích cỡ có ra sao đi nữa, thì chỉ cần nhìn thấy một cô gái đang xoa bóp ngực của chính mình, bất cứ nam sinh trung học nào cũng sẽ chết vì kích thích quá liều. Theo nhiều nghĩa.
――――Piriririririri♪
"Ủa!?"
Ngay khoảnh khắc đó, điện thoại của tôi chợt rung chuông.
Tôi quay ngược lại với Yuuka và bắt máy.
"Alo."
『Hà... Nii-san, tại sao lần nào em gọi cũng không bắt máy luôn vậy? Dạy thế nào mà để anh hư quá.』
Cứ mở miệng ra là lăng mạ người khác như đúng rồi, không ai khác ngoài cô em gái của tôi―――Sakata Nayu.
Con bé là học sinh năm hai sơ trung, đang sống cùng bố tại nước ngoài.
Nhân tiện thì, chúng tôi không có mẹ.
Đã từ bao năm trước, sau khi mẹ ly hôn và rời khỏi nhà, tôi và Nayu đã không còn liên lạc được nữa.
Nếu thế... chả phải tôi với Nayu đã tự nuôi dạy nhau hay sao?
Nói hư quá thì hơi vô lý rồi?
『Sao bỗng nhiên im lặng vậy? Em chỉ đùa thôi. Thử hãy nói câu gì đó hay hay với cô em gái đã lâu rồi không gọi điện xem nào.』
"A, aa... đã lâu không gặp."
『Uầy, nghiêm túc quá rồi. Đến khỉ còn nói được câu đó.』
"Thế mà là quá á?"
『Uầy, phản lại em kìa. Đây là quấy rối tình dục đó. Hỏng rồi... trong nhà mình có chuyên gia quấy rối.』
Lần đầu tiên nghe thấy đó, chuyên gia quấy rối là cái gì?
Nhưng quả thực, em gái đã cất công gọi rồi mà tôi lại đối xử xa cách quá.
Nhân cơ hội kiểm điểm lại, tôi một lần nữa mở miệng và nói.
"Em có khoẻ không? Mãi mới có dịp... anh em mình được nói chuyện như thế này."
『Ề, ghê tởm. Không thể nào.』
Hoàn toàn khước từ luôn.
"T-Tại sao chứ!? Đã lâu rồi không gặp nên anh chỉ quan tâm thôi mà..."
『Vấn đề sinh lý thôi. Nghiêm túc đấy, muốn truyền đạt tình yêu tới em gái thì anh phải để ý nhiều vào.』
"Tình yêu, ý là s... Em, rốt cuộc đang nói gì vậy? Xấu hổ lắm―――"
『Nii-san nghĩ em đang nghiêm túc à?Thụ quá đó.』
Có nên gác máy không nhỉ, bao giờ mới nghiêm túc được đây.
Tôi chỉ đành thở dài trước cái thái độ tự tiện quá trớn của em gái mình.
"Etou, Yuu-kun... Cuộc gọi đó, lẽ nào là Nihara-san?"
Chắc là do lúc nãy tôi có nhắc về Nihara-san.
Vì muốn giải quyết hiểu lầm trước với Yuuka nên tôi đã mở miệng.
"Không, làm sao có chuyện đó được? Từ trước tới giờ Nihara-san có gọi cho anh đâu?"
"Vậy thì, etou... là từ Raimu-san ư?"
"Thế thì lại càng không thể!?"
Mặc dù tôi cố hết sức để phủ nhận, Yuuka vẫn đặt tay lên cằm và lẩm bẩm với một khuôn mặt giống như vị thám tử nổi tiếng nào đó.
"...Ra là vậy. Yuu-kun tuy nói là gửi đến 『Yuuna』 trong tanzaku... nhưng đó chỉ là đánh lạc hướng, và Nihara-san nói rằng gửi đến 『Raimu』, mới thực sự là đáp án chính xác? Cộng thêm với cuộc gọi điện đúng lúc này... Quả nhiên là Raimu-san mà!"
"Quả nhiên ở đâu ra chứ!? Chả phải là vô căn cứ lại còn?"
『...Nii-san, hơi phiền nhưng. Raimu? Tại sao Yuuka-chan lại nói về con phò đó?』
"Mà, giải thích thì khá dài nhưng... tạm thời thì. Anh sẽ chuyển máy cho, nên em có thể giải thích cho Yuuka không? Trước khi chuyện càng trở nên rối rắm hơn."
『Hả? Phiền... Mà, thôi được.』
Sau đó tôi liền mở loa ngoài và đặt điện thoại lên bàn.
Yuuka nhìn chằm chằm vào màn hình với một khuôn mặt cực kỳ nghiêm túc.
Sau đó, em ấy liền hít một hơi―――
"Ờm, Watanae Yuuka đây. Xin hỏi ai vậy?"
『...Tên của ta là Nonohana Raimu. Là con quỷ dâm dục đã chiếm lấy trái tim của Sakata Yuuichi.』
Tiếng hét của Yuuka vang vọng khắp ngôi nhà.
Nayu... Lần sau gặp mặt, anh sẽ đánh cho một trận nhớ đời.